Chương
Diệp Như Hề âm thầm trách cứ chính mình một phen, dùng sức ôm ôm Tạ An, nói: “Thật xin lỗi, Tiểu An, con cho Nụ một chút thời gian, một chút là ôn thôi.”
Tạ An nhếch miệng Cười, gật gật đầu, “Vâng, con chờ mami.”
Nếu đã quyết định không thể làm tổn thương trái tim Tiểu An, Diệp Như Hề cũng nhanh chóng sắp xếp lại cảm xúc của bản thân, nắm tay con trai rồi nói: “Đi thôi, chúng ta cùng đi đón Nhạc Nhạc.”
“Thật vậy chăng! Mamil”
“Ừ, nhưng mà làm vậy có phải sẽ chậm trễ Chương trình học của con không?”
Sau khi thực sự tìm hiểu qua, Diệp Như Hề mới biết được Tạ An ở tuôi này cũng đang tiếp nhận nền giáo dục đại học rồi.
Sự bồi dưỡng của Tạ Trì Thành đối với thằng bé vượt quá sự tưởng tượng của cô, nhìn Chương trình học kín mít kia khiến da đầu cô tê dại, nhưng Tạ An lại có vẻ rất thành thạo.
“Mami đừng sợ! Con vừa nghe đã hiểu bài rồi, làm bài tập đều sẽ không chậm trễ! Chúng ta cùng đi đón em gái vê đi!”
Tạ An đã gấp không chờ nổi, mắt to tràn đây chờ mong.
Diệp Như Hề đành phải gật gật đầu đông ý, mang theo Tạ An đi tới bệnh viện, nhà họ Tạ có tài xê riêng, chỉ cân cùng chú Chung nói một tiêng, lập tức sẽ có người phụ trách đưa hai mẹ con tới bệnh viện.
Nhạc Nhạc sớm đã tỉnh lại, từ chú _ đẹp trai, a không, là từ lời của daddy mà biết được, mami cùng anh trai hôm nay sẽ đến đón cô bé về nhà.
Khả năng tiếp nhận vấn đề của Nhạc Nhạc mạnh hơn nhiều so với Diệp Như Hề, sau khi tỉnh lại và biết được mọi chuyện, gần nhự là trong nháy mắt cô bé liên chuyển xưng hô từ ˆ chú đẹp trai ‘ biên thành một tiếng ‘ daddy ˆ đầy ngọt ngào.
Mà “ Anh trai nhỏ ‘ tự nhiên cũng biến thành “anh trai ‘.
Dương San nhìn Nhạc Nhạc đang mang vẻ mặt chờ mong, nhịn không được lộ ra ý cười, nói: “Nhạc Nhạc đang đợi mami sao?”
Nhạc Nhạc gật đầu thật mạnh, lại bổ sung một câu: “Còn có anh trai nữa!
Con có anh trai đó! Mẹ nuôi, con có anh trail Con còn có daddy!”
Một câu này Nhạc Nhạc đã nói đi nói lại liên tục mây ngày nay, hận không thể nói cho toàn thế giới, cô bé cũng có daddy.
Dương San thầy hết được vẻ hưng phần vui vẻ của Nhạc Nhạc, trong lòng lại khẽ thở dài một hơi.
Cả gia đình này nhận nhau rồi, đến tột cùng là chuyện tốt hay xấu, hiện tại ai cũng không biết được.
Chỉ là, sự bất an trong lòng cô ấy càng lúc càng dâng cao.
Khi Diệp Như Hề cùng Tạ An đi vào phòng bệnh, Nhạc Nhạc trực tiếp từ trên giường bệnh bò xuông dưới, hưng phân tiền lên, ôm chặt lấy chân mami.
“Mamil Anh trai!”
Tạ An bị một tiếng anh trai ngọt ngào này khiến lòng vui như nở hoa, hai mặt sáng lập lánh.
Diệp Như Hề bé Nhạc Nhạc lên, nói: “Nhạc Nhạc chờ lâu quá rồi sSaO?”