Chương
Diệp Như Hề theo phản xạ nói: “Tôi muôn!”
Cô muốn làm việc, nằm mơ cũng nghĩ đến, nhưng cộ đã lựa chọn, nên cũng không dám đề cập đến nó nữa.
Bây giờ, Tạ Trì Thành có ý gì?
“Tình trạng thê chât của Nhạc Nhạc coi như không tệ. Tủy trùng khớp ở nước ngoài vân cân thời gian đề vận chuyên, ngay khi đến nơi lập tức có thê tiên hành phẫu thuật. Tuy nhiên, sau ca mồ vân có khả năng xảy ra hiện tượng đào thải.”
Câu nói này khiến trái tim của Diệp Như Hề chỉm xuống đáy.
“Cho nên, tôi dự định sẽ đưa Nhạc, Nhạc đến trường mẫu giáo, việc tiếp xúc với các bạn đồng trang lứa sẽ có lợi chọ sự phát triển về thể chất và tinh thần của con bé.”
Dù sau này ca phẫu thuật có phát sinh chuyện gì ngoài ý muôn, Nhạc Nhạc sẽ không phải vĩnh viên không có bạn bè gì cả.
Diệp Như Hề biết trong lời nói của anh còn ý tứ khác, chỉ cảm thây trong lòng khó chịu vô cùng.
Chương trình học của Tiểu An sắp kêt thúc. Là con trai của tôi, trong tương lai thằng bé sẽ phải gánh vác cả tập đoàn Long Đẳng. Thăng bé cân kết giao với nhiêu người phù hợp hơn. Mặt khác, tôi cũng đã sắp xếp trường học xong xuôi rôi.”
“Là chỗ nào vậy?”
“Trường mẫu giáo Hoàng gia Kerry.”
Diệp Như Hề đã từng nghe nói đên tên trường mẫu giáo này, là trường mẫu giáo sô một ở Đề Đô, hâu như tất cả con cái của các gia đình quý tộc, quan to đều được đưa đến đó, căn bản sẽ không đôi mặt với việc tuyển sinh những con cháu nhà nghèo.
Ở nơi đó, những đứa trẻ dù chỉ mới vài tuổi cũng sẽ nhận được nền giáo dục tốt nhất.
Điều này cô vốn không thể nào làm được.
“Sắp tới Tiểu An và Nhạc Nhạc sẽ được sắp xếp đến đó, tài xế sẽ chịu trách nhiệm đưa đón. Cho nên, em có muốn ra ngoài làm việc không?”
Diệp Như Hề có chút không chắc chắn hỏi: “Tôi, có thể sao?”
Tạ Trì Thành thản nhiên nói: “Có thể, nhưng em phải sống ở đây. Thù lao tôi đã hứa trước đó sẽ không thay đổi. Em có thể tự mình lựa chọn.”
Tải ápp Һоlа để đọc full và miễn phí nhé.
Diệp Như Hề không khỏi mỉm cười, đôi mắt sáng như những vì sao trên trời cao.
Tạ Trì Thành nói thêm: “Đương nhiên, em không cân phải nghĩ sẽ quay lại chỗ của Lục Tư Viễn. Long Đăng gần đây đã thu mua lại một công ty nhỏ, nên em hãy đến đó đi.”
Ngay cả khi giọng điệu của Tạ Trì Thành rất ngang ngạnh, thậm chí công ty cũng đã sắp xếp sẵn, không cho cho từ chối.
Nhưng trong mắt Diệp Như Hề, việc này lại thêm mây phân đáng yêu.
“Tạ Trì Thành, cám ơn anh.”
Lần này, đó là một lời cảm ơn rất chân thành, xen lẫn một cảm giác ấm áp khó tả.
Việc nhà trẻ của Tiểu An cùng Nhạc Nhạc cứ như thê mà được xác định, Tạ Trì Thành bởi vì sinh bệnh, không có đi tới công ty, vẫn ở lại trang viên.
Hai người lại thật ra trải qua những ngày tháng sớm chiều chung đụng.