Chương
Vào ngày đầu tiên Tiểu An và Nhạc Nhạc đi học mâu giáo, hai đứa trẻ vô cùng thích thú, cả hai đều rời khỏi giường từ rất Sớm và ngoan ngoãn ngồi trên ghé.
Nhưng Tạ Trì Thành không đích thân đưa chúng đến nhà trẻ, mà là Diệp Như Hề đứa hai đứa đến đó.
Bên ngoài, nhiều người vẫn chưa được tận mắt nhìn thầy thái tử nhỏ của Long Đẳng, chứ đừng nói đến còn có một cô công chúa nhỏ, nhưng bọn họ đều biết đến Tạ Trì Thành.
Nếu Tạ An và Nhạc Nhạc muốn bình an vô sự trải qua một cuộc sông ở mâu giáo bình thường, thì cái thân phận này tốt nhất không thể bị vạch trần.
Lúc hai đứa trẻ biết rằng cha không thệ tự mình đưa chúng đến trường, mắt thường cũng có thể thấy được sự thât vọng hiện rõ trong mắt bọn chúng.
Diệp Như Hề dịu dàng sò nhẹ vào đầu bọn trẻ, trong lòng hiểu rõ bọn trẻ mong đợi cha đưa mình đi học đến nhường nào.
“Mami, vậy mẹ sẽ đưa con và anh trai đi sao?”
“Tát nhiên rồi.”
Sau khi đưa bọn trẻ đến đó, mình cũng nên đến công ty mới báo danh chứ nhỉ?
Nghĩ đến đây, tâm tình của Diệp Như Hề trở nên kích động.
Sau bữa sáng, bác Chung sắp xếp tài xế chở ba mẹ con bọn họ đến trường mẫu giáo trên một chiếc xe gọi là ‘khiêm tốn’ nhất có thể.
Mặc dù Tạ Trì Thành sẽ không trực tiếp xuất hiện, nhưng do tình trạng thê chất của Nhạc Nhạc có phân đặc biệt, nên mọi thứ cân quản lý đã được chuẩn bị tốt, thậm chí một đội ngũ y tế đã được cử đến làm việc như bác sĩ ở trường mẫu giáo, sản sàng đợi mệnh lệnh trong mọi tình huôồng.
Diệp Như Hề mỗi bên dẫn một đứa nhỏ bước đến cổng trường, nơi đây tập trung những chiếc xe hơi sang trọng, còn có một nhóm trẻ con ăn mặc rực rỡ được cô giáo đón từ sớm.
Càng đến gần, Nhạc Nhạc càng có chút lo lăng, năm chặt tay mẹ và mở miệng nói: “Mami ơi, con hơi sợ…”
Diệp Như Hề an ủi nói: “Nhạc Nhạc, đừng Sợ, con vân còn có anh trai mà.”
Tạ An cũng có gắng ưỡn thẳng lưng, nói với em gái: “Em gái, ai bắt nạtem_ | thì cứ việc nói với anh đây.”
Nhạc Nhạc được mẹ và anh trai dỗ dành một hồi, mới dần bớt lo lắng.
Thật tình không biệt, rất nhiều người còn đang hào hứng nhìn vê phía ba mẹ con bọn họ, người mẹ thì trẻ trung xinh đẹp, mang theo một đôi bảo bôi xinh xắn và đáng yêu, thực sự rất chói mắt.
Giáo viên phụ trách tiếp đón bọn họ đã sớm đợi ở công, cô giáo sớm đã được căn dặn trước, lần này trong đám cần đón tiếp có một cặp song sinh, cả hai còn có một vị phụ huynh rất quyền lực không thẻ lộ diện.
Phóng mắt nhìn quanh, cũng chỉ thấy có một cặp sinh đôi như vậy.
Cô giáo bước đến với nụ cười rạng rỡ trên mặt, cúi xuông nói: “Hai bạn nhỏ này chắc là Tạ An và Tạ Hỉ Nhạc có đúng không? Cô chính là giáo viên của hai đứa, các em có thê gọi cô là cô giáo Lý.”
Nụ cười trên mặt của Diệp Như Hề lập tức đông cứng.
Họ Tạ ư? Họ của Nhạc Nhạc, đã được sửa lại từ khi nào vậy?
Là ý của Tạ Trì Thành sao?