Chương 426
Diệp Như Hề không phải là trẻ con lên ba, từ ánh mắt đâu tiên, cô đã lập.
tức nhận ra gã đàn ông này đang có ý định gì, nguyên nhân chính là vì như thế, cô mới có thể đột nhiên đề cao cảnh giác đến vậy.
“Ông đang muốn làm cái gì? Thím béo đâu!”
“ Bên ngoài thị trân đột nhiên kéo tới không ít người, xem ra mọi người đều đi xem cả rôi, cũng không ai rảnh rỗi, anh sợ em sẽ nhàm chán, có ý đến thăm em đây.”
“Tôi không thấy nhàm chán! Thật sự!
Tránh ra đi! Tôi sẽ gọi người tới!”
Nghe thây những lời này, gã dê già kia cũng không tiếp tục ngụy trang, trực tiệp cười dữ tợn nói: “Gọi người tới? Mày chính là người tao tốn tám vạn tệ mua trở về! Có thê gọi ai2 Gọi ai cũng không có tác dụng đâu!”
Những lời này, trực tiếp khiến Diệp Như Hề như muốn phát điên lên.
Cô đi từng bước một lui về phía sau, nhưng tác dụng của thuốc trong đồ ăn vân còn, tay chân không Có Sức, thậm chí ngay cả việc xô cửa mà chạy cũng làm không được.
Cô nghĩ tới con dao gập nhỏ trong túi, đây là vũ khí cuối cùng của cô.
“Đừng sợ mà, anh sẽ chú ý cần thận một chút, em không phải còn mang thai sao, cũng không nên giãy giụa, nếu như làm đau đứa trẻ thì không hay đâu.”
Hắn vừa nói, vừa vươn hai bàn tay như móng heo về phía diệp như, ảnh mắt cũng càng lúc càng dâm dục.
Diệp Như Hề tích tụ một chút sức lực, đột nhiên nhảy dựng lên, hướng tới ngoài cửa mà lao đi.
Nhưng cô vẫn là quá chậm, bị một phen túm trở vê, ném lại trên giường.
“Chạy cái gì! Mày đều đã là người tao bỏ tiên ra mual Sóm hay muộn đều là của tao! Đề tao nêm nêm chút hương vị thì có làm sao nào!”
Bàn tay đầy dầu mỡ. ghê tởm kia vươn tới xé rách quần áo của Diệp Như Hà.
Trong lúc nguy cấp hoảng loạn, Diệp Như Hề theo bản năng hồ to.
“Trì Thành! Trì Thành! Tạ Trì Thành!”
Ở nơi xa,, Tạ Trì Thành đang ngồi trong xe đột nhiên ôm chặt lây ngực, trái tim như có thứ gì đó mạnh mẽ đánh vào, bên tai, tựa hồ còn nghe thấy giọng nói của Diệp Như Hề, nhưng cần thận nghe lại lần nữa hình như lại chẳng có tiếng gì cả.
Ngực vô cùng đau đớn, ngay cả hô hâp cũng trở nên khó khăn.
Một cảm giác bất an đột nhiên dâng lên.
Tạ Trì Thành khống chế không được mà đầy ra cửa xe, anh đã xuÔng xe.
Mới vừa xuất hiện, liền hấp dẫn ánh mắt tất cả những người có mặt.
Đó là một loại khí thế khi đã ở trên địa vị cao đủ lâu, khiến bầu không khí chụng quanh đều trở nên an tĩnh vài phân.
Trên khuôn mặt tuấn tú kia ngưng tụ một tầng thù địch, anh tuần lại khiến người ta không dám tới gần.
Lâm Tử Ngang cuối cùng cũng nói rõ ràng với đám người là đang muôn tìm người thế nào, thậm chí còn lấy ra ảnh chụp, nhưng mà sau khi có vài người thây được người trong, tắm ảnh, sắc mặt thay đổi, ánh mắt đều bắt đầu né tránh.