Chương 464 Vợ hiền bận rộn tay chân, hai đứa nhỏ đáng yêu, tất cả đều đang tỉ mỉ chuân bị tiệc sinh nhật bù cho anh. Tạ Trì Thành sờ sờ ngực, nơi đó đang đập nhanh hơn, càng lúc càng nhanh. Toàn bộ đoạn video không dài, Tạ Trì Thành xem hai lần rồi mới miễn cưỡng đóng lại, trịnh trọng cất USB vào trong. Anh mở ra một món quà khác, là của Tiểu An. Sau khi mở giấy gói bên ngoài ra, bên trong có một cuôn sách. Tên sách – [99 chiêu theo đuổi con gái]: Tạ Trì Thành bóp bóp cuốn sách một hồi, sau đó bật cười thành tiếng, sau đó lại bật thốt ra một câu: “Tháng nhóc thôi này chắc là rảnh rỗi quá rôi. Mặc dù anh nói như vậy, nhưng sự dịu dàng trong mắt anh không thê lừa dối được người khác. Anh đặt cuốn sách xuống, chọt phát hiện phía dưới cuôn sách vẫn còn một mảnh giây. Trên giấy là nét chữ non nót của Tạ An.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé! [Daddy yêu quý, xin hãy học tập cách theo đuổi con gái cho thật giỏi, mau chóng theo đuôi được mami_ càng sớm càng tốt, nhất định phải khiến mẹ cam tâm tình nguyện theo cha mới được! Tuyệt đôi đừng sử dụng những thủ đoạn xâu xa đây! Và điêu cuôi cùng, chính là chúc cha sẽ thành công!] Tạ Trì Thành cầm lấy tờ giấy, nhịn không được lại cười lên. Đặt cuốn sách và mảnh giấy sang một bên, anh mở món quà mà Nhạc Nhạc đã tặng cho mình. So với cách mở gói quà có phần đơn giản và hơi thô bạo của của Tiểu An, cách anh mở quà của Nhạc Nhạc lại cần thận hơn nhiều. Anh cần thận từng li từng tí tách lớp giây gói ra, bên trong lộ ra một chiêc hộp, sau đó anh mở nó ra. Đập vào mắt anh là một bức tranh, vẽ gia đình bốn người bọn họ, bức tranh trông rất tinh tễ, có thể thấy rõ người vẽ hẳn là đã bỏ ra rất nhiều tâm tư, thần thái của mỗi người đều được Nhạc Nhạc nắm bắt rất tốt. Càng khó có hơn chính là nụ cười của mỗi người trong tranh đều có mười phần hạnh phúc. Tạ Trì Thành nhìn bức tranh kia hồi lâu, nhẹ nhàng lấy ra, dự định sẽ nâng nỉu nó thật tốt. Dưới bức tranh còn có một thứ khác, đó là một cuôn nhật ký, không dày, trông rất mỏng. Mở ra trang đầu tiên, có mấy chữ được viêt xiêu vẹo, kiểu chữ vẫn còn có nhiều lỗi sai. Viết là, nhật ký của Nhạc Nhạc. Tạ Trì Thành không nhịn được mở ra, vừa đọc xong một chút, ngón tay của anh bỗng trở nên trắng bệch. Cuốn nhật ký không hề dài, chỉ rải rác vài dòng chữ tản mạn, thậm chí có một số từ con bé còn chưa biết viết thíi sẽ kèm theo hình ảnh, nhưng vì Nhạc Nhạc có thiên phú về hội hoạ, nên có thể nhìn ra được ý tứ mà con bé muốn biểu đạt. Cuốn nhật ký bắt đầu khi . Diệp Như Hà đưa Nhạc Nhạc trở vệ từ trại trẻ mồ côi và trở thành mẹ của mình. Ngày tháng ở phía trên không liên tục, kiều chữ cũng rất ít ỏi, nhưng mỗi một cái đều đủ khiến tim của Tạ Trì Thành như bị tảng đá đè lên, thở không ra hơi. [Hôm nay, mami đến bệnh viện gặp mình. Mẹ rất mệt, đều do Nhạc Nhạc không tốt. Nhạc Nhạc bị bệnh, khiến mẹ rât mệt mỏi.] Trong tranh, là một người nhỏ đang năm trên giường bệnh, còn một người lớn hơn đang cúi người để khiêng đồ vật. [Hôm nay trời mưa. Mamii rất lạnh, nhưng me không thay quân áo. Nhạc Nhạc muôn đưa quân áo cho mẹ, nhưng bác sĩ nói răng Nhạc Nhạc không thể sinh bệnh. Nếu sinh bệnh, mẹ sẽ càng mệt mỏi hơn.