Chương 586 Lại nói tiếp, Hứa lão phu nhân và Tạ lão phu nhân tuồi tác cũng tượng đương, nhưng cũng không biệt lại sao nhìn qua bê ngoài thì có sự chênh lệch rất lớn, Tạ lão phu nhân thì trông như đang cô ý bày ra dáng vẻ đoan trang cao quý, cho nên có bất cứ thứ gì rang trọng quý phái đều trưng diện, còn muôn bày ra thái độ nghiêm khắc. Chuyện này khiến Tạ lão phu nhân nhìn qua già hơn rất nhiều, mà Hứa lão phu nhân trông vẫn còn rất trẻ trung, hai người đứng chung một chỗ, cao thấp đã hiện rõ. Ấy vậy mà Tạ lão phu nhân còn không có chút nào là tự hiểu lây mình, cho dù muốn tạo dựng quan hệ, còn muốn giả bộ lên mặt này kia, làm giá tự cho ta đây là thanh cao. Hứa lão phu nhân chán ghét nhất loại người thích làm ra vẻ ta đây, cho nên lập tức bày ra thái độ khinh thường ngoài mặt. “Chuyện gì?” Hai chữ lạnh như băng đập thẳng vào mặt đối phương. Sắc mặt Tạ lão phu nhân suýt nữa đã duy trì không nồi bình tính, vừa định phát tác, lại nghĩ đến mục đích chính của mình, cỗ găng nhịn xuống, bày ra vẻ mặt tươi cười nói: “Hứa phu nhân, hộm nay đúng là khó gặp, không bằng chúng ta ngôi xuông nói chuyện chút nhé? Vừa vặn tôi có vài vãn bôi muôn làm quen với bà?” Hứa lão phu nhân có chút bội phục trìñh độ da mặt dày cua bà ta, còn đang muôn từ chổi thì nghe thấy một giọng nói quen thuộc. “Bà ơi, bà đang ở nơi này à.” Hạ Lan Hinh mặc một chiếc váy tím nhạt lệch vai, mái tóc bói gọn đoan chính, lộ ra toàn bộ khuôn mặt thanh †ú, khí chất của cô ta vốn đã thiên về kiểu trí thức điện nhã, một thân Váy dài này đúng là gãi đúng chỗ ngứa, cũng vô cùng phù hợp với thầm mỹ của Hứa lão phu nhân đây. Hạ Lan Hinh chính là cố ý như vậy, cô ta đón ý hùa theo sở thích của Hứa lão phu nhân, dựa theo những ghi chép cô ta tỉ mỉ viết lại bao năm, Hứa lão phu nhân không thích những người ăn mặc hở hang. Guả nhiên, Hạ Lan Hinh thấy được từ trong mắt Hứa lão phu nhân! một tia vừa lòng. “Lan Hinh, cháu tới rồi.” Hạ Lan Hinh tự nhiên nhìn ra được Hứa lão phu nhân có vẻ rất không ưa Tạ lão phu nhân trước mặt, cho nên cô ta mới cô ý tỏ ra càng thân thiết hơn, kéo cánh tay Hứa lão phu nhân thân mật nói: “Bà ơi, hôm nay nhìn bà trông thật xinh đẹp.” “Ta đã ở tuôi này rồi, sao còn được gọi là xinh đẹp nữa chứ.” “Bà vẫn còn rất phong vận, khí chất không thể sánh được, tự nhiên là xinh đẹp.” Hứa lão phu nhân cười cười. Tạ lão phụ nhân bị ngó lơ một bên thì sắc mặt rất khó coi, bà ta gắt gao mà nhìn chằm chằm vào Hạ Lan Hinh, phát hiện đối phương ngay cả một câu chào hỏi cũng không thèm nói, thái độ coi rẻ khinh thường này thực sự hiến bà ta tức giận không nhẹ. “Ánh mắt Hạ tiểu thư đúng là không tốt lắm nhỉ.” Tạ lão phu nhân không nóng không lạnh nhảy ra một câu. Hạ Lan Hinh cuối cùng cũng đưa tầm mắt nhìn về phía bà ta, nhưng đáng tiếc chính là, nếu Tạ lão phu Phan và Tạ Trì Thành có mồi quan hệ tốt, cô ta có lẽ còn muốn bỏ chút tâm tư.. Nhưng Tạ lão phu nhân đối với Tạ Trì Thành chán ghét thế nào đều chuyện trong giới thượng lưu đều rõ ràng, hai bọn họ vỗn dĩ dã không hợp nhau. Cho nên Hạ Lan Hinh ngay cả hư tình giả ý cũng lười làm, nói thăng: “Tạ phu nhân, bà rất thích an tĩnh, cứ tiếp tục như vậy sẽ khiến bà mệ mỏi mệt mỏi, trước tiên tôi sẽ đưa bà đo nghỉ ngơi một một lát.”