Chương 587 Hứa lão phu nhân quả thật rất vừa lòng vì sự thông minh của Hạ Lan Hinh, nói: “Ử, ta của thật rất mệt mỏi.” Sau đó cả hai coi Tạ lão phu nhân như không khí mà rời đi. Sắc mặt Tạ lão phu nhân nháy mắt xanh mét một mảnh, tức giận đến cả người phát run. Sau khi rời xa những người ồn ào, Hứa lão phu nhân ngôi Xuông ghế, ánh mắt vẫn thường xuyên nhìn qua cửa vào, nôn nóng. Hạ Lan Hinh cũng để ý tới, nói: “Bà ơi, bà đang đợi người sao?” “Đợi ai ạ?” “Ta cũng không biết người kia.” Hạ Lan Hinh cho là do bà không muôn nói, cũng không có tiếp tục hỏi thăm, đuôi mắt thấy rõ cha mẹ họ Hạ đang đưa mắt ra hiệu với mình, muốn cho cô ta dẫn Hạ Minh Kiệt tói, nhưng Hạ Lan Hinh thu hồi tia sáng, chỉ xem như là nhìn không thấy. “Bà ơi, mấy ngày này bà ở đây có quen không?” “Cũng không tệ lắm, cháu an bài khá tt.” “Bà thích là tốt rồi.” Hứa lão phu nhân nghĩ đến lời đồn đãi nào đó mình đã nghe, lập tức nói: “Cháu có ý với Tạ Trì Thành à?” Sắc mặt Hạ Lan Hinh cứng đờ một cái chớp mắt, trong lòng có chút bực bội, là đã đem những lời này truyền tới tai Hứa lão phu nhân vậy? Nhưng cơn tức giận qua đi, Hạ Lan Hinh lại nghĩ tới một kê, nháy mắt điều chỉnh tốt tâm tình, lộ ra một bộ mặt đầy thống khổ, thấp giọng nói: “Không có, Trì Thành và cháu…… chẳng qua chỉ là bạn bè mà thôi.” Dáng vẻ muốn nói, lại thôi thế này, rõ ràng ám chỉ là có ẩn tình, muốn người ta tiếp tục truy hỏi câu chuyện. Hứa lão phu nhân cũng theo ý mà tiếp tục hỏi, “Xảy ra chuyện gì? Ta nghe nói hai người vốn là thanh mai trúc mã.” Hạ Lan Hinh hơi rung động một chút, nhưng mà cô ta lại không thấy đáy mắt Hứa lão phu nhân chợt lóc qua một tia u ám.. “Vâng, chỉ là sau khi cháu ra nước ngoài, môi quan hệ từ từ phai nhạt.” Hạ Lan Hinh lộ ra dáng vẻ cô đơn buồn khổ “Khi còn nhỏ bọn cháu chơi với nhau khá thân, nhưng trưởng thành rồi, mọi người đêu thay đổi, Trì, Thành rõ ràng giỗng như đã quên mắt cháu rồi, rất khô sở. Rõ ràng cháu còn…… Không nghĩ tới, cuôi cùng sẽ càng lúc càng xa.” Nói tới đây, Hạ Lan Hinh rõ ràng cố ý nói một số từ mập mờ, rất dễ dàng chọc người nghe mơ màng SUY †Ư, giồng như sẽ nghĩ cô ta bị bỏ rơi, thanh mai trúc mã, hai đứa nhỏ vô tư, lớn lên lại như người xa lạ, làm người ta thôn thức tới mức nào. Nhưng mà, Hạ Lan Hinh cúi đầu, lại chợt nghe thấy tiếng. Hứa lão phu nhân cười nói một câu. “Đó là chuyện dĩ nhiên, cháu về sau cũng không cần tới gần Tạ Trì Thành.” “..” “Hắn đều đã có vợ con cả rồi, cháu chen vào thì còn không phải là kẻ thứ ba à? Cô gái chưa chồng da mặt mỏng, đừng để người ta có lý do bàn tán.”