Chương 669 Hứa Trạch giống như không hề phát hiện ra điểm gì, mang theo ì TY điệu oán giận mà nói: “Cô biết chuyện đáng giận. nhất chính là gì không? Bạn gái của tôi lại nói trước mặt tôi là muôn cùng đại đế xuân phong nhất độ, quả thực không quan tâm tới cảm nhận của tôi, cho nên chúng tôi đã chia tay.” Hứa Trạch gần như dùng thái độ đùa giỡn mà nói ra, cũng không có tỏ ra thương tâm thật sự. “Hề hề, cô đã xảy ra chuyện gì?” Diệp Như Hề phục hồi tinh thần lại, đầy I miệng chua xót nói: “Không có việc gì, anh dùng thành ngữ tiêng Trung khá tốt đó……” “A, vậy là đúng rồi! Tôi đã học tập rất nghiêm túc!” Diệp Như Hề chần chờ một chút, vẫn thăng không nỗi đáy lòng tò mò, cô hỏi ra miệng: “Anh…… Biết chuyện về đại đế sao?” Hứa Trạch buồn bực nói: “Hề Hè, đứng nói với tôi là cô cũng bị đại đế hấp dẫn đấy nhé?” “Không không không, tôi chỉ là có chút tò mò.” Hứa Trạch thở dài, xoa xoa tóc, nói: “Cũng KHẨN phải không thể nói, chỉ Sợ cô cũng là người ái mộ đại đế mà thôi, tên kia cũng không phải là một người bạn trai tôt, cũng không công khai thừa nhận thân phận của bât cứ ai, bên người phỏng chừng chỉ có phụ nữ làm bạn tình để giải tỏa.” Hô hấp Diệp Như Hề cứng lại, “Bạn tình nữ?” “Đúng vậy, bạn tình nữ của tên đó cũng không ít, nhưng lại không ai dám công khai, hơn phân nửa đều chỉ ngâm biệt rõ, nhưng mà tôi cũng chỉ nghe nói thôi, bê ngoài thì đại đế nỗi tiêng giữ mình trong sạch, không thấy bât cứ bóng dáng người phụ nữ nào. Lúc này trái tim Diệp Như Hề giống như đã rơi xuông đáy cốc, cả người cô như bị chém thành hai nửa, một nửa đang nói cho cô, cho dù có là sự thật thì cũng chỉ là chuyện quá khứ, hiện tại Tạ Trì Thành chỉ có một mình cô, bọn họ còn kết hôn, anh còn cho cô danh phận. Mà một âm thanh khác đang nói với cô, anh thật sự cho cô danh phận sao? Như vậy vì sao lại muôn kết hôn ở Las Vegas mà không phải ở trong nước? Giây kết hôn ở nơi này không được trong nước chấp thuận, một khi rời khỏi Las Vegas, cô sẽ không phải là vợ của Tạ Trì Thành. Suy nghĩ này vẫn luôn tồn tại trong lòng cô, như “ng cô cũng không muốn đụng vào, cũng hoàn toàn không muôn suy nghĩ sâu xa, áp lực để nén cuôi cùng cũng không thể găng gượng nỗi nữa. “nè hè, tại sao cô lại khóc vậy? Đừng khóc, tôi đã nói sai cái gì rôi sao? Cô, nếu như cô có thích đại đế cũng không có việc gì, nơi này cũng có rất nhiều thích hắn mà.” Hứa Trạch duỗi tay vỗ vỗ bả vai cô như là đang an ủi, mà ở trọng bụi hoa lại truyền đên tiếng ‘răng rắc’ rất nhỏ. Diệp Như Hề nhận thấy được đôi phương quá thân cận, theo bản năng sau đây ra vài bước, lại không cẩn thận bị câu thang phía Sau vướng víu, cô đột nhiên mất trọng tâm ngã, xuÔng, sắc mặt Diệp Như Hề trắng bệch, bắt chấp tất cả điều chỉnh tư thế, muốn chồng tay xuông. Hứa Trạch hoảng sợ, lây tốc độ sét đánh không kịp bưng tai mà vươn tay giữ cô lại, bởi vì quán tính, Diệp Như Hề trực tiếp ngã vào lòng đối phương, vùng bụng hơi phồng lên cũng đụng phải anh ta. Hứa Trạch tức khắc mở to hai mắt nhìn trừng trừng, theo bản năng nói: “Hề Hê, cô đang mang thai!” Diệp Như Hề sợ tới mức chưa kịp hoài hồn, cả người đều là mồ hôi lạnh, nghe thây những lời này đột nhiên đây anh ta ra. “Xin, xin lỗi, tôi phải rời đi!” Cô vội vàng rời đi, như là chạy trối chết, mà Hứa Trạch ở sắc mặt đứng yên thật lâu, vẻ mặt treo biểu cảm nữi hòa hoản toàn thu liễm, như là biến thành một người khác.