Chương 670 Hồi lâu sau, anh ta lây ra di động, gọi một cuộc điện thoại, trực tiếp thốt ra tiếng chửi thề không nê nang. “s-h-i-t! Vựu Lị Tư, cô cũng không nói cho tôi biết đó lại là một người phụ nữ đang mang thail” Hứa Trạch bị chọc tức nên lời lẽ tàn nhẫn, khuôn mặt tuần tú phía dưới lớp mặt nạ là một mảnh xanh mét. “Xảy ra chuyện gì? Daniel, anh hung dữ: với tôi làm gì thế.” “Còn hỏi tôi đã xảy ra chuyện gì à? Cô đã phá hủy nguyên tắc của tôi, chuyện này tồi sẽ không tiếp tục hỗ HO S Vưu Lị Tự khẽ cười một tiêng, nói: “Cũng chỉ bởi vì cô ta đang mang thai ư? Daniel, sao tôi không biết được anh lại tết như vậy nhỉ?” Hứa Trạch, không, người tên thật là Daniel kia xanh mét mặt, tức tối kéo mặt nạ ra, lộ ra gương mặt anh tuần nhưng âm trầm phía dưới. “Cô đùa quá đáng rồi, Vưu Lị Tư. Tôi sẽ không xung tay với người đang mang thai đâu, chuyện này nên dừng lại ở đây thôi.” “Khó có dịp thấy anh trở nên mềm lòng với đàn bà, nhưng anh cũng đừng quên, anh thiều nợ tôi một ân tình.” Daniel cười lạnh, “Cô lừa gạt tôi, ân tình này tôi sẽ không nhận, cô cũng có thê trực tiếp hủy bỏ giao kèo..’ Vưu Lị Tư trầm mặc thật lâu, lại nói: “Được rồi, chuyện này anh không cần tiếp tục làm, chuyện còn lại giao cho tôi, anh không thê nhúng tay nữa, coi như ân tình này vẫn còn.” Dứt lời, Vưu Lị Tư liền ngắt điện thoại. Daniel đứng tại chỗ lại mắng to mấy tiếng, cống hẹp thì lật thuyên, anh ta lại nghĩ đến cặp mắt sáng ngòi trong suôt kia, trong lòng hiệm khi nảy sinh chút không nỡ. Hề hề đơn thuần như thế, còn phải bị người phụ nữ điên cuông như Vưu Lị Tư theo dõi, thật đúng là gặp quỷ! Caesar có thể bảo vệ kỹ người của mình hay không? Daniel cô găng nhắc nhở bản thân không được xen vào nữa, anh ta cũng không muôn đi trêu chọc loại phụ nữ điên như Vưu Lị Tư, cho nên đành phải nỗ lực đè nén sự không đành lòng của bản thân. Sau khi Diệp Như Hề vội vàng rời đi, cô dừng lại bước chân, phát hiện bản thân lại lạc đường. Toàn bộ dinh thự rất lớn, nhưng vẫn duy trì kiến trúc kiểu cũ, trong khuôn viên có rất nhiều kiến trúc Bi quanh lòng vòng, cô căn bản không nhớ được đường, hơn nữa người làm đều được điều động tới sảnh của bữa tiệc, giờ có muốn hỏi đường cũng không tìm ra ai. Diệp Như Hề đi được vài bước, liền đi không. nỗi nữa, cô ôm bụng, tìm vị trí để ngồi xuống. Vừa mới trải qua chuyện kinh hãi khiến cô thấy không thoải mái, có vài cơn đau xuất hiện, liên tục co thắt. Cô trước kia mang thai Tiểu An và Nhạc Nhạc cũng chưa bao giờ phải lăn lộn thế này, hai đứa nhỏ đều rât ngoan, cho nên đây là lần đầu tiên cô cảm nhận được việc mang thai không dễ dàng. Cảm xúc dồn nén lại một lần nữa bùng nô. Chung quanh rất an tĩnh, không có âm thanh gì, cũng sẽ không có người thấy cô khóc. Nước mắt cứ thế rơi xuống, hạt lớn hạt nhỏ nỗi đuôi nhau. Cô dứt khoát tháo mặt nạ ra, tiếng khụt khit đứt quãng, nước mắt muốn lau cũng lau không hết.