Chương 682 “Nhạc Nhạc!” Tạ An có ngăn cản cũng đã quá muộn, vừa quay đầu, quả nhiên thấy mami lộ ra vẻ mặt đau lòng. “Mami, con không có việc gì, thật sự!” Tạ An giông như muôn chứng minh cho mami xem cánh tay cậu bé không có việc gì, còn bày ra một tự thê có độ khó cao, tuy nhiên tư thế này lại khiến cánh tay cậu bé đau nhức, đau đến mức khuôn mặt nhỏ cũng nhăn thành một đoàn. “Tiểu An!” Tạ An hít một hơi, bày ra vẻ mặt tươi cười an ủi mami: “Con không có việc gì, mami, đừng sợ, con thật sự không đaul” Diệp Như Hề lại không tin, cô trực tiêp chạm chạm. vào cánh tay có chút sưng lên của Tiểu An, quả nhiên nghe thây con trai hít vào một hơi Diệp Như Hề khó chịu , hai mắt cay cay , cô nói: “Còn có chỗ nào đau nữa không? Con gọi bác sĩ khám chưa?” “Không có việc gì, chú Tần Phong xuống tay tự biết nặng nhẹ, chú ấy. đã xoa bóp cho còn rôi, ngày mai sẽ tốt hơn.” Nói rồi, Tạ An không được tự nhiên, muôn trôn xa một chút. Diệp Như Hề chú ý tới ý định này của con trai, lập tức Nội: “Tiêu An, đừng nhúc nhích!” Tạ An không dám động đậy. Nhạc Nhạc ở bên cạnh dứt khoát nói một hơi: “MamilAnh trai lừa mẹ đói Anh đau lắm! mẹ bảo daddy đừng tra tấn anh trai như thê nữa được không?” Tạ An bắt đắc dĩ hô một tiếng: “Nhạc Nhạc, đã dặn trước là không được nói cho mami rồi cơ mà?” Nhạc Nhạc không có năng lực nhẫn nại tết như vậy, nước mắt lúc này đã đảo quanh hộc mắt, thút tha thút thít, nức nở nói: “Nhưng mà anh trai thật sự rất đau mà, anh còn bị thương, em thấy rõI” Nghe thấy những lòi này của Nhạc Nhạc, Diệp Như Hề Sôt ruột, cũng. mặc kệ còn đang ở nhà ăn, trực tiếp xốc quân áo Tiểu An lên, liền thấy phía sau lưng con trai đều là chằng chịt dấu vết xanh xanh tím tím. Rát nghiêm trong, có vài vết còn từ xanh tím biến thành đẹn, sau khi xem xét một vòng, cũng không có được mây phần lành lặn. Thì ra, Tiểu An nhìn thì không có chuyện gì, nhưng phía dưới lớp quần áo lại bị thương nhiều đến thế. Hai mắt Diệp Như Hề lập tức phủ kín nước mắt, từng giọt từng giọt nặng nề rơi xuống phần lưng của Tiêu An, sn nhóc run lên vài cái, khẩn trương “Mami đừng khóc, không đau đầu, con thật sự không đau! Chú Tần Phong nói ngay từ đầu đều sẽ như thê này, chỉ cần quen. rồi là sẽ tốt lên, vê sau con cũng sẽ rất lợi hại!” Diệp Như Hề nhẹ nhàng chạm chạm vào vùng vết thương, Tiêu An đau đến rụt người một cái. “Con nói dối.” Diệp Như Hề mang theo khóc nức nở nói ra ba chữ này. Cô biết việc Tiểu An tiếp. nhận huấn luyện, là Tạ Trì Thành yêu câu, anh nói Tiểu An cần phải rèn luyện bản thân, biết cách tự bảo vệ chính mình, cô nghe xong, chưa bao giờ nhúng tay vào vấn để giáo dục Tiểu An. Nhưng Diệp Như Hề chưa bao g không nghĩ Hới, huấn luyện Tiểu tAn lại là cái dạng này. Thằng bé mới năm tuổi! Nó vẫn còn nhỏ như thế!