Chương 766 Tần Phong cũng ý thức được những chuyện mình tìm hiểu được trước đó có thê mang tới hậu quả như thế nào, lập tức nhận mệnh đi điều tra. Đèn trước phòng phẫu thuật vẫn luôn sáng rực, Tạ Trì Thành cứ đứng ở nơi đó, mà Tạ An, giờ phút này đang thu gọn trong một góc, lăng lặng nhìn phòng phâu thuật. Thân ảnh nho nhỏ nhìn qua vô cùng cô đơn. Hai cha con một lớn một nhỏ, giờ phút này giỗng như tượng đá vậy. Rất nhanh, Tần Phong đã nghiêng ngả lảo đảo xông tới, sác mặt sôt ruột khác hẳn với dáng vẻ trằm ồn trước đó, thậm chí ngay cả thời điểm bị đối thủ chĩa súng vào đầu, Tần Phong cũng chưa từng mắt hồn đến như vậy. Trong tay anh ta còn cầm theo một cuồn notebook, thậm chí bởi vì quá mức sốt ruột, mà suýt nữa bị vấp ngã. Anh ta dùng tốc độ nhanh nhất vọt tới bên cạnh Tạ Trì Thành, đem máy tính mở ra, buột miệng thốt ra một câu : “Ông chủ, đã xảy ra chuyện!!” Tạ Trì Thành lập tức lầy qua máy tính, đọc lướt qua một lượt, khi anh nhìn thây từng dòng chửi rủa che kín màn hình, kiêm chê không được mà sinh ra cảm xúc nóng nảy. Di động Tân Phong vang lên, anh ta lập tức nghe máy, là điện thoại báo cáo của thủ hạ, khi nghe được tin tức từ đầu dây bên kia, sắc mặt tức khắc trắng bệch một mảnh. Tạ Trì Thành click mở ra vài trang, nhưng đều không có gì khác ngoài những dòng chửi rủa, cùng với lượng hình ảnh lớn và tin đồn nhảm nhí, tin tức mới nhất, đó là về lễ tang của Diệp Kiến Nam. Trong ảnh chụp, Diệp Như Hề mặc váy vào áo gió dài màu đen, lộ ra phân mắt cả chân mảnh khánh tới đáng sợ, mà một cánh tay khác đang quần băng gạc dày, cô nhìn qua, giỗng như đóa hoa khô héo sắp tới ngày tàn, tiều tụy bị gió cuốn đi rồi biên mất. Bức ảnh thứ nhất, là cảnh Cố CẩmMinh lôi kéo Diệp Nhự Hà, băng gạt trên cổ tay kia còn thâm máu, mà sắc mặt Có Cầm Minh thì tràn đầy kinh ngạc, dường như đã biết được chuyện gì không thể tưởng tượng.. Tiếu đề phía dưới được phóng to gấp nhiều lần, viết. [ Chấn động! Tin đồn tự sát được chứng thực, đây là một lần ra vẻ hay là kháng nghị trong âm thầm?! ] Phía dưới, vô số bình luận có tình kêu gào. [ Quả nhiên tự sát chỉ là đùa giỡn mà thôi! Còn có thể tới tham gia lễ tang cơ mà, tôi thấy cũng không có gì nghiêm trọng lắm đâu, mệt cho tôi còn thây áy náy một chút, quả nhiên tiện màN không đáng đề đông tình! [ Sao lại không chết đi vậy nhỉ! Tức chết cha mình, còn muốn tới tham gia lễ tang, đây không phải sẽ khiến người chết giận tới mức chết đi sống lại hay gì! ] [ Loại phụ nữ rác rưởi nhanh chết đi, muốn chết thì hãy chết sớm một chút, bày đặt tự sát gì chứ?! ] Những dòng chữ: “ tự sát ‘ tràn ngập màn hình làm đau đớn hai mắt anh. Thậm chí cả hô hấp cũng nghẹn trong lồng ngực, máu nóng toàn thân như chảy ngược. Tạ Trì Thành còn không động đậy ngón tay, anh nhìn chăm châm những bình luận đó, lời nói rít ra từ kẽ răng, “Thu mua toàn bộ những nhà truyện , rửa sạch sở hữu dư luận.” Nhưng, mãi vẫn không nhận được câu trả lời từ Tần Phong. Tạ Trì Thành ngẩng đầu lên, nhìn thủ hạ luôn trung thành và tận tâm với mình, giờ phút này lại không dám nhìn vào đôi mắt anh. Một suy đoán vô cùng bắt an chậm rãi dâng lên trong lòng. “Tần Phong.”