Chương 768 Tay Tạ Trì Thành chọt rũ xuống. Cùng lúc đó, sau khi thông cáo tử vong của bệnh viện có trên mạng, một loạt bình luận nhục mạ bôi đen lập tức dừng lại, ngay cả đám thủy quân măng chửi hăng say cũng không tiệp tục spam nữa. Giờ khắc này, dường như tất cả đều trở về với yên lặng. xw*& Trên phòng tổng thống của Santa rolia. Hứa lão phu nhân kích động nhìn tập tư liệu trong tay, mặt trên việt ra từng chuyện diễn ra sau khi con gái bà bỏ nhà rời đỉ. Hao phí bao nhiêu năm, vùi lấp bao nhiên nhân lực tiền tài, cuối cùng đã tìm được tung tích. Thời điểm thấy Tiểu Như là do bị bệnh mà chết, tay Hứa lão phu nhân run rấy, rất nhiều lần đều suýt nữa không giữ được tập tư liệu. Lão quản gia đứng ở bên cạnh nhìn một màn này, khom lưng nói: “Phu nhân, bà có khỏe không?” Hứa lão phu nhân thở dài thật mạnh một hơi, chỉ cảm thấy trái tim chua xót đau đón. “Tôi không có việc gì, kết quả này, tôi đã sóm có chuân bị.” Bà hòa hoãn một chút mới khép lại tập tư liệu. Trên tư liệu có viết, năm đó, sau khi Tiểu Như đi theo thằng nhãi nhà nghèo kia rời đi cũng không sông được ngày tháng tôt đẹp như mong. muôn, chỉ vì thăng nhãi nghèo kia vốn dĩ cũng không phải con nhà nghèo, mà là thiêu gia nhà giàu bỏ nhà đi, sau khi mang theo Tiêu Như trở về gia tộc, không được gia tộc tiếp nhận. Tâm tình Hứa lão phu nhân từ khổ sở lại trở thành phẫn nộ, đứa trẻ bà cưng chiều đặt ở đầu quả tim, lại bị một đám người ghét bỏ. Cũng bởi vậy mà Hứa lão phu nhân cũng không mặn mà gì nhiều với Cố Lăng Hiên và Có Câm Minh, bà đã nhịn thật lâu, mới an ủi bản thân vì dù Sao những người năm đó phản đối Tiểu Như gả vào họ Cố đều bị Cố Lăng Hiên chèn ép cả rôi, hiện tại nhà họ Có đã hoàn toàn nằm trong tầm khống chế của Cố Lăng Hiên. Bà đè nén sự chán ghét với nhà họ Có, tiếp tục mở tập tư liệu ra đọc. Khi Hứa lão phu nhân thấy Tiểu Như của bà bị ép phải rời khỏi họ Có, còn được đựa về vùng nông thôn, bà đột nhiên võ mạnh tập tư liệu trên bàn, “Thật là buồn cười!” Tiểu Như của bà đã phải chịu thiệt . thòi lớn thế nào chứ! Lão quản gia cũng đứng phía sau đau lòng không thôi, tiêu thư ở trong mắt ông chính là một cô công chúa nhỏ, chưa từng chịu nồi chút khổ cực gì, chỉ vì một người đàn ông mà rời xa gia đình và mẹ ruột, sau đó lại rơi vào kêt cục như vậy, thân chết nơi đát khách. Lão quản gia xoa xoa nước mắt đã thâm ướt, thở dài thật sâu. Không bao lâu, lão quản gia liên thấy sắc mặt phụ. nhân cảng lúc càng kém, khí thê có sẵn từ trong con người phát ra không hề che giấu, thậm chí khiến ông còn cho rằng phu nhân đang đôi diện với kẻ thù. Lão quản gia nhịn không được gọi: “Phu nhân?” Đôi tay Hứa lão phu nhân run rây, gân như không thể tin được bà vừa nhìn thấy cái gì. Có thai lưu lạc ở nông thôn, gặp người ức hiếp suýt bỏ mạng, rõ ràng có được công ty riêng của bản thân lại sợ hãi bị người ta phát hiện mà lựa chọn mai danh ẩn tích, thậm chí còn bị buộc tìm cho mình một người chồng trên danh nghĩa đề tránh lưu manh quấy rối. Nhưng họa vô đơn chí, sinh con xong lại mang bệnh nặng, ông chồng giả tìm được lại âm mưu thâm độc, muốn chiếm đoạt công ty, chịu cưới Tiểu Như chỉ vì tiền tài, sau khi bị cuỗm đi tài sản, Tiểu Như không có cách nào tiếp tục trị liệu, mang theo bệnh tật chăm sóc con cái, cho đến cuôi cùng thì tử vong.