Chương 804 Chỉ mới một năm…… Đã coi như không quen không biết. Diệp Như Hê lộ ra một nụ cười khô, thì ra, so với việc làm tôn thương nay, cô càng sợ hãi bị anh lãng quên hơn nhiêu. Hô hâp dân dôn dập hơn, loại cảm giác quen thuộc hít thở không thông lại bùng lên, Diệp Như Hệ vội vàng lầy lọ thuốc trong túi xách, nuột xuống vài viên, mới cảm giác không khí tràn vào lồng ngực. “Hề Hè, cô xảy ra chuyện gì thế? Sao lại đi lâu như vậy?” Ninh Cảnh Trạch đã đợi người quá _ lâu, trực tiệp tìm tới phòng vệ sinh, lại không nghĩ tới vừa đi ra đã nhìn thây Diệp Như Hề lệ rơi đầy mặt. “Hè Hề, cô đã xảy ra chuyện gì? Đang yên đang lành sao lại khóc, là có chô nào không. thoải mái sao? Tôi đưa cô đi bệnh viện nhé!” Ninh Cảnh Trạch luông cuỗng, anh ta đã sớm được bà mình dặn dò trước, là thân thể vị Hứa tiêu thư này rất yêu ớt, bệnh năng một thời gian dài mới chậm rãi tôt lên. Diệp Như Hề lắc đầu, nói: “Khả năng do chênh lệch múi giờ thôi, xin lỗi, lần sau tôi lại mời anh ăn cơm nhé.” “Không có việc gì, cơm thì lúc nào muôn ăn cũng được, cô tuyệt đối đừng găng gượng, có muôn tôi lái xe đưa cô về không? Xe của cô tôi sẽ thuê người lái trở vê.” “Không cần, tôi tự lái xe được, tôi không có việc gì, rất xin lỗi.” “Vậy được rồi. Chính cô hãy cẩn thận một chút, về đến nhà thì báo cho tôi một tiếng.” Diệp Như Hề ậm ừ đáp lại vài tiếp rồi vội vàng rời đi, trong lòng cô đang rất rỗi loạn, tầm mắt trở nên mông lung, chỉ sợ bị Ninh Cảnh Trạch nhất hiện bản thân có chút khác thường. Ngồi trên xe, Diệp Như Hề áp mặt trên tay lái, nhẹ thở ra một hơi nặng nề, cố găng ồn định lại tinh thần của mình. Cô gắng gượng lộ ra nụ cười khổ, lồng ngực trông rỗng như bị ai đó đào khoét. Không nghĩ tới, sẽ chạm mặt Tạ Trì Thành một cách bát ngờ như vậy. Cô đã làm tốt chuẩn bị, vốn dĩ còn nghĩ có thể kiên Cường đối mặt, nhưng cô đã quá sai lâm Khúc mắc của cô, căn bản còn chưa được tháo dỡ. Có lẽ, cô không nên trở về. Bà ngoại đã từng hỏi cô, cả đời này, cô còn muôn cùng Tạ Trì Thành dây dưa sao? Cô không đưa ra được đáp án. Cho đến hiện tại cũng không thể đưa ra đáp án. SODIcoo = Cửa số xe bị người ta gõ. Diệp Như Hề đột nhiên quay đầu, liền thây khuôn mặt phóng đại của Tổng Giai. “Xin chào, xin hỏi một chút, bãi đỗ xe khu C là ở nơi nào?” Bởi vì cửa xe có dám lớn bảo vệ, bên ngoài nhìn không thấy người bên trong, nhưng bên trong thì vẫn có thể thây được cảnh tượng bên ngoài. Sau khi xuông dưới thì Tông Giai không tìm được xe của mình, lại phát hiện chiếc xe này đang sáng đèn, hiên nhiên là có người, liền tiền lên hỏi thăm một chút. Hồi lâu sau mới truyền đến một „giọng nói khàn khàn giọng mũi, “Đi thẳng về phía tay phải ra ra. “A, cảm ơn nhé.” Tông Giai cảm thây nghi hoặc, cho dù là giọng mũi, nhưng lại có chút quen thuộc, đáng tiếc nhìn không ra tài xê là ai, có lẽ là cô gặp ảo giác thôi.