- À, anh có cái này muốn cho em xem.
- Hử, là cái gì?
- Đi theo anh vào phòng tư liệu.
Thành Duệ nắm tay dẫn Tử Hạ đi thẳng vào phòng tư liệu. Sau đó lôi một xấp giấy tờ và đưa cho Tử Hạ.
- Em xem đi.
Đó là giấy tờ điều tra về chuyện ở quán rượu cô bị bỏ thuốc. Theo thông tin anh điều tra được là đã có một người phụ nữ tầm - tuổi đi vào quán trước lớp cô, đã nói gì đó với nhân viên. Khi anh đến tra hỏi thì anh ta bảo mang chai rượu cô ta mang đến để ở bàn. Và người uống là cô.
Theo lời diễn tả thì cô ta có mắt tím, tóc tím dài, cao khoảng m.
Tử Hạ suy nghĩ một hồi, bỗng biết ai hợp với lời khai này, nhưng cô không định khơi lại chuyện cũ.
- Có thưởng cho anh không bảo bối?
- Anh muốn thưởng gì, em sẽ làm?
- Em chắc chứ?
- Chắc.
- Anh muốn em chủ động hôn anh. Anh cho em giây.
- Cái.. Nhưng...
- ............
Bỗng có một đôi môi anh đào nhẹ nhàng chạm vào anh, giây sau liền rời đi. Đương nhiên anh không cho phép, anh liền ôm lấy cô, tay kia ép chặt cô vào người anh. Dù cô vùng vẫy cỡ nào cũng không thể thoát ra. Cô đành để cho anh làm gì thì làm.
giây sau anh cũng buông ra, ép chặt cô vào lồng ngực rắn chắc của mình.
- Để anh ôm một lát.
phút sau.
- Anh có chuyện gì sao?
- Không có.
- Anh nói dối, bình thường không ngẫu nhiên anh lại ôm em lâu như vậy, hôm nay chắc chắn phải có chuyện. Đừng giấu em.
- Quả nhiên là không thể giấu được em. Anh chỉ bị căng thẳng bởi việc quá nhiều tài liệu cần anh xử lí thôi. Em đừng lo, có em bên cạnh là anh cảm thấy rất bình yên. Cho nên sau này đừng rời xa anh.
Tử Hạ cảm thấy bất ngờ. Người đàn ông mà trước khi cô quen hắn, cô luôn nghe đồn là tàn nhẫn, lạnh lùng đây sao? Hóa ra cũng có những lúc hắn hóa trẻ con thế này.
- Ừm, em hứa. Nhưng mà em nghĩ chúng ta trễ giờ tập hợp rồi
- Phù, mệt quá, hôm nay bỗng bài tập nặng thật. Này, cậu ổn cứ, Tiểu Hạ?
- Tớ cũng không biết, tớ mệt quá.
Tử Hạ và Thành Duệ vì đi muộn mà Thành Duệ bị phạt hít đất cái, Tử Hạ bị phạt nhảy cóc vòng sân. Bây giờ cô mới hiểu tại sao Thành Duệ lại có cơ thể cực chuẩn như vậy. Anh ta bị phạt xong tham gia bài tập nặng vẫn rất bình thường. Còn cô thì chỉ biết thở dốc. Nhưng cũng phải cảm ơn Bố cô vì nhờ những bài tập như thế này mà cô đã là sát thủ cấp cao.
- Cảm giác lúc nãy bị phạt như thế nào?
- Tớ cũng quen rồi, nhưng lâu quá không bị phạt nên mệt quá, cứ như chết đi a...
Cô không kịp nói chứ tiếp theo thì bị Thành Duệ chặn miệng, Kha Nguyệt thấy vậy liền đi tới chỗ Minh Thành đang lấy nước. Thành Duệ nằm xuống bãi cỏ trong bóng mát, cạnh Tử Hạ.
- Sao anh không cho em nói?
- Anh không cho phép em nói bậy, gì mà chết chứ?
Tử Hạ chỉ biết cười. Thành Duệ cũng đáng yêu quá mức quy định rồi.
- Em biết rồi, em sẽ không nói nữa, đừng làm vẻ mặt méo xẹo đó. Trả lại A Duệ đẹp trai cho em.
- Em yêu anh vì anh đẹp trai ư? Giận em rồi.
- Không, chỉ là ít thấy mặt anh buồn cười như thế này.
Không thấy tín hiệu trả lời, cô liền lật người Thành Duệ ra mà hôn anh. Tất cả thành viên lứa đều ở đó, may sao lũ nhóc đang ở trong lớp.
- E hèm... chúng tôi còn FA, yêu cầu không phát cẩu lương.
- Được rồi, nghỉ đủ rồi, vào tập thôi.
- Vâng ạ. - Cô cùng mọi người đồng thanh, khi mọi người đã đi khỏi:
- Anh còn nằm, đi mau thôi, lại bị phạt bây giờ?
Thành Duệ vẫn nằm đấy.
- Này!!!
Không thấy bất kì dấu hiệu phản hồi nào nhưng cô biết anh đang trêu mình. Cô bực tức đứng lên, tính cục súc nổi dậy.
Bỗng cánh tay kéo cô nằm lại trên bờ cỏ, rồi hôn cô.
- Ưm... đừng... ta phải tập trung....
- Trễ phút không sao, em đừng lo.
phút sau. Anh cũng buông cô ra.
- Hàn Thành Duệ - Lạc Khả Băng!!! Hai đứa vào đây!!!
- Ôi thôi xong.
Đến trưa, Tử Hạ lết đi cũng không nổi, phải nhờ Thành Duệ cõng về phòng nghỉ trưa. Thế là sáng Thành Duệ bị phạt thêm cái, cô bị phạt thêm vòng nhảy cóc. Thật ra Thành Duệ cũng không khá hơn cô là mấy, nhưng vẫn đủ sức cõng cô. Đúng là buổi sáng xui xẻo.
Tại nơi nào đó.
- Mẹ, con đã bỏ thuốc vào rượu lúc cô ta đi chơi với lớp. Nhưng vẫn không làm được gì.
- Không sao. Vào một tuần nữa, tới bữa tiệc Hoàng Gia, con chỉ cần dùng thứ này. Ta sẽ khiến cô ta sống không bằng chết. Hàn Thành Duệ sẽ thuộc về con.
- Vâng ạ