Phong Kỳ Minh và Bạch Thiên Lãnh lần lượt xuống xe. Khí chất tỏa ra từ hai người bọn họ cũng không kém Dương Hàn Thiên cho lắm.
Đám khách mời đang cùng nhau làm quen, thảo luận tạo mối quan hệ tạo nên nhiều âm thanh khác nhau trong đại sảnh.
Không khí đang ồn ào, náo nhiệt thì bỗng im lặng vì sự xuất hiện của bọn người Dương Hàn Thiên. Ai nấy đều đưa mắt nhìn bọn họ. Nhưng không dám bàn tán dù chỉ một lời.
Thấy tình huống trước mắt, chủ nhân Thương gia nhanh chóng bước đến chào hỏi
"Thiên thiếu hôm nay nể mặt Thương
gia mà đến đây đúng thật là vinh hạnh cho chúng tôi" Người cất giọng chính là cậu con trai hoa hoa công tử của Thương gia. Chính là Thương Vô Vĩ.
Bạch Thiên Lãnh bước lên chắn trước Dương Hàn Thiên và Thẩm Yên Nhi, cười cười bắt tay với hắn như thể hiện phép lịch sự. "Thương công tử quá khách khí rồi"
Nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp bên cạnh Dương Hàn Thiên, trong mắt Thương Vô Vĩ lé lên một tia sắt bén nhưng nhanh chóng mất đi. "Vị tiểu thư đây là?"
"Người phụ nữ của tôi" Dương Hàn Thiên lạnh lùng lên tiếng. Không thèm để ý đến Thương Vô Vĩ mà trực tiếp bước đi. Để bọn Bạch Thiên Lãnh đối phó với hắn ta.
Bàn tay ôm eo Thẩm Yên Nhi còn chặt hơn cả lúc nảy, làm cô nhíu mày muốn thoát ra. "Tên kia, làm gì ôm chặt thế, buông ra coi"
Tư thế ôm eo của Dương Hàn Thiên vẫn giữ nguyên không để ý đến lời của Thẩm Yên Nhi.
Đi một lát có một số người đàn ông lấy can đảm lên chào hỏi Dương Hàn Thiên nhằm mong muốn tạo mối quan hệ.
Thẩm Yên Nhi trước giờ không thích tham gia những dạng party này nên cô đi đến ban công nơi ít người để hóng gió.
Thương Vô Vĩ từ nảy đến giờ luôn chú ý đến Thẩm Yên Nhi nên khi thấy cô ở một mình thì không thể bỏ qua cơ hội tốt như thế này.
Trong tay Thương Vô Vĩ cầm một ly rượu đưa đến trước mặt Thẩm Yên Nhi cười tươi. "Vị tiểu thư này có thể cho tôi biết tên được không?"
Thẩm Yên trước nay vẫn rất phản cảm khi tiếp xúc gần với người lạ. Nhưng Dương Hàn Thiên là ngoại lệ. Cô không cảm giác phản cảm với anh.
Cô bước sang một bên tạo một khoảng cách với Thương Vô Vĩ rồi lạnh nhạt trả lời "Thẩm Yên Nhi."
Thấy hành động của cô, ý cười trong mắt anh ta càng sâu không lường được "Cô không tiếp nhận ly rượu này thì không nể mặt tôi và Thương gia rồi"
"Xin lỗi nhưng tôi không muốn nể mặt đấy thì sao" nụ cười trên môi Thẩm Yên Nhi không một xíu nhiệt độ, vẫn giữ nguyên tư thế. Đến cái liếc mắt cô cũng lười cho anh ta.
Nụ cười của Thương Vô Vĩ hơi cứng ngắc nhưng vẫn tỏ vẻ thân thiện. "Người phụ nữ của Thiên thiếu đúng thật là cá tính."
Nói rồi anh liếc nhìn xung quanh, nhanh chóng bước gần đến Thẩm Yên Nhi đưa tay định đánh ngất xỉu cô.
Trực giác của cô rất nhạy bén nên trước một giây hắn đánh ngất cô thì cô đã nhanh nhẹn né tránh kịp. Đồng thời đá vào người hắn một cú rõ đau.
Hắn cả kinh trước hành động của Thẩm Yên Nhi, trong mắt lúc này đầy tức giận. Hắn một phát chế trụ cổ tay Thẩm Yên Nhi, tay còn lại đánh vào sau gáy. Ôm cô bước nhanh về căn phòng đã chuẩn bị trước.
Tay bị Thương Vô Vĩ chế trụ, sức lực của Thẩm Yên Nhi thì không thể nào bằng hắn nên cô không kịp tránh né, bị hắn đánh ngất. Do ban công khuất với nơi diễn ra buổi tiệc cùng với tiếng nhạc nên không một ai nhận ra điều bất thường.
☆Quà Trung Thu☆
Tuần này sẽ có chương truyện cho mọi người nha ^_^
HanMocHi