Editor: May
Tình Không lắc lắc đầu, “Chỉ là trật khớp, không nghiêm trọng.”
“Vậy là tốt rồi. Thật ra thì, dung mạo xinh đẹp tuổi trẻ da trắng như chúng ta không cần phải quá bi quan, cậu nỗ lực trở thành nữ chủ nhân ngôi biệt thự này thì chẳng phải càng tốt ư.”
Lộ Tình Không nhéo nhéo cằm nhỏ của Diệp Nam Sanh, cười xinh đẹp, “Cậu cho rằng tớ là cậu sao, từ nhỏ chính là một công chúa.”
Con ngươi xinh đẹp của Diệp Nam Sanh ngược lại u ám xuống, “Lộ Lộ, tuy rằng tớ xuất thân không tồi, nhưng ở trong tộc mọi người nước sôi lửa bỏng kia, không có đơn thuần tốt đẹp như cậu nghĩ vậy đâu.”
“Mặc kệ hoàn cảnh như thế nào, chúng ta chỉ cần cam đoan nội tâm của mình đơn thuần tốt đẹp là được.”
Diệp Nam Sanh nặng nề gật gật đầu, “Ừ ừ, Lộ Lộ, cậu nói rất đúng, chúng ta phải làm tốt chính mình, mới có thể xứng với người đàn ông tốt nhất.”
Diệp Nam Sanh vừa mới nói xong, “A” một tiếng hét lên lên, nhanh chóng trốn đến sau lưng Tình Không.
Không phải chỉ là Tiểu Thất đại vương từ Tây Uyển tới đây tuần tra lãnh thổ thôi sao?
Tình Không nghĩ đến tình hình chính mình lần đầu tiên thấy Tiểu Thất Đại vương, không khỏi cười cười.
“Đừng sợ, đừng sợ, nó là Tiểu Thất đại gia, sủng vật Sở Ngự Bắc nuôi, rất có tính người, rất ngoan. Có phải không Tiểu Thất đại gia?”
Chỉ thấy Tiểu Thất Đại vương lắc lắc đầu, cọ cọ ở bên chân Tình Không, lại tới nữa một giống cái xinh đẹp nữa, nó thích a.
Diệp Nam Sanh nhắm một con mắt, nhìn lén từ sau lưng Tình Không, thấy Tiểu Thất Đại vương lười biếng cọ Tình Không, khóe miệng rút rút, rồi mới mở mắt ra, “Lộ Lộ, đây là loại ba tư biến chúng đi?”
“Cậu cũng có thể nghĩ như thế, bọn họ vốn dĩ cùng một loại.”
Diệp Nam Sanh không nghĩ như thế, nhưng vẫn là sợ, “Lộ Lộ chúng ta đi nhanh đi, bằng không sẽ muộn mất.”
“Diệp Tử a, nhân vật quan trọng đều là lên sân khấu rất muộn, sốt ruột như vậy làm gì?”