Editor: May
“Ba cô, Viễn Kiều thiếu gia tự sát!”
Tình Không quả thực không thể tin được những gì mình nghe được, “Ông nói cái gì? Lão Lộ tự sát? Mau mang tôi đi!”
Cô đi theo Phí Mạn lên lầu hai, đi vào phòng Lộ Viễn Kiều, tình cảnh trước mắt dọa cô sợ tới mức thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh.
Lão Lộ xanh xao vàng vọt vẫn không nhúc nhích mà nằm ở trên giường, nửa chăn giường nhiễm đỏ kia, băng gạc hơi băng bó một chút nơi tay cũng là đỏ.
“Chuyện như thế nào?! Mau đưa đến bệnh viện đi!” Tình Không gần như là rống lên.
“Hôm nay tất cả mọi người quý phủ đi tới nhà Vân Triết thiếu gia, nói là thương nghị hôn sự, trong nhà một chiếc xe cũng không có, tôi gọi điện thoại cho bọn họ đều luôn không thông.”
Tình Không đại khái biết chuyện như thế nào rồi, nhanh chóng quyết định, cô nói một câu với Lộ Viễn Kiều, “Lão Lộ, ba chống đỡ cho con!”
“Tôi lập tức lái xe tới đây, ông tìm một người đỡ ông ấy tới cửa chờ tôi.”
Phí Mạn chưa từng gặp qua tình cảnh thảm thiết như thế, cả người thích ứng không tốt.
“Thất thần làm cái gì? Mau đi!”
“À vâng vâng……”
……
Tình Không dùng tốc độ trăm mét chạy về biệt thự của Sở Ngự Bắc, trong lòng vẫn luôn mặc niệm, Lão Lộ, ba phải chống đỡ cho con! Ba nhất định phải chống đỡ cho con!
Thím Lý vừa lúc cầm đồ ra, nhìn thấy Tình Không vẻ mặt hoảng loạn chạy về, liền hoảng sợ.
“Tình Không tiểu thư, đây là xảy ra chuyện gì?”
Tình Không đã thở hổn hển, vẫy vẫy tay, thuận khẩu khí mới nói, “Thím Lý, trong nhà ai biết lái xe? Thím biết không