Editor: May
Phí Mạn bị khí thế của cô làm kinh sợ, đều không nói một câu nên lời.
Đang lúc cô chuẩn bị phát động xe, Lý Mục Thành điện tới.
Cô cũng không thèm để ý, tiếp tục phát động xe.
Đường xuống núi đích xác giống như tưởng tượng của Tình Không, hiện tượng nguy hiểm mọc lan tràn, rất nhiều lần, Tình Không đều cho rằng chính mình sẽ rớt đến xuống chân núi, may mắn dựa vào cơ trí của cô, lần lượt ngăn cơn sóng dữ.
Tốc độ xe của cô rất nhanh, mấy phút sau liền đến chân núi, nhìn xe tới xe đi trên đường cái, khó khăn của cô mới chân chính bắt đầu.
Cô như một sát thủ đường cái, chính mình chết không quan trọng, nhưng đừng hại người khác.
Viện phúc lợi liền ở gần đây, cô chuẩn bị gọi điện thoại cho viện phúc lợi cầu cứu, lại không cẩn thận trượt tới điện thoại của Lý Mục Thành.
“Mau tìm cho tôi một người biết lái xe tới đây!” Tình Không cho rằng chính mình gọi điện thoại cho viện phúc lợi.
“Em ở nơi nào?”
Giọng nói này……
Tình Không lấy điện thoại ra nhìn nhìn, “Tôi ở chân núi Vân Đài, chờ cứu mạng, không rảnh nói chuyện với anh!”
“Một phút đồng hồ, chờ tôi.” Lý Mục Thành không có cúp điện thoại.
“Anh ở gần đây?”
“45 giây sau em sẽ biết.”
Tình Không, “……” Cô sẽ bị loại sát thủ nói chuyện phiếm này giết chết.
Thời gian trôi qua từng giây, cô không ngừng quay đầu lại nhìn Lão Lộ, lòng nóng như lửa đốt, rồi lại không thể nề hà.
“Lão Lộ, ba nhất định phải chống đỡ!”
Cửa sổ xe đột nhiên bị gõ vang, Tình Không như là thấy được cứu tinh, ném di động tới một bên, mở cửa xe ra.
“Mau, mất máu quá nhiều, đưa đến bệnh viện gần nhất.”
Lý Mục Thành liếc tình huống ghế sau một chút, ý bảo Tình Không xuống xe.