Editor: May
Tình Không khống chế độ lửa không phải là rất tốt, thịt bò có chút già rồi, lúc người đàn ông cắt, bộ dáng nhíu mày lại, Tình Không cảm thấy thập phần đáng yêu.
Cô chậm rãi phẩm rượu, nâng quai hàm nhìn anh.
Sở Ngự Bắc tốn sức của chín trâu hai hổ mới cắt xong, rồi mới bất động thanh sắc mà đẩy đến trước mặt Tình Không, cầm cái dĩa phía trước cô tới.
“Nhìn tôi làm cái gì, nhanh ăn đi, đều nguội rồi.”
Tình Không nếm thử một ngụm, trong lòng đủ loại tư vị, giống như nhai sáp.
“Sở Ngự Bắc, anh thích em sao?”
Sở Ngự Bắc ngẩng đầu, ánh mắt hơi ôn nhu, giống như ngọn lửa trên giá cắm nến, phỏng vào tâm Tình Không.
Cuối cùng anh biết Tình Không không đúng chỗ nào, đêm nay cô thực yếu ớt, cũng thực mẫn cảm, cho anh cảm giác không phải rất tốt.
Có phải cô đã biết, anh có khả năng phải đính hôn với Minh Mị không?
Tần Hãn nói sao? Tên miệng rộng này.
“Em không cần nghĩ gì hết, hết thảy tôi đều sẽ xử lý tốt. Tôi quyết định thích em, liền sẽ thích đến cùng.”
Nước mắt Tình Không nhịn nửa ngày, bởi vì một câu này của Sở Ngự Bắc rốt cuộc nhịn không được vỡ đê.
Cô gái tính tình hoạt bát giống như Tình Không vậy, lúc cô mở to mắt nhìn bạn, không rên một tiếng, yên lặng rơi lệ, bạn sẽ hận không thể móc hết tâm can ra cho cô.
Hiện tại Sở Ngự Bắc, chính là tâm tình như vậy.
Anh buông bộ đồ ăn trong tay, khẽ thở dài một tiếng ôm cô gái nhỏ ở trên đùi, bàn tay to thô lệ xoa lung tung nước mắt trên mặt cô.
“Đang êm đẹp, sao lại khóc?”
Tình Không hít hít cái mũi, đều cọ nước mắt nước mũi đến trên sơ mi trắng của anh, nâng khuôn mặt nhỏ, mổ mổ ở trên cằm anh.