Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngữ Yên dù tức giận chỉ có thể im lặng, lườm Y Nguyệt đến cháy mắt. Bà lầm bầm trong miệng.
- Chắc chắn do con ả này, đã tẩy não con gái của mình. Tao sẽ không để yên vụ này đâu.
Nguyệt Hạ đẩy Y Nguyệt vào trong phòng mình, nói.
- Chị tắm rửa đi, em sẽ tự tay trang điểm cho chị.
Y Nguyệt nói.
- Em đã giúp chị nhiều rồi, chị không muốn mang rắc rối cho em.
Nguyệt Hạ nói.
- Việc cần nói em cũng đã nói rồi, giờ thì thành công gây hấn với mẹ. Mẹ chắc chắn sẽ dồn hận ý lên chị, em không thể bỏ chị mình được. Được rồi, chị tắm rửa đi, rồi em sẽ biến chị trở nên đẹp hơn trong mỗi bữa tiệc.
Y Nguyệt nhìn cô thì thở dài đi vào trong phòng tắm, ở ngoài Nguyệt Hạ ngồi bên ghế đưa tay bế Tiểu Thần đặt lên đùi mình, Gia Linh đứng đợi bên cạnh nói.
- Tiểu thư, người lúc nãy làm em lo lắng lắm đó.
Cô nói.
- Ta có nói gì sau đâu chứ. Đúng không, Tiểu Lạp.
- Gâu gâu.
Tiểu Lạp sủa vài tiếng đồng tình. Rồi cô cúi xuống nói.
- Tiểu Thần, nhất định sau này phải mạnh mẽ lên đấy. Là người mạnh mẽ, để bảo vệ mẹ có biết không.
Tiểu Thần cười nói.
- Vâng, Tiểu Thần cũng sẽ bảo vệ cả cô Hạ nữa.
Nguyệt Hạ xoa xoa đầu đứa bé, lát sau Y Nguyệt đi ra, Gia Linh giúp Y Nguyệt thay đồ.
Cùng áo len và chân váy thanh lịch, mái tóc đen ngắn gợi lên sự tao nhã, sang trọng và giản dị. Nguyệt Hạ trang điểm cho Y Nguyệt, vì có vẻ đẹp thuỳ mị, dịu dàng nên cô chỉ trang điểm nhẹ cùng tông màu nhẹ nhàng. Cô để Y Nguyệt nhìn chính mình trong gương, cô nói.
- Chị thật sự rất đẹp, nét đẹp giản dị, trang nhã.
Y Nguyệt nhìn chính bản thân cũng rất bất ngờ, cô không ngờ bản thân mình lại đẹp như vậy. Gia Linh trầm trồ.
- Oa, đại phu nhân thật là đẹp a.
Nguyệt Hạ cũng quay sang thay cho Tiểu Thần bộ đồ vest đen. Vì vẻ mặt đôi phần giống với Vân Trạch nên cậu bé cũng thừa hưởng đặc điểm nét đẹp của ba mình. Nguyệt Hạ cũng đi vào phòng thay đồ, thay vào cho mình bộ đồ.
Cô cột mái tóc đen lên cao, đánh nhẹ lớp son rồi cùng Y Nguyệt và Tiểu Thần xuống lầu. Bên dưới các anh của cô cũng đã chuẩn bị xong xuôi, Ngữ Yên thấy cô, cũng xoay người đi trước ra xe cùng Vân Trạch. Vân Trạch nhìn thấy Y Nguyệt, thoáng chút đã đứng hình đôi chút trước vẻ đẹp của cô, nhưng cũng giữ mặt lạnh quay đi. Ngữ Yên và Vân Trạch đi trước, Vân Lang, Vân Huyền, cô và mẹ con Y Nguyệt đi xe sau.
Tại Nhà Hàng Thuộc Gia Tộc Huỳnh Gia
Nguyệt Hạ xuống xe, nhìn qua phía Y Nguyệt. Cô nói.
- Không ngờ mẹ lại chọn trúng nhà hàng của anh hai chị.
Y Nguyệt lo lắng.
- Mong rằng mọi chuyển sẽ ổn.
Ngữ Yên đi vào trước, bên cạnh là Vân Trạch theo sau là Vân Lang, Vân Huyền cuối lại là cô cùng Y Nguyệt nắm tay Vân Thần đi vào trong. Nhân viên dẫn họ vào phòng VIP, người Triệu Gia chưa đến, tất cả đều yên vị chỗ ngồi. Nguyệt Hạ ngồi cạnh Tiểu Thần, cạnh Tiểu Thần là Y Nguyệt, kế bên Y Nguyệt hiển nhiên phải là Vân Trạch, kế Vân Trạch là Ngữ Yên. Ở phía cạnh cô là Vân Lang và cạnh nữa là Vân Huyền. Ngữ Yên lên tiếng phá vỡ không gian.
- Mẹ không cần biết giữa các con đã có chuyện gì xảy ra, nhưng nay là buổi dùng bữa với Triệu Gia, các con phải cư xử đàng hoàng. Có nghe chưa, nhất là con đó Vân Hạ.
Nguyệt Hạ nói.
- Anh ấy không làm gì, thì con cũng chẳng gây hấn đâu.
Vân Trạch nhăn mày.
- Em nói thế là ý gì hả ?
Ngữ Yên lớn giọng.
- Đủ rồi.
Vân Trạch kiềm cơn giận, Nguyệt Hạ nhìn anh rồi quay mặt đi chẳng thèm để tâm. Vân Lang đưa tay vỗ vỗ đầu cô. Cánh cửa lát sau mở ra, dẫn đầu là Triệu Lam Tiêu, sau là Triệu Lam Phong và Bạch Liên và Nhạc Hoa. Ngữ Yên đứng dậy mỉm cười.
- A, chào anh Tiêu. Chúc mừng anh.
Triệu Lam Tiêu cười nói.
- Chị Yên khách sáo rồi, chúng ta sắp làm thông gia rồi. Cần gì mà phải câu nệ tiểu tiết làm gì.
Nguyệt Hạ nhìn qua Bạch Liên và Nhạc Hoa thầm nghĩ.
- Bộ đi ăn, bọn nhà giàu đều hở hang vậy à.
Bạch Liên ngượng ngùng nhìn Vân Huyền.
- Huyền Ca.
Vân Huyền tới cái nhìn chẳng cho cô ta, làm Bạch Liên có hơi thất vọng. Ngữ Yên nghiêm giọng.
- Vân Huyền, em đang gọi con đấy.
Vân Huyền thở dài, đứng dậy cười nói.
- Em đến có mệt không, ngồi đi.
Bạch Liên vui vẻ ngồi xuống cạnh Vân Huyền. Nguyệt Hạ nhìn bôn dạng của anh mình nhịn cười muốn nội thương, Vân Lang đá chân cô nói.
- Đừng có cười đó.
Nguyệt Hạ gật đầu.
- Em biết rồi mà.
Rồi quay hướng khác mà bụm miệng cười, Vân Huyền sôi máu nhìn cô.
- Cái con bé này.
Ngữ Yên mỉm cười nhìn Nhạc Hoa dịu dàng.
- Mấy đứa cứ tự nhiên đi nhé.
Nhạc Hoa mỉm cười thục nữ.
- Con cám ơn.
Rồi cô ta nhìn qua phía Vân Trạch làm vẻ e thẹn, kèm theo đôi mắt đắc ý nhìn Y Nguyệt, khiến Y Nguyệt khó chịu trong lòng. Nguyệt Hạ để ý đến việc đó, cũng hướng mắt lạnh quét lên người Nhạc Hoa. Nhạc Hoa nhìn qua liền chạm phải ánh mắt của Nguyệt Hạ, liền vội dời mắt đi. Triệu Lam Phong khi vừa vào đã luôn nhìn chằm chằm Nguyệt Hạ, anh nghĩ trong lòng.
- Lâu rồi không gặp, em ấy đúng là càng ngày càng xinh đẹp hơn.