Chương :
Tuyết Lạc có chút nâng giọng: “Em thật sự chưa từng thây Phong Hàng Lãng mang người phụ nữ nào vê Phong gial Những người phụ nữ bên ngoài gặp dịp thì chơi đâu thể tính.
Phong Hàng Lãng là cần một người phụ nữ có thể làm vợ hắn!”
Bỗng nhiên, Tuyết Lạc kéo tay Hạ Dĩ Câm: “Chị Dĩ Câm, xem như chị giúp em một chút gả cho Phong Hàng Lãng. Em thật sự muôn trở thành chị em dâu với chị.”
Hạ Dĩ Cầm ưu nhã mỉm cười, nhẹ nhàng chạm tay vào chóp mũi Tuyết Lạc dí một cái, cười nói: “Em muôn chị làm chị em dâu có ích gì chứ? Là Phong Hàng Lãng cưới vợ cho hắn, không phải là Lâm Tuyết Lạc em muôn tìm chị em dâu.”
“Chị Dĩ Cầm, chị giúp em một chút được không vậy. Đi đến chỗ hẹn với em có được không? Em và anh trai Phong Lập Hân của hắn cũng chỉ muốn tìm cho hắn một người thật tốt đề giao phó.” Tuyết Lạc gân như năn nỉ Hạ Dĩ Cầm.
Nếu như cô có thể chọn chị em dâu, Tuyết Lạc chắc. chắn sẽ chọn Hạ Dĩ Cầm đầu tiên, ở Thân Thành này cô ây cũng được xem là một thiên kim nỗi tiếng, cùng Phong Hàng Lãng cũng coi như môn đăng hộ đối. Tuy nói có kém chút cấp bậc, nhưng cũng không phải không thể với tới.
“Được, chị Cầm sẽ giúp Tuyết Lạc em đến làm bia đỡ đạn.” Hạ Dĩ Cầm mỉm cười xinh đẹp, đem Tuyết Lạc ôm vào lòng.
Thay vì nói cô miễn cưỡng đáp ứng còn không phải là cô đã chờ ngày này từ lâu rồi. Nhưng cô thật sự không ngờ, Lậm Tuyết Lạc lại giúp cô một cách dễ dàng như vậy.
Phải biết Phong Hàng Lãng là nhân vật tuổi trẻ tài cao, đẹp trai lại khiêm tốn, thật sự là người đàn ông hoàn hảo hiểm có. Có thể được Phong Hàng Lãng hẹn hò một lần, tuyệt đối là chuyện tốt đẹp đến nhường nào.
“Ha ha.” Ở cửa, Nhị tiểu thư Hạ gia cười lạnh: “Chỉ sợ đến lúc đó có người tự rước lầy nhục nhã!”
“Cho dù tự rước lấy nhục, chị cũng phải giúp Tuyết | Lạc chuyện này.”
Nghe thây lời của Hạ Dĩ Cầm, Tuyết Lạc vừa cảm kích lại cảm động.
Cho nên, Tuyết Lạc làm sao có thể để Hạ Dĩ Cắm toàn tâm toàn ý rước lấy nhục đây? | Địa điểm Hạ Dĩ Cầm chọn là Lâm Hải, vừa có núi vừa có biển.
Hạ Dĩ Cầm cũng không ăn mặc cầu kỳ, chỉ mặc theo phong cách đơn giản I nhàng. Cũng không giống cô ý đến đề hẹn hò, thật sự giỗng như chỉ vì giúp Tuyết Lạc mà thôi.
Đậy cũng là chỗ hơn người ‹ của Hạ Dĩ Cầm, có thể tiền cũng có thẻ lùi, dù không thể hẹn hò được, chính cô cũng không quá lúng túng.
Không có đặc biệt đặt phòng riêng, cô chọn một chỗ ngôi bên cạnh cửa số ở đại sảnh Lâm Hải.
Phong Hàng Lãng còn chưa đến nhưng Tuyết Lạc lại phát hiện cách cô hai bàn là Hạ Dĩ Kỳ, cô ta còn mang theo mấy cô thiên kim khác tới.
“Chị Dĩ Cầm, hình như là Dĩ Kỳ, sao cô ấy lại tới đây chứ?” Tuyết Lạc nghỉ ngờ hỏi.
“Còn phải hỏi à, nhất định con bé là tới xem chị bị mắt mặt.” Hạ Dĩ Cầm ưu nhã nhấp một ngụm cà phê, nhàn nhạt nói.
Không những có mấy người Hạ Dĩ Kỳ, Tuyết Lạc còn thây mọ Ôn Mỹ Quyên cách đó không xa vẫn nhìn luôn chằm chằm bên này, đi cùng bà là hội phu nhân nhà giàu chuyên nói chuyện phiếm hàng ngày.
“Chị Dĩ Cầm, em nhìn thấy mợ.”
Tuyết Lạc nhỏ giọng nhắc nhở.
“Không cần để ý đến bà ấy. Néu Phong Hàng Lãng không đến, chúng.
ta tự mình ăn, ăn xong chị đưa em về Phong gia.” ‘ Hạ Dĩ Cầm nhẹ nhàng nói.
Bên ngoài Hạ Dĩ Cầm mỉm cười nhẹ nhàng nhưng trong lòng cô lại khẩn trương muôn chết.