Editor: Heidi Tran
Beta: Phong Vũ Tuyết Tuyết
Bạch Hầu lão tiên sinh biết An Nhàn muốn mua mấy chục mẫu đất kia, liền nói: "Mấy chục mẫu đất này chỉ có một hai ngàn vạn mà thôi, trực tiếp tặng cho cậu cũng được, chỉ là ngoài ra ta có một đề nghị, cậu có muốn nghe một chút không?"
"Mời nói."
"Núi Tư Du là sản nghiệp tổ tiên của nhà Bạch Hầu, cũng là một trong số ít mẫu đất ở trong nước được phép chuyển nhượng sở hữu. Ban đầu ta không có ý định bán đi, ít nhất thì đó cũng không phải là lúc ta còn sống. Nhưng ta cũng hiểu rõ, nếu ta không còn nữa, chỉ sợ núi Tư Du cũng rất khó giữ lại được. Đến lúc đó cậu có thể an phận một chỗ giống như bây giờ được hay không thì cũng không thể biết được."
Trong lòng An Nhàn hơi động: "Ý của lão tiên sinh là?"
Bạch Hầu Đoan cười nói: "Không biết cậu có hứng thú muốn trở thành chủ nhân của núi Tư Du này không?"
Tất nhiên là có rồi! Mua núi Tư Du, có nghĩa là di tích của Phái Linh Nguyên được chôn giấu ở dưới chân núi cũng sắp thuộc về cô. Trước đó cô chưa từng nghĩ tới chỉ vì giá cả quá đắt, mặc dù tốc độ kiếm tiền của cô cũng không chậm, nhưng theo tu vi của cô tăng lên thì dược liệu cần tiêu dùng cho sau này cũng càng lúc càng lớn. Nếu không tích góp vài chục năm thì tuyệt đối sẽ không mua nổi cả dãy núi Tư Du. Cho nên từ lúc đầu cô cũng không có ý định này.
Bây giờ lão tiên sinh lại chủ động nói ra, chắc hẳn cũng đã suy xét tới tình hình thực tế của cô, hơn nữa nguyện ý cho cô ân huệ lớn nhất.
Quả nhiên, lại nghe Bạch Hầu Đoan nói tiếp: "Chúng ta có thể ký kết một phần thỏa thuận mua bán, trả tiền theo từng kỳ, không thu bất kỳ lợi nhuận nào, thời hạn trả trong vòng một trăm năm."
Nói cách khác, chỉ cần trong vòng một trăm năm An Nhàn trả lại hết số tiền thì núi Tư Du liền thuộc về cô. Cho dù còn chưa rõ ràng, nhưng cô cũng có quyền tự do khai phá trong một trăm năm này. Trong kỳ hạn đó, bất kỳ người nào của nhà Bạch Hầu cũng không được tự ý động vào núi Tư Du.
Loại điều kiện này, quả thực không khác gì miếng bánh từ trên trời rơi xuống.
Thật ra, lý do mà Bạch Hầu Đoan quyết định chuyển nhượng núi Tư Du cho An Nhàn không chỉ là vì báo ân, mà còn là để lót đường cho Bạch Hầu Chử. An Nhàn và Hạ Lẫm có quan hệ mật thiết, lại có được năng lực trị liệu và kỹ thuật luyện dược đặc biệt. Tạo mối quan hệ tốt với cô, đối với tương lai của Bạch Hầu Chử là trăm lợi mà không có hại.
Giữa việc giữ lại sản nghiệp tổ tiên và bồi dưỡng ra một người thừa kế xuất sắc, Bạch Hầu Đoan không chút do dự lựa chọn vế sau.
Hai người nói chuyện hơn ba tiếng, sau khi ăn cơm tối xong, Bạch Hầu Đoan cầm thuốc trị liệu mà An Nhàn đưa cho ông rồi chậm rãi bước đi. Trong cuộc sống mang đầy màu chết chóc lại có thêm một động lực mạnh mẽ, ông muốn điều trị cơ thể của mình thật tốt, rồi sống thêm vài chục vài trăm năm!
Bạch Hầu Chử có thể ở lại sống vui vẻ, bởi vì cậu bé đã hoàn thành lớp học cấp hai. Bây giờ chỉ cần chờ đến khi kì nghỉ hè kết thúc, xử lý thủ tục chuyển trường xong, sau đó mỗi ngày bắt đầu một cuộc sống học bá vượt cấp.
Trước đó, cậu bé có hơn hai tháng để tự do sắp xếp.
Vì thế, bên cạnh An Nhàn bỗng nhiên có thêm một lao động trẻ miễn phí.
Ngày hôm sau, An Nhàn giao cho cậu nhiệm vụ đầu tiên, đó là để cậu một mình đi đến sông Tư Du quay chụp cảnh sinh hoạt của cá đuối.
Mỗi thứ tư hằng tuần sẽ phát ra một tập "Sủng vật mỗi ngày" và nó cũng đã trở thành tiết mục cố định của Hoa Hoa Thế Giới. Mấy kỳ trước đó đều là album của cá đuối, An Nhàn định phát ra năm kỳ, sau đó mới chuyển sang quay những loại vật khác.
Có Trảo Nha phụ trách bảo vệ an toàn cho Bạch Hầu Chử nên An Nhàn cũng không cần lo lắng gì nhiều.
Sau khi tiễn Bạch Hầu Chử rời đi, cô liền mở phát sóng trực tiếp, chuẩn bị tuyên bố dược phẩm mới.
【Minh chủ, tháng này anh tuyên bố thuốc mới chậm rồi, có phải nên phát một chút nội dung x, an ủi lòng đói khát và thiếu kiên nhẫn của tụi tui một chút đi? 】
【Tán thành! 】
【Nam thần, cho tụi tui một nụ hôn gió đi nè~~moaaaaa】
【Nam thần, tay tạo hình trái tim, tui muốn chụp chung khung hình với anh. 】
An Nhàn: "x? Hôn gió? Tạo hình trái tim? Được, không thành vấn đề, đều có hết."
【! 】
【Mị không có nhìn lầm chứ? Đều có hết? 】
【Đã nói lạnh lùng cấm dục đâu rồi? Nam thần, anh đừng nhất thời nghĩ quẩn trong lòng, làm hình tượng sụp đổ! 】
【Thật kích động nha, nam thần, up! Up! 】
Lúc này, An Nhàn đặt một món đồ trước màn ảnh, sau đó liền nhìn thấy một thứ lớn "x" xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
【Má ơi, đây là cái quỷ gì? 】
【Minh chủ nói có "×" liền có "×".. 】
【 "x" trong sáng như vậy thật sự chưa từng thấy bao giờ. 】
Trên tay An Nhàn đang bưng một chậu hoa, trong chậu trồng một cây dây leo nho nhỏ, dây leo đan chéo quấn quanh, không có bất kỳ mô hình tạo dáng nào, tự nhiên mà tạo thành chữ "×". Ở giữa chữ "×" kia, còn nở ra một đóa hoa màu vàng đáng yêu.
Vẻ mặt mọi người đều ngây ngốc, hoàn toàn không nghĩ tới Minh chủ thật sự sẽ tạo ra một vật "×" như vậy.
Có người không cam lòng la lên: 【Tay tạo hình trái tim thì sao! 】
An Nhàn tựa như biến đổi ma thuật, lại lấy ra một chậu hoa "Đào tâm".
【Hôn gió nữa? 】
Dâng lên "Môi đỏ mọng".
【Bàn tay hình chữ V! 】
Hai cây dây leo xanh biếc tạo hình ngón tay mọc thẳng đứng trong chậu hoa.
【Tui không tin tà ma quỷ quái này đâu, làm cho tui một chữ "囧" này đi. 】
Chữ "囧" cho cậu.
Lúc sau, An Nhàn lại bày ra "?", "Ngón giữa", "Như lai phật chưởng", các loại tạo hình quái lạ, vân vân.. làm mọi người xem đến trợn mắt há mồm.
An Nhàn: Xùy, cho rằng tôi không biết đám trêu chọc các người thích cái gì sao? Tôi đều đã chuẩn bị tốt hết rồi, bộ ký tự chuyên dùng để trêu đùa, luôn luôn sẽ có một thứ thích hợp với các người.
Nhóm fans dường như đã nhìn thấu suy nghĩ của An Nhàn, có người tức giận nói: 【Minh chủ, anh đừng đắc ý, có bản lĩnh thì tạo cho tôi một cái "Nam thần đến gần tôi dắt tôi bay lên, tôi rất yêu nam thần!" đi. Nếu anh có thể làm ra những lời nói này, tôi liền kính anh như đàn ông thực thụ. 】
An Nhàn: Hoàn toàn không cần cô đến tôn kính tôi như là "Đàn ông" đâu..
Cô đứng dậy rời đi, rất lâu sau đó vẫn chưa có động tĩnh.
【Lầu trên quá độc ác! Với độ khó mang tầm sử thi thế này, cậu bảo Minh chủ phải làm như thế nào? 】
【Tui tin nam thần của tui, nam thần không có gì là không làm được! 】
【Vì sao nhìn thấy nam thần gặp khó khăn thì lại có cảm giác vui vẻ không hiểu thấu.. 】
【Giống lầu trên.. 】
Nhưng mà, các bạn nhỏ muốn nhìn thấy nam thần thất bại chắc chắn phải thất vọng rồi. Mười phút sau, hình ảnh An Nhàn bưng một chậu hoa xuất hiện trước màn hình. Bỗng nhiên giữa chậu hoa hiện ra một hàng chữ, đúng là câu "Nam thần đến gần tôi dắt tôi bay lên, tôi rất yêu nam thần!". Từng chữ rõ ràng, nét bút mạnh mẽ, cực kì khí phách lợi hại!
Một lần nữa mọi người lại bị khiếp sợ.
Sau khi biểu diễn xong, cuối cùng An Nhàn cũng đi vào chủ đề chính. Cô cầm một hạt giống trên bàn đá lên, sau đó dùng dao khắc một chữ "Phúc" lên trên hạt giống, tiếp theo ngâm vào trong ống có chất lỏng màu xanh lam. Vài phút sau, An Nhàn lấy hạt giống ra, trồng vào trong chậu hoa, lại nhỏ thêm vài giọt thuốc. Chỉ một lát sau, mấy dây đằng chui lên từ dưới đất, uốn lượn xoay vòng, đan chéo vào nhau, cuối cùng trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hình thành một chữ "Phúc" khéo léo xinh đẹp.
Đây là hạt giống cây đậu Kì Thú mà An Nhàn đã tạo ra khi nghiên cứu cây đậu Ký Sinh trước đó, sinh mệnh của loại này không dài, thông thường chỉ khoảng ba đến bốn tháng. Sau khi cho thêm dung dịch đặc biệt, có thể biến hóa ra hình dạng tùy ý, hơn nữa tốc độ sinh trưởng cực nhanh, đôi khi còn có thể nở ra một hai đóa hoa nhỏ, là một loại cây cảnh rất thú vị.
An Nhàn nói: "Sản phẩm mới lần này là sản phẩm kết hợp, đậu Kỳ Thú cùng với dung dịch tạo kiểu."
Theo biên độ tăng trưởng linh khí trong vườn hoa, các loại thực vật tiềm năng dần dần được kích phát. An Nhàn luyện dược không chỉ là vì kiếm tiền, mà còn là vì tu luyện. Việc nuôi trồng hoa cỏ, sẽ kiểm chứng được hiệu quả của các loại dược vật khác nhau. Chờ đến khi tu vi của cô đạt tới trình độ nhất định, nói không chừng còn có thể bồi dưỡng ra một, hai cây hoa yêu..
Đậu Kỳ Thú: Cây mây biến dị, tuổi thọ khoảng ba đến bốn tháng, thích hợp trồng trọt trong nhà, cách hai ngày tưới nước một lần, có tác dụng đuổi muỗi, phòng chống phóng xạ và dự đoán thời tiết. Trước khi trồng, có thể khắc hoa văn mà mình muốn lên trên hạt giống, ngâm trong thuốc tạo kiểu ba phút, ba ngày sau là có thể thành hình.
Vốn dĩ đậu Kỳ Thú của An Nhàn có thể sinh trưởng nhanh như vậy, là bởi vì cô đã sử dụng thuốc tăng sinh trưởng.
Dung dịch tạo kiểu: Trung phẩm ba sao, chuyên dùng cho đậu Kỳ Thú, có thể nâng cao tỉ lệ sống sót của hạt giống, làm nó có được kiểu dáng tự nhiên hoàn mỹ. Đặc biệt nhắc nhở, nếu dùng nó cho thực vật khác, có khả năng sẽ phát sinh ra hậu quả không thể đoán trước được, xin mọi người sử dụng cẩn thận.
An Nhàn không thêm câu nhắc nhở này thì còn đỡ, ngược lại sau đó có rất nhiều người quyết định muốn thử nó một lần ngay lập tức!
Khi phát sóng trực tiếp sắp kết thúc, mọi người đều tỏ vẻ thất vọng đối với chuyện không thể nhìn thấy Minh chủ ra vẻ cool ngầu, mãnh liệt yêu cầu y bày ra một tư thế uy vũ khí phách.
An Nhàn suy nghĩ một chút, bỗng nhiên vẫy tay về phía bên cạnh, ngay sau đó liền nhìn thấy một cây dây đằng xuất hiện trong màn ảnh, thân thiết cọ cọ vào mặt An Nhàn, sau đó quấn lấy eo y, dưới ánh nhìn chăm chú sửng sốt của mọi người, nâng y lên giữa không trung, ném qua cửa sổ lầu hai.
Máy phát sóng trực tiếp nhanh chóng đuổi theo, cây dây đằng ném y lên trời cao, trực tiếp đưa y bay lên chín tầng mây.
Màn hình tối sầm, phát sóng trực tiếp kết thúc.
【Con mẹ nó, cái này mà gọi là uy vũ khí phách? Tuyệt kỹ nhảy qua cửa sổ bay ngược lên không trung à? 】
【Vì máy phát sóng trực tiếp mặc niệm ba giây, vừa rồi dường như tui nghe được tiếng tan xương nát thịt của nó. 】
【Đó là dây đằng gì, sao lại giống như đang sống vậy? 】
【Mỗi lần kết thúc Minh chủ đều khiến cho người ta đau lòng nhức óc! 】
An Nhàn ngồi trước màn hình, tuyên bố dược phẩm mới cùng với thời gian bán đấu giá.
Ánh mắt tùy ý lướt qua khu bình luận, nhìn thấy hàng loạt ngón tay giữa.
Trong lòng cô không hề dao động, sau khi tuyên bố tin tức xong, quyết đoán đăng xuất.
Thành phố Thương Minh, trong căn phòng của Hạ Lẫm.
Hắn thở ra một hơi thật mạnh, sau đó liền chậm rãi mở mắt, trong đôi mắt kia lộ ra tia sắc sảo, tựa như thực. Từng ngón tay mở ra, viên tinh thạch trong lòng bàn tay vốn rất cứng rắn, giờ phút này đã vỡ thành một đống bột phấn.
Hạ Lẫm đột nhiên nắm tay lại, bột phấn tản đi khắp nơi, ngay sau đó biến mất ở giữa không trung.
Sáu mươi ba ngày, cuối cùng hắn cũng đã hấp thu hoàn toàn linh khí trong tinh thạch. Tinh thần lực trở nên vô cùng mạnh, lực khống chế cũng được tăng cường lên rất rõ ràng. Bây giờ cho dù không dùng dược phẩm thì hắn cũng có thể đảm bảo tinh thần lực của mình sẽ không dễ dàng mất đi khống chế.
Vấn đề duy nhất ở đây chính là, tinh thần lực tản ra ngoài, không thể thu lại được toàn bộ. Đây có lẽ là nguyên nhân vì sao Hoa Hoa lại bảo hắn sau khi hấp thu linh khí xong thì đi tìm y.
Quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, trên mặt Hạ Lẫm lộ ra tia vui vẻ, không một chút chậm trễ, xoay người đi đến nhà xe.
"Hạ gia?" Phi Thác thấy hắn đi như bay, vội vàng đuổi theo sau.
Ai ngờ Hạ Lẫm bỗng nhiên dừng lại, Phi Thác phanh gấp, suýt chút nữa đã đụng vào lưng hắn.
Ánh mắt Hạ Lẫm dừng lại trên gương cách đó không xa, sắc mặt cứng đờ, mím môi, không nói một lời quay trở về phòng. Chỉ một lát sau, liền nghe thấy tiếng nước ào ào truyền ra từ trong phòng tắm.
Phi Thác: "..."
Một giờ sau, Hạ Lẫm tinh thần thoải mái dễ chịu ngồi vào xe, cả người tản ra mùi thơm của sữa tắm và hơi thở xao động của hormone. Dưới tác dụng của tinh thần lực, mùi thơm nồng đến mức suýt chút nữa khiến tên cẩu độc thân Phi Thác tắt thở.