Trở Về Một Ngày Trước Khi Bị Cô Lập

chương 35: tinh diệu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor : Phương

Vân Lục theo bản năng mà lui về phía sau, vẻ mặt vô tội.

Giang Úc tức giận đến mức kéo cổ áo sơmi ra chỉ vào cô: "Đi, mau đi đổi một bộ quần áo khác ngay,màu đen hay đỏ tùy cậu chọn, miễn là trông hợp với tớ là được."

"Đã biết" Vân Lục ngoan ngoãn đáp lại, xoay người, chạy vào phòng, tìm quần áo trong tủ lại nhớ lại hình như hồi trưa có nghe Giang Úc bảo tối mặc đẹp chút thì phải.

Lúc ấy cô mơ mơ màng màng, tỉnh lại liền quên sạch.

Váy màu đen với đỏ của Vân Lục rất nhiều,cuối cùng chọn ra được một cái váy màu đỏ dài đến gối.

Buộc tóc lại, đi thêm giày cao gót vào, còn có khoác thêm một lớp áo choàng bên ngoài.

Xoay người đi về phía nhà ăn, dáng người yêu kiều duyên dáng mà đứng ở bậc thềm.

Ánh sáng lờ mờ chiếu lên vòng eo nhỏ nhắn,mê người của cô.

Động tác rót rượu của Giang Úc ngừng lại, si ngốc mà nhìn một lúc lâu mới cảm thấy mất mặt, hắn khụ một tiếng, chỉ vào vị trí bên cạnh: "Ngồi đi."

Vân Lục khóe môi mỉm cười, bước tới hai bước.

"Đừng nhúc nhích." Giang Úc đột nhiên nói ra tiếng.

Vân Lục dừng lại, nhìn hắn, Giang Úc đứng thẳng thân mình, sửa lại cổ áo,bên trong hắn mặc một chiếc áo sơmi màu đen cả người nhìn thành thục ổn trọng hơn rất nhiều.

Giang Úc đi tới,cầm lấy cánh tay của Vân Lục đưa cô đi vào bàn ăn,Vân Lục đi trên giày cao gót, bước từng bước đi theo.

Nam sinh phía sau lưng rộng lớn, ánh sáng hắt đến sườn mặt giống như một bức tượng điêu khắc anh tuấn, Giang Úc kéo ghế dựa cho Vân Lục ngồi xuống.

Vân Lục ngoan ngoãn ngồi xuống, Giang Úc vẫn còn chưa đi, một bàn tay chống ở trên ghế, nghiêng đầu nhìn cô.

Vân Lục nâng mắt, hai hàng mi cong cong.

Hai người nhìn nhau một lúc lâu,hầu kết Giang Úc động đậy, nghiêng người sang, ở dưới ngọn nến chiếu rọi, môi mỏng nhẹ nhàng hôn lên khóe môi Vân Lục.

Sau đó, hắn đứng dậy, từ từ cởϊ áσ vest ra để lộ chiếc áo sơmi màu đen bên trong. hắn ngồi xuống, bưng lên rượu vang đỏ cong môi nhìn cô.

Bầu không khí quá lãng mạn. Vân Lục nhấp môi dưới, cầm lấy ly rượu nhẹ nhàng mà cụng ly với Giang Úc.

Phát ra tiếng vang, Giang Úc nhấp một ngụm, nâng cằm hỏi: "Thích sao?"

Vân Lục cũng buông ly rượu, cầm lấy dao nĩa, cười một cái "Thích, cậu thật có tâm, tất cả đều là cậu làm à?"

"Đều là tớ làm." đôi mắt Giang Úc mang theo mấy phần đắc ý.

"Vậy tớ cũng không khách sáo nữa." Vân Lục bắt đầu động dao đĩa cắt miếng bò bít tết.

Giang Úc cũng cầm lấy dao nĩa, hắn đối với tài nấu ăn của mình rất là tin tưởng.

Vân Lục bên này lại...

Cho dù có cắt mạnh cỡ nào thì miếng bò bít tết cũng không rời ra.

Giang Úc cắt, cũng không cắt nổi.

Giang Úc dùng sức, gân xanh ở mu bàn tay nổi lên.

Vân Lục đột nhiên buông dao nĩa, hỏi: "Mấy phần chín?"

Giang Úc nâng đôi mắt, dừng một chút "Bảy phần."

Vân Lục nhịn cười.

"Cái này rõ ràng là đã chín hẳn rồi, hơn nữa lại còn để quá lâu không cắt được là phải, sao cậu không gọi bảo mẫu hỗ trợ?"

Giang Úc: "....."

Tôi mẹ nó nấu bảy phần chín mà.

Đm.

Hắn lấy đồ ăn vặt cùng salad ở một bên đẩy cho Vân Lục, giọng điệu có chút hung dữ: "Ăn cái này đi, cái kia không ăn nữa, mau..."

Nói xong hắn lại bưng lên ly rượu, muốn cùng Vân Lục cheers, Vân Lục nghe lời mà nâng ly lên, đem rượu còn lại uống xong liền nói: "Tớ đi làm một ít thức ăn."

"Nhưng mà tớ phải đổi một bộ quần áo khác đã." Nói xong cô đứng lên, hướng cửa phòng đi đến, đi chưa được hai bước, Giang Úc liền bắt lấy tay cô kéo trở về.

Vân Lục đi giày cao gót nên trọng tâm không vững cả người rơi vào trong lòng ngực hắn, Giang Úc ôm eo cô nhấn một cái.

Lúc này chung cư vang lên tiếng nhạc nhẹ, Giang Úc cúi đầu, cười "Nhảy xong một đoạn rồi đi."

Nói xong, Vân Lục đã bị kéo đi nhảy, cô bắt lấy cánh tay của đối phương, ngẩng đầu nhìn hắn, đôi mắt của Giang Úc mang theo mấy phần ý cười ôm eo cô.

Vân Lục nghiêng sang một bên dựa hẳn vào ngực hắn, thi thoảng cổ áo sơmi lại lướt qua lông mi dài.

Cô cầm cánh tay hắn nhịn không được mà nắm chặt.

Bàn tay của Giang Úc cũng không khách sáo, ôm cô càng ngày càng chặt giống như là chỉ cần một cánh tay cũng bóp nát được vòng eo nhỏ nhắn của Vân Lục.

Nhảy xong một khúc.

Mười phút sau, Vân Lục mặc bộ áo ngủ hình con thỏ cùng Giang Úc ngồi ở trên sô pha, ăn mì, mỗi người một chén.

Giang Úc nhìn chằm chằm bộ áo ngủ màu đen hình con chó trên người mình không quá tình nguyện: "Cậu lấy ở đâu ra cái áo ngủ này vậy?"

Vân Lục cắn một cục cá viên, nói: "Mẹ tớ gửi tới, nhưng mà gửi nhầm mẫu, sau lại nói để mai kia cho bạn trai tớ mặc."

Giang Úc vốn dĩ rất không hài lòng ,vừa nghe đến ba chữ bạn trai, lập tức không còn gì bất mãn nữa, hắn kéo mũ chó lên đỉnh đầu, lười nhác mà dựa vào trên sô pha, nói: "Tớ cảm thấy bộ này rất đẹp."

"Thật sao? Bộ dạng của cậu trông rất ghét bỏ nó."

Giang Úc híp mắt: "Không có, tớ rất vừa lòng."

Vân Lục mỉm cười, "Cậu thích thì tốt, mẹ tớ nói con trai đều là cẩu nam nhân"

Giang Úc: "......"

Tôi mẹ nó cởi ra còn kịp sao?!

Lê Thành.

Hôm nay Vân gia đang mở tiệc chiêu đãi con rể tương lai, bạn trai của Trình Tiêu Khâu Quyến Đông.

Anh ta lớn lên xác thực cũng không tệ lắm nhưng nhìn rất phong lưu. Vân Xương Lễ ra cửa nghênh đón, Khâu Quyến Đông mỉm cười: "Chú không cần thiết khách khí như vậy."

"Nên như vậy mà." Vân Xương Lễ lấy ra một hộp xì gà, đưa cho Khâu Quyến Đông, Khâu Quyến Đông mỉm cười: chú như vậy cháu thấy xấu hổ lắm."

Ngoài miệng nói như vậy nhưng trên tay lại rất không khách khí.

Trình Tiêu rúc vào trong lòng ngực anh ta, cầm bật lửa giúp châm thuốc, sau khi châm xong, Khâu Quyến Đông nhẹ nhàng mà vỗ vai cô ta.

Trình Kiều bế Vân Nghiêu ra, cười chào hỏi. Trình Tiêu lập tức giới thiệu, vào hôm sinh nhật Vân Xương Lễ,Khâu Quyến Đông vốn đã đồng ý đi, sau lại vì nguyên nhân là đi công tác cũng không đến được.

Cho nên bây giờ mọi người mới gặp mặt, Khâu Quyến Đông vẫn luôn duy trì mỉm cười,nhướng mày nhìn Trình Tiêu diễm lệ ở bên cạnh.

Trình Tiêu giới thiệu em trai Vân Nghiêu, Khâu Quyến Đông nhìn chằm chằm đứa bé,nửa ngày sau mới có lệ mà xoa đầu nó một cái.

Sau đó, anh ta lại nhìn Vân Xương Lễ.

Vân Xương Lễ còn cười nói: "Trẻ con còn nhỏ, chê cười rồi."

Là rất chê cười.

Khâu Quyến Đông lại nhìn lại đứa bé kia một cái

Đáy lòng cười nhạo một tiếng.

Cơm chiều đã làm xong xuôi, toàn bộ người đều ngồi vào bàn ăn, dì Tiêu lấy rượu xong liền đi xuống.

Vân Xương Lễ cùng Khâu Quyến Đông chạm ly,uống xong ông ta cười hỏi: "Quyến Đông đang đi làm ở công ty nhà con à ? Nói như vậy, không phải suốt ngày đều chạy đi chạy lại hay sao?"

Khâu Quyến Đông còn chưa tốt nghiệp, mới học đại học năm nhất ở Lê Châu, làm ở công ty con Hải Thị của Khâu gia, đi qua đi lại mất hơn một giờ.

Khâu Quyến Đông cười cười: "Đúng vậy, chạy qua lại chạy, cũng có lúc phiền toái, nhưng là quen rồi, cháu từ lúc vào đại học đã giúp công ty ở trong nhà rồi, bắt đầu từ chức vụ thấp."

"Thì ra là thế, thật sự vất vả." Vân Xương Lễ trong lòng vui mừng, Khâu gia làm ăn phát đạt trên nhiều ngành nghề lại còn cùng Giang gia là bạn tốt

.

Có thể đến công ty của Khâu gia đi làm, chứng minh được Khâu Quyến Đông làm việc rất tốt.

"Không sao, nhà của chúng ta cũng như vậy, đều bắt đầu từ số không mà lên." Khâu Quyến Đông mỉm cười.

Vân Xương Lễ gật gật đầu, "Chú phải học tập ba cháu ,có được một người thừa kế ưu tú như vậy"

"Ha ha, chú, chú khiêm tốn quá rồi." Khâu Quyến Đông mỉm cười, đôi mắt nhìn Trình Kiều với Trình Tiêu một cái,rồi lại nhìn sang chỗ khác.

Trình Kiều trước đó đã nghe được một số tin tức, công ty con của Khâu gia phụ trách là một người nam nhân tên Tề Yến,cho nên nghe Trình Tiêu nói Khâu Quyến Đông cũng ở công ty con liền cảm giác kỳ quái.

Lúc nãy nghe Khâu Quyến Đông giải thích, mới yên tâm.

Người thừa kế của Khâu gia cũng phải trải qua một ít khó khăn.

Trình Tiêu mặt đầy kiêu ngạo, đặc biệt là nhìn thấy Vân Xương Lễ vẫn liên tục khen Khâu Quyến Đông, bà ta cũng không ngừng gắp đồ ăn vào bát anh ta.

Hận không thể lập tức cho Vân Lục cùng người kia xem, làm cô biết, Trình Tiêu tìm được một người bạn trai quyền thế ra sao.

Vân Xương Lễ lại uống tiếp hai ngụm rượu vang đỏ, nhớ tới gần đây nghe được nghe đồn, ông ta liền chần chờ, buông chiếc đũa, hỏi Khâu Quyến Đông: "Đúng rồi, gần đây nghe được một ít tin tức, nói, Giang gia cùng Khâu gia hủy bỏ hôn ước..."

"Là thật sao?"

Khâu Quyến Đông đang dùng bữa, sau khi nghe xong, vài giây sau, cười nói: "Không có, chỗ nào nói vậy, không hủy bỏ hôn ước."

Trình Tiêu dạo này đang cùng Khâu Linh Thải làm bạn tốt lập tức cũng nói: "Đúng là, chị Linh tốt như vậy,sao Giang Úc hủy hôn được, ở Lê Thành này, còn có ai xứng đôi hơn bọn họ nữa?"

Khâu Quyến Đông nhìn Trình Tiêu, ý vị thâm trường, anh ta lại quay đầu lại nhìn Vân Xương Lễ, tiếp lời nói: " Đúng vậy, chị họ với Giang Úc vẫn còn rất tốt."

Vân Xương Lễ lập tức thở dài nhẹ nhõm một hơi, cười cười, nói: "Lúc trước, chú ở trên bìa tạp chí có nhìn thấy chị họ cháu rồi thật xinh đẹp, cùng Giang Thái Tử rất xứng đôi."

Gần nhất giang Thái Tử âm thầm thu mua một nhà công ty trí tuệ nhân tạo y tế, cùng Vân Xương Lễ vừa lúc là đối thủ, thủ đoạn lưu loát tàn nhẫn.

Vân Xương Lễ tay cũng chưa duỗi liền rụt trở về, sợ bị chém đứt,người trẻ tuổi mà đã có khí thế như vậy, làm cho ông ta thực kinh ngạc.

Những người trẻ tuổi như vậy, tốt nhất là có thể trở thành bạn.

Huống hồ hắn còn là người thừa kế Giang gia, nếu là cùng Khâu Linh Thải thành hôn Trình Tiêu lại gả cho Khâu Quyến Đông, về sau sẽ là người một nhà rồi.

Vân Xương Lễ nghĩ đến đây, từ ái mà nhìn Trình Tiêu, gắp cho cô ta một số món ăn.

Trình Tiêu thụ sủng nhược kinh nói cảm ơn chú.

Trình Kiều đang đút thức ăn cho con trai, thấy thế, trong lòng cũng hơi yên tâm.

Tuy rằng Vân gia thuộc về tam lưu thế gia, nhưng là không có một tầng quan hệ với Vân gia , Trình Tiêu cũng tìm không được loại bạn trai như Khâu Quyến Đông, vậy nên chuyện này là đôi bên đều có lợi.

Đang ăn thì trong TV chiếu đến một đoạn video, là video tuyên truyền nhóm nam đang sắp xuất đạo.

Đi đầu là một người rất đẹp trai,mang mũ lưỡi trai phản quang,vừa hát vừa nhảy.

Trình Tiêu ăn cơm nhìn một cái,lại liếc mắt nhìn thêm mấy lần nữa,mấy người này cô ta đều biết liên tục được vòng bạn bè của cô ta spam.

Vân Xương Lễ nghĩ đến cái gì đó, nói: "Hiện tại đất nước hòa bình rồi, ngành công nghiệp giải trí đang phát triển mạnh, chú mấy ngày hôm trước giao lưu với một ít tiền bối. Nhiều người trong số họ đã đầu tư vào quản lý thị trường cùng ngành giải trí. Năm người này cũng lợi dụng cơ hội để xuất đạo khẳng định có thể kiếm một đống tiền, Trình Tiêu, fans bọn họ có nhiều không?"

"Nhiều, rất nhiều." Trình Tiêu suy nghĩ một chút, nói, "bọn họ rất Hot."

Vân Xương Lễ mỉm cười, "Xem ra,chủ công ty này thật lợi hại,cũng rất tinh mắt ,sẽ kiếm được nhiều tiền lắm"

Trình Kiều cũng cười, "Đúng vậy, hiện nay có rất nhiều người trẻ rất lợi hại."

Khâu Quyến Đông chỉ chuyên tâm dùng bữa, anh ta đối với cái gì mà thị trường kinh doanh đều không có hứng thú dù sao Khâu gia cho anh ta rất nhiều tiền, cho anh ta một cuộc sống vui sướng cần gì làm kinh doanh.

Giang Úc cũng không thể ở nước Anh lâu lắm, hắn còn có việc học còn có một đống việc cần hắn xử lý. Vì thế ở chung cư "Theo đuổi" Vân Lục hai ngày,đã phải đi về.

Sáng sớm, đã bắt Vân Lục làm cho hắn một bát mì thịt bò ,Vân Lục rất không tình nguyện nhưng vẫn phải nấu cho hắn.

Giang Úc vào nhà thay áo sơmi ra, cài cúc áo,nghiêng đầu liền nhìn thấy Vân Lục đang mặc tạp dề,mặc một bộ váy màu trắng đi dép trong nhà đứng ở trước bếp gas thử canh.

Hắn đi tới, từ phía sau ôm lấy eo Vân Lục, cái muỗng của Vân Lục liền run lên.

Nước canh thiếu chút nữa liền đổ ra.

Giang Úc ôm chặt, nghiêng đầu, hôn lên cổ cùng mặt Vân Lục.

Chỉ là một nụ hôn chào buổi sáng mà thôi.

Kết quả là động tác hai người đều người lại, Vân Lục nhìn vách tường phía trước.

Giang Úc hầu kết lăn lộn một chút, nửa giây sau, hắn hơi hơi lùi lại.

Đem thứ đang lên kia ra phía sau.

Giang Úc xoa nhẹ khóe môi một chút, nói: "Canh đang sôi kìa!"

Vân Lục đột nhiên cúi đầu, quả nhiên, nước canh đang sôi lên như sắp trào ra, cô nhanh chóng tắt bếp.

Giang Úc lại lại lần nữa ôm sát vào, lúc này tiếng nói đè thấp.

"Khi nào cậu mới đồng ý làm vợ tớ?"

Vân Lục chớp chớp mắt.

Cô rốt cuộc đã hiểu đó là cái gì, bên tai đột nhiên đỏ lên, lúc sau mới nói: "Cậu thành thật chút đi."

Giang Úc đột nhiên cười xấu xa: "Cậu nói xem, cậu muốn chỗ nào thành thật?"

Vân Lục: "....."

Cô im lặng mà cho mì,thịt bò, cùng cà chua vào.

Giang Úc buông cô ra , dựa vào trên kệ bếp, bình tĩnh mà sửa sang lại tay áo, đột nhiên cảm thấy...

Con mẹ nó.

Rốt cuộc cũng chiếm được một chút khí thế!!!

Đm

Thật tốt quá!!

Nói không ra lời!!

Ăn mì xong Vân Lục chà lau tay, đưa hắn ra cửa.

Giang Úc mặc áo khoác lông, tay để ở trong túi, sau khi đi ra cửa, liền quay đầu lại nhìn cô.

Vân Lục đứng yên cũng nhìn Giang Úc.

Giang Úc cong môi,ngón tay nâng cằm cô lên "Lần sau gặp."

Vân Lục: "Ừ, hẹn gặp lại."

Giang Úc thu tay về, xoay người ra cửa. Vân Lục đi tới cửa, nhìn theo hắn, chàng trai đi xuống bậc thang liền lấy ra một điếu thuốc lá châm lửa. Kéo cửa xe ra, ngồi xuống.

Hắn lại một chiếc xe hơi màu đen, không lái chiếc xe thể thao rêu rao kia nữa .

Cửa sổ xe hạ xuống Giang Úc cắn điếu thuốc lá nghiêng đầu nhìn cô, xua tay.

Vân Lục nhấp môi, gật gật đầu, về phòng, phanh -- mà một tiếng đóng cửa lại.

Thời gian cắt băng khánh thành của công ty Tinh Diệu là vào đêm Giáng sinh,Vân Lục thu xếp một số đồ dùng chuẩn bị đi về Trung Quốc.

Đến sân bay quốc tế Lê thành.

Lý Viên vội vàng đến đón.

Trời Lê Thành đang lạnh, nhưng không có lạnh bằng nước Anh ,Vân Lục mặc một cái áo khoác dài màu be cùng váy ren đen bên trong.

Sau khi ngồi vào xe, Lý Viên đưa cho cô một ly trà sữa, là trà sữa ở trường cấp ba Lê thành. Vân Lục cười một cái, "Đặc biệt mua cho tớ?"

"Đúng vậy." Lý Viên ngâm nga một ca khúc, khởi động xe, nói: "Năm người bọn họ rất muốn gặp cậu, nhưng tớ không cho bảo là lúc cắt băng khánh thành có thể gặp được."

Lý Viên gặp được người này và ký hợp đồng với họ,cũng nói cho họ biết người đứng sau thật sự là ai,đồng thời cũng bày tỏ cô chỉ là người quản lý thôi.

Vì lý do này, họ rất muốn gặp Vân Lục.

Nhưng là Vân Lục vẫn luôn không lộ diện, cho nên bọn họ chỉ có thể chờ. Xe đi đến căn hộ trung tâm, là trước khi Vân Lục xuất ngoại Vân Xương Lễ đã mua cho cô.

Bởi vì nội thất bên trong đã đầy đủ, chỉ cần quét dọm một chút là có thể ở được, Lý Viên đưa Vân Lục lên lầu, còn ở trong phòng khách cùng Vân Lục nói chuyện một lát,mới rời đi.

Vân Lục tiễn xong Lý Viên, quay đầu lại lại đi tắm rửa.

Thời tiết đang lạnh dần ,cũng đã khuya. Vân Lục tắm rửa xong liền đi ngủ, ngày hôm sau, tài xế của Lý Viên đi đón Vân Lục muốn cho cô gặp người kia.

Năm chàng trai đang sống ở trong một căn hộ thuê tạm, công ty cũng sắp mở nên liền để bọn họ căn nhà phía sau công ty.

Cho nên tài xế phải lái xe một đoạn. Khi đến bên ngoài căn hộ,năm người kia đang đứng chờ ở dưới kết quả liền thu hút một số phóng viên tới.

Có phóng viên tiến đến, cầm microphone hướng Thành Ly hỏi: "Hôm nay có hoạt động gì sao?"

Thành Ly đối với câu hỏi của phóng viên mặt cũng không đổi sắc, anh dẫn đầu người, nói: "Hôm nay công ty Tinh Diệu đã hoàn thành, chúng tôi ở đây để gặp chủ tịch ."

"chủ tịch sao? Là người mà các cậu đã nói lúc đầu sao?"

"Đúng vậy." Mấy chàng trai đồng thời gật đầu.

Truyền thông tất nhiên rất quan tâm chủ đề này có thể đưa người này xuất đạo sẽ là người như thế nào, vì thế liền đi theo đến địa chỉ mới của công ty Tinh Diệu.

Tinh Diệu hôm nay mời không ít phóng viên, công ty mới lập, phải tạo được khí thế.

Công ty gọi là GY, tên nhóm của người cũng là GY nghĩa là sáng chói.

Họa động cắt băng còn chưa bắt đầu, fans cùng phóng viên đã vây kín đường đi nhốn nháo hẳn lên, đặc biệt là khi nhìn thấy nhóm GY.

Tiếng hét vang lên đến tận trời.

Năm người được bảo vệ hộ tống tiến vào cổng công ty.

Lý Viên gọi cho Vân Lục , hỏi cô có muốn gặp bọn họ không, Vân Lục suy nghĩ một chút, cảm thấy vẫn là chưa đến lúc.

Năm người có chút thất vọng, nhưng tất cả đều không thể hiện ra ngoài mặt.

Rất nhanh, giờ tốt đã tới, mẹ Viên mang người đến cắt băng khánh thành, năm cái chàng trai lại quá mức lóa mắt, tiếng thét chói tai đầy trời,đèn flash liên tục lóe lên.

Ở giữa có một khoảng trống,năm người đều biết đó là chỗ của chủ tịch công ty.

Vì thế, mọi người đều chờ đợi. Rất nhanh , phía sau truyền đến âm thanh của tiếng giàu cao gót, mọi người đồng thời quay lại nhìn.

Vân Lục đi giày cao gót, mặc một chiếc váy đuôi cá màu đen, mỉm cười đi ra, cô lớn lên xinh đẹp, mi mắt cong cong, má lúm đồng tiền nhợt nhạt , quan trọng nhất đây là một người trẻ tuổi.

Tất cả mọi người ngừng lại hô hấp.

Bao gồm cả năm người kia, chỉ thấy cô đi từng bước xuống bậc thang đi đến vị trí trống kia, mỉm cười đối mặt truyền thông cùng fans, tay cầm chiếc kéo màu đỏ nhẹ nhàng mà cắt đi đoạn băng đỏ.

Tiếng pháo phát ra,những dải ruy băng bay khắp bầu trời.

"Chúc mừng Tinh Diệu."

"Chúc mừng các chàng trai!"

"Chị, cảm ơn chị đã đào tạo ra các chàng trai này! Cảm ơn chị đã đưa họ ra mắt công chúng"

Đèn flash, tiếng thét chói tai,tiếng chúc phúc của giới truyền thông,hướng Vân Lục mà nói.

Vân Lục mỉm cười,nhìn người kia ánh mắt mang ý tứ cổ vũ.

Năm người nháy mắt không dám động.

Vân Lục mỉm cười, vội vàng đảo qua, xoay người đi lên bậc thang, lập tức lại biến mất ở chúng truyền thông fans trước mặt, chỉ để lại một sợi mùi hương, còn có một cái lả lướt bóng dáng.

Mà lúc này.

Các trang web lớn đều đưa tin tức,phát sóng trực tiếp cắt băng. Ai là người đứng đầu GY đứng đầu năm người kia cũng xuất hiện.

Mấy người kia cũng vừa mới Hot, độ nổi tiếng rất cao.

Vân Xương Lễ, Trình Tiêu, Trình Kiều ba người xem được phát sóng trực tiếp, nhìn đến khuôn mặt xinh đẹp cùng dáng người lả lướt của Vân Lục, quả thực không thể tin được.

Vân Xương Lễ hơi có chút kích động: "Đó là... Đó là Vân Lục sao?"

"Công ty GY cùng người kia là Vân Lục làm chủ?" Khoảng thời gian trước ông ta còn đang nói ai thật tinh mắt, có thể đào tạo được người kia.

Trình Kiều cắn chặt răng, "Xương Lễ, có phải nhìn nhầm rồi không? Vân Lục vẫn đang ở nước Anh......"

Cô sao có thể xuất hiện ở Lê Thành, còn thành lập được một công ty?

Tác giả có lời muốn nói: Thời gian trục là cái dạng này: Vân Lục xuất ngoại là cao nhị đệ nhất học kỳ, nàng ở Anh quốc đã hai năm rưỡi, mà Trình Kiều hài tử, là Vân Lục xuất ngoại trước hoài, nhưng là đã xảy ra ngoài ý muốn, cho nên chậm lại hai tháng, cũng liền không sai biệt lắm ăn tết hoài thượng, nhưng là đến xem như ăn tết trước trong lòng ngực, rơi xuống đất liền tính một tuổi, cho nên phía trước nói là hai tuổi. Vân Lục ở Anh quốc hai năm sau, Trình Tiêu mới thi đậu đại học không sai, cao nhị cùng cao tam.

Hẳn là... Là cái dạng này! Ân!!

Mọi người đoán xem tại sao Khâu Quyến Đông lại cười khi nhìn thấy đứa bé ??

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio