Trốn Thoát Khỏi Thư Viện

chương 307: + 308: thoát khỏi thư viện 11 + 12

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

~ HOÀN THÀNH GIAI ĐOẠN THI ĐẦU TIÊN ~

Tại sao trung tâm điều khiển quan trọng nhất trong thư viện lại lắp đặt "Khu kiểm chứng đồng tử"? Nếu như đây là thư viện có hệ thống quản lý thông minh, liệu có ai cần phải vào phòng điều khiển bằng việc "kiểm chứng đồng tử"?

Chắc chắn đáp án không phải học sinh bọn họ.

Có thể là người đã tạo ra thư viện này, là "Boss" nắm quyền hệ thống tối cao của cả thư viện, chỉ người đó mới có thể vượt qua kiểm chứng đồng tử, vào phòng điểu khiển trên tầng cao nhất. Người này có tồn tại hay không, đang ở đâu, hoàn toàn là ẩn số.

Nhưng nếu thư viện này không hề có "người" quản lý thì sao?

Kha Thiếu Bân cúi đầu suy nghĩ một lát, mắt chợt sáng bừng, nói: "Tớ có ý tưởng này, có thể thử xem sao!"

Cậu xoay người chạy vèo ra sảnh người máy, dù các thành viên không biết cậu muốn làm gì, nhưng cũng nhanh chóng chạy theo.

Vừa rồi ở sảnh người máy, Kha Thiếu Bân đã tấn công hệ thống thông minh của các người máy bằng "virus Trojan". Lúc này, toàn bộ người máy vẫn đang trong trạng thái chết máy, nhưng màn hình của chúng đều hiển thị đồng hồ đếm ngược "Đang khởi động lại hệ thống", giống như máy tính trong kho dữ liệu.

Quả nhiên, trung tâm điều khiển thư viện đã gửi mệnh lệnh, yêu cầu toàn bộ thiết bị thông minh khởi động lại. Một khi những người máy này khởi động thành công, muốn khống chế chúng sẽ càng khó khăn hơn.

Kha Thiếu Bân nhanh chóng nhìn lướt qua đám người máy.

Những người máy ở đây giống hệt nhau, nhìn từ bên ngoài căn bản không có gì khác biệt. Nhưng quan sát một lúc, dường như cậu đã xác định được mục tiêu, đột nhiên đi về phía một người máy thông minh đang bất động.

Tân Ngôn đi theo cậu, hỏi: "Cậu đang tìm Tiểu Đồ à?"

"Ừ, tìm thấy rồi." Kha Thiếu Bân dừng trước một người máy, hai cánh tay của người máy này đã biến thành lưỡi dao sắc nhọn, vẫn còn dính vết máu đỏ tươi khi đâm qua vai Tân Ngôn.

Kha Thiếu Bân tìm ra nó nhờ vết máu.

Nhìn Tiểu Đồ đang đứng yên, tâm trạng Kha Thiếu Bân rối bời, cậu nhấc nó lên, đưa đến trước mặt các đồng đội. Màn hình của Tiểu Đồ cũng hiện dòng chữ "Đang khởi động lại hệ thống", đồng hồ đếm ngược còn năm phút.

Tân Ngôn nói: "Cậu nghĩ Tiểu Đồ là chìa khóa mở trung tâm điều khiển?"

Kha Thiếu Bân gật đầu, vừa ôm Tiểu Đồ đi về phía phòng điều khiển, vừa nói: "Mỗi người chúng ta đều có vân tay và đồng tử khác nhau. Vậy nên cửa khóa mã mới có thể phân biệt qua vân tay và đồng tử, ngăn cản người không đủ quyền hạn."

Cậu dừng một lát, nhìn Tiểu Đồ trong lòng mình, nói tiếp: "Nhưng thế giới người máy không có đồng tử, hay vân tay gì hết. Nếu toàn bộ thư viện là hệ thống thông minh, rất có thể không có con người quản lý ở đây, vậy thì thứ máy scan muốn quét không phải đồng tử của con người."

"...Mà là mã hiệu của người máy thông minh."

Mọi người nghe vậy, bỗng thấy mình được "khai sáng".

Rất có thể, người quản lý thư viện thông minh là chính người máy thông minh.

Trong hàng loạt người máy thông minh ngoài sảnh, cũng chỉ có phản ứng của Tiểu Đồ khác với những người máy khác, nó hiểu được tiếng nói của các thành viên nhóm , đồng thời có thể phản ứng lại, thậm chí nói chuyện với Kha Thiếu Bân một cách trôi chảy. Trình độ tiến hóa trí tuệ của nó có thể sánh với con người.

Mỗi một người máy đều có mã hiệu riêng, dù thoạt trông chúng giống hệt nhau vẫn có thể phân biệt được qua mã hiệu. Mã vạch trên người Tiểu Đồ là TSG, nằm ngay sau đầu nó.

Kha Thiếu Bân ôm Tiểu Đồ đến khu vực quét mã, sau đó đưa mã hiệu về phía máy quét cạnh cửa kim loại,

Tít!

Kiểm chứng quyền hạn thành công!

Âm thanh vang lên khiến mọi người đều ngạc nhiên.

Cánh cửa kim loại nặng trịch dần mở ra trước mắt họ.

Nhưng sau đó, ai nấy đều trố mắt vì cảnh tượng phía trước.

Chính giữa đại sảnh trống trải rộng cỡ sân bóng là ba người máy khổng lồ cao hơn m dàn hàng ngang, tựa như ba ngọn núi sừng sững trước mắt!

Người máy chính giữa màu trắng bạc, bề ngoài giống hệt Tiểu Đồ, có điều, cơ thể nó lớn gấp mười lần Tiểu Đồ.

Người máy bên trái được tráng một lớp kim loại đỏ, đường nét thân máy uyển chuyển, đẹp đẽ như con người, phần ngực gồ lên rõ ràng, có vẻ như đây là "người máy nữ", cô đang cầm một cuốn sách dày cộp trên tay, ánh sáng đỏ dịu nhẹ lóe lên trong mắt.

Người máy bên phải được tráng kim loại đen toàn thân, vóc dáng vạm vỡ hơn người máy đỏ nhiều, tạo thành hình tượng như "đàn ông", lúc này, hắn ta cầm một quả cầu kim loại trông như máy quay an ninh.

Đứng trước ba người máy này, trông họ bé nhỏ như con kiến.

Sau khi họ vào sảnh lớn trống trải này, một giọng máy móc xen lẫn giọng nam, nữ bỗng vang lên bên tai: "Chào mừng các bạn học nhóm nghiên cứu C- đến trung tâm điều khiển thông minh, khoa Máy tính. Tôi là quản lý hệ thống thư viện, cũng là người tạo ra toàn bộ người máy thông minh."

Bảo sao người máy trong sảnh vừa rồi đều giống hệt nó. Hóa ra, nó là "bố" của toàn bộ người máy thông minh.

Sau đó, người máy nữ bên cạnh phát ra âm thanh dịu dàng: "Chào các bạn, tôi là giáo viên chỉ đạo kỹ năng của thư viện."

Sau đó đến một giọng nam trầm: "Tôi là chủ tịch hội đồng thi của thư viện, chúc mừng các bạn đã thuận lợi vượt qua giai đoạn thi cử vừa qua, đến trường thi môn cuối cùng."

Mọi người: "..."

Vậy là họ đang đứng trước "lãnh đạo" của thư viện sao?

Một quản lý hệ thống, một chỉ đạo kỹ năng, một chủ tịch hội đồng thi, ba người máy thông minh Boss cuối, không phải có thể xử đẹp họ trong phút chốc sao?

Mọi người đột nhiên nhớ lại khi họ mới vào khoa Máy tính, thuyết minh về môn học có một đoạn mô tả... Trong thời đại trí tuệ nhân tạo, nhà thông minh, xe hơi thông minh, điện thoại thông minh... càng ngày càng nhiều thiết bị thông minh giúp đời sống con người tiện lợi hơn. Nhưng nếu có một ngày, con người bị trí thông minh cao cấp khống chế, các bạn sẽ làm gì?

Đúng vậy, trọng điểm của môn thi này là con người đối đầu với trí thông minh cao cấp! Mà lúc này, ba "kẻ đầu sỏ" đứng trước mặt họ chính là đại diện cho trí thông minh cao nhất thư viện.

Quản lý thư viện có thể xóa sạch dữ liệu của họ trong chớp mắt; Chỉ đạo kỹ năng có thể phân phát kỹ năng cho họ, nếu nó không vui cũng có thể lấy lại kỹ năng bất cứ lúc nào; Chủ địch hội đồng thi có thể sửa độ khó môn học, tùy ý quyết định điểm thi của họ...

Trước mặt ba người này, họ gần như không thể phản kháng.

Việt Tinh Văn nhanh chóng bình tĩnh lại, nói: "Chẳng lẽ quy tắc tốt nghiệp của thư viện là lừa đảo à? Căn bản không có nhóm nào có thể đối đầu trực tiếp với ba người!"

Dù sao mọi dữ liệu của họ đều do ba kẻ này cho. Trực tiếp đối đầu với họ, không có lý gì họ lại thắng. Việt Tinh Văn hỏi vậy cũng vì muốn xác định rốt cuộc cách qua môn là gì.

Thư viện cũng không thể lừa họ vất vả học tầng, cuối cùng lại để đại Boss tiêu diệt họ chứ? Như vậy thì quá vô vị, cũng không thể giải thích ý nghĩa tồn tại của thư viện.

Quả nhiên, sau khi quản lý thư viện nghe vậy, bình tĩnh giải thích: "Quy tắc không dễ thay đổi. Tiếp theo, các bạn cần phải thoát khỏi thư viện thông minh này. Chỉ cần sống sót rời khỏi thư viện, giám khảo sẽ xác định các bạn thuận lợi vượt qua môn cuối cùng."

Nó dừng một lát, âm thanh phát ra dường như càng lạnh lẽo, trầm thấp hơn: "Đây cũng là cơ hội duy nhất để các bạn rời khỏi thư viện."

Kha Thiếu Bân hít sâu, nhìn màn hình của Tiểu Đồ, nói: "Toàn bộ hệ thống thông minh sẽ khởi động lại sau năm phút nữa, dữ liệu của chúng tôi sẽ bị xóa sạch. Vậy là chúng tôi chỉ có phút thôi sao?"

Chủ tịch hội đồng thi nói: "Các bạn đã giải quyết xong vấn đề xóa bỏ dữ liệu rồi, đây là một trong các đề mục. Các bạn đã thuận lợi mở cửa trung tâm điều khiển, vậy nên sau khi khởi động lại hệ thống, dữ liệu của các bạn sẽ không được coi là virus nữa, mà trở lại với thân phận thí sinh."

Nó dừng một lát, nói tiếp: "Tiếp theo, cả thư viện sẽ chuyển sang trạng thái trường thi."

Trạng thái trường thi?!

Trên đường tới đây, NPC ở các tầng đều trong trạng thái "đợi lệnh", khi nhận mệnh lệnh "tiêu diệt virus" của thư viện mới tấn công họ. Lúc này họ không còn là virus nữa, khôi phục thân phận "thí sinh". Nhưng cũng có nghĩa là tất cả các tầng đều biến thành trường thi!

Ví dụ, khu nội trú khoa tim mạch ở khoa Y sẽ bắt đầu nội dung gϊếŧ người hàng loạt, thành phố trong khoa Kiến trúc sẽ nhanh chóng sụp đổ, kỷ băng hà ở khoa Địa lý xuống độ âm hơn độ, thế giới biến dị gen ở khoa Sinh thì quái vật biến dị khắp mọi nơi...

Tất cả chuyển sang trạng thái trường thi, chẳng lẽ họ phải học lại từ đầu! Mọi người nhìn nhau, đây là môn học tín chỉ sao? Cố ý bắt chẹt họ đúng không?!

Chỉ đạo kỹ năng nói: "Để khen thưởng các bạn đã vượt qua giai đoạn thi đầu tiên, các bạn có thể đổi một cuốn sách kỹ năng tại đây."

Mọi người không cần đổi kỹ năng, chỉ có Kha Thiếu Bân lên tiếng: "Tôi đổi Tiểu Đồ được không?"

Giờ họ có đưa Tiểu Đồ theo, nó cũng chỉ phản bội họ. Nếu có cơ hội thay đổi, không lý nào cậu không nắm bắt. Quả nhiên, chỉ đạo kỹ năng nghe vậy, lập tức mở kho tài liệu khoa Máy tính ra.

Kha Thiếu Bân nhanh chóng chọn một cuốn sách, "Đổi cuốn này."

Chỉ đạo kỹ năng thu Tiểu Đồ lại, ký hiệu sách kỹ năng "An toàn thông tin mạng" xuất hiện trong bàn tay cậu, cậu có thể dựng "tường lửa" an toàn qua mạng cục bộ, chống lại tấn công từ bên ngoài.

Đổi kỹ năng xong, Giang Bình Sách bỗng hỏi: "Giai đoạn hai thoát khỏi thư viện có giới hạn thời gian không?"

Chủ tịch hội đồng thi nói: "Không giới hạn thời gian. Nhưng trong quá trình thoát khỏi thư viện, người chết sẽ bị đánh giá trượt môn, học lại từ tầng một."

Giang Bình Sách gật đầu, nói: "Đi thôi."

Việt Tinh Văn quay người theo Giang Bình Sách, sóng vai bước đi, các bạn học khác cũng nhanh chóng đi theo.

Sau khi rời khỏi sảnh điều khiển, Lưu Chiếu Thanh không kìm được, nói: "Cả thư viện vào trạng thái trường thi, đậu má có ra được trước nửa năm, một năm không đây?!"

Kha Thiếu Bân nhăn mặt nói: "Hệ thống thông minh của thư viện này mạnh quá, hoàn toàn không tìm được lỗ hổng. Dù có cho em một tháng, em cũng không phá được hệ thống này, chỉ có thể thi tiếp theo quy tắc thôi."

Giang Bình Sách nhìn máy tính trong tay Kha Thiếu Bân, nói: "Mấy cái video kia còn không?"

Kha Thiếu Bân sửng sốt, "Video... gì cơ?"

Giang Bình Sách nói: "Không phải cậu là phóng viên tuyến đầu của nhóm ta sao? Trước đây mỗi lần thi, cậu cứ rảnh lại quay video làm kỷ niệm, tôi nhớ cậu có lưu những video này vào máy tính."

Việt Tinh Văn cười nói: "Suýt thì quên cái này! Chúng ta có thể xem video Kha Thiếu Bân quay, tìm xem những trường thi kia có lối ra không, như vậy có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian."

Kha Thiếu Bân: "..."

Không ngờ sở thích rảnh rỗi quay video của cậu lại có tác dụng lớn vậy ở ải cuối cùng?! Kha Thiếu Bân lập tức mở kho tàng video khổng lồ trong máy tính, nói: "Vậy chúng ta bắt đầu từ tầng hai, kiểm tra từng môn một đi!"

~ PHƯƠNG PHÁP LOẠI TRỪ ~

Rốt cuộc, lối ra của thư viện ở đâu?

Họ đã đi một vòng quanh khoa Y, bốn khu vực tạo thành một chữ 回 khép kín, không có lối rẽ nào khác, tất nhiên cũng không có lối ra.

Vừa rồi họ cũng đã tìm kiếm từng khu trong khoa Máy tính tầng , bắt đầu là hành lang laser, sau đến sảnh người máy, rồi đến kho dữ liệu, trung tâm điều khiển, đều không có đường ra.

Các tầng ngầm, trung tâm thể thao tầng B, trung tâm mua sắm tầng B, họ thường xuyên tới đó, nhưng không phát hiện con đường nào dẫn ra bên ngoài. Tầng B chỉ có mấy nhà ăn sinh viên. Tầng B đã được Kha Thiếu Bân phân tích và dựng mô hình khu ký túc xá dạng cánh hoa, cũng không có lối ra, chỉ tìm thấy giếng trời ở giữa.

Trung tâm nhóm nghiên cứu B và kho tài liệu B đều là sảnh lớn trống trải đóng kín, họ cũng chưa từng thấy lối ra.

Vậy thì lối ra chỉ có thể ẩn giấu tại các khoa từ tầng đến tầng .

Trước khi có mục tiêu chính xác, họ không thể hành động thiếu suy nghĩ. May sao nhiệm vụ "Thoát khỏi thư viện" này không giới hạn thời gian, mọi người có thể từ từ phân tích.

Giang Bình Sách nói: "Có hai trường hợp, một là lối ra nằm trong trường thi nào đó mà các sinh viên không để ý, hai là lối ra nằm tại khoảng trống giữa các trường thi, được làm thành cửa ngầm, chúng ta phải tìm kỹ càng mới ra. Chúng ta loại trừ trường hợp đầu tiên trước."

Kha Thiếu Bân lập tức mở thư mục trong máy tính, họ có thói quen sắp xếp tài liệu, mọi video quay được sau khi vào thư viện, cậu đều để trong một thư mục riêng, đồng thời đánh dấu rõ ràng. Ví dụ như "Cảnh quay Mê cung số nguyên tố khoa Toán", "Video Chạy định hướng"... Đánh dấu như vậy vô cùng dễ tìm.

Kha Thiếu Bân mở đoạn băng đầu tiên, nói: "Đây là 'Mê cung số nguyên tố' ở khoa Toán tầng , khi đó tớ để Tiểu Đồ đi theo tớ để quay."

Giang Bình Sách nói: "Có thể loại thẳng môn này, mê cung chỉ có một lối ra ở phòng học."

Kha Thiếu Bân mở tiếp đoạn băng tiếp theo: "Môn 'Mật mã chết chóc' thì sao? Trò kịch bản sát dạng nhập vai, đưa chúng ta ra rừng rú hoang vu, tớ nhớ khi đó có một kết giới trong suốt bên ngoài, không ra được."

Việt Tinh Văn nhíu mày suy nghĩ một lát, nói: "Tớ nghĩ có thể loại trừ hết các chương trình học có kết giới hoặc bối cảnh đặc biệt, bởi vì điểm chung của những môn học này là trường thi độc lập, khi bài thi bắt đầu, chúng ta được đưa vào trường thi, thi xong thì về phòng chuẩn bị, không cùng không gian với thư viện."

Kha Thiếu Bân lập tức hiểu ý cậu, "Giống như không gian phó bản độc lập trong game, không có lối vào từ bản đồ, cũng không có lối ra, chỉ có thể đi qua công cụ chuyển không gian? Đi hay về đều chỉ có thể dựa vào truyền tống?"

Việt Tinh Văn gật đầu, "Ừ. Tất nhiên, những môn như vậy không thể nối liền với lối ra của thư viện."

Với phó bản có không gian độc lập, sau khi khởi động trường thi sẽ đưa sinh viên qua đó, thi xong lại quay về. Có những không gian có bối cảnh thời đại khác với thư viện, tất nhiên sẽ không có "lối ra thư viện" nào.

Theo suy luận của Việt Tinh Văn, họ có thể loại trừ được rất nhiều môn học.

Ví dụ như "Sâu tận trời sao" của khoa Vật lý, cả Trái Đất cũng đi đời rồi, lấy đâu ra lối ra của thư viện nữa? "Kỷ băng hà" tại khoa Địa lý là thế giới hàng chục triệu năm trước, khi đó còn chưa có xi măng, càng không thể có tòa nhà nào như thư viện tồn tại được.

"Xưởng tế bào" ở khoa Sinh càng khỏi phải nói, khi đó mọi người đều biến thành tế bào, ở trong "đáy huyệŧ cơ thể mẹ" đợi em bé chào đời. "Mộng hồi Đại Đường", "Mê cung thi từ" tại khoa Nhân văn cũng có thể loại trừ.

Mà dạng môn học xây dựng sa bàn như "Non xanh nước biếc" khoa Môi trường, "Quy hoạch thành phố" khoa Địa lý cũng không thể có lối ra khỏi thư viện... Họ không thể "hô biến", tự tạo ra một lối ra được.

Giải mã bí ẩn hội họa, trò chơi âm nhạc, biểu diễn sân khấu trong khoa Nghệ thuật cũng không liên quan đến thư viện.

Sau khi loại trừ hết những môn có bối cảnh thời đại hoàn toàn không giống thư viện, họ cũng không còn lại nhiều.

"Thành phố sụp đổ" khoa Kiến trúc, "Cái chết của luật sư", "Bào chữa vô tội" khoa Luật đều là thế giới mở, họ có thể tìm quanh những thế giới đó.

Hiện giờ họ vẫn chưa thể xác định có lối ra nào trong những trường thi này không. Dù sao khi đó mọi người cũng chỉ quan tâm đến việc qua môn, chưa từng nghĩ đến vấn đề "thoát khỏi thư viện" này.

Giang Bình Sách nhìn mọi người, hỏi: "Có cần đi lại ba môn bắt buộc này không?"

Việt Tinh Văn nghĩ một lát, nói: "Đi đi, dù sao chúng ta cũng học xong mấy môn này rồi, không tính lại điểm đâu. Chúng ta có thể mặc kệ nhiệm vụ trường thi, lướt nhanh cả phó bản tìm cửa ngầm."

Các thành viên không có ý kiến, chương trình đã từng học, họ đã quen với từng bước trong đó, quay lại tìm một lượt chắc chắn rất nhẹ nhàng.

Mọi người đến khoa Kiến trúc tầng , vào thẳng trường thi "Thành phố sụp đổ".

Trước đây khi học môn này, họ liều mình chạy, qua môn vô cùng hiểm hóc, Trác Phong, Lâm Mạn La còn từng trượt một lần. Lúc này, họ đã nâng cấp tối đa mọi kỹ năng, tăng tốc nhóm của Việt Tinh Văn, hệ tọa độ của Giang Bình Sách, Tân Ngôn lại dùng chất xúc tác rút ngắn thời gian CD của hai kỹ năng này...

Kỹ năng nối tiếp nhau không ngừng, bài thi cũng nhẹ nhàng hơn nhiều.

Dọc đường, mọi người căng mắt tìm kiếm những tòa nhà dạng như "thư viện".

Song, khi họ về đến đích, cả thành phố chỉ có một tòa "thư viện" cao ba tầng sụp đổ giữa đống đổ nát, căn bản không phải mục tiêu họ cần tìm.

Mọi người không nản chí, tiếp lục lên khoa Luật tầng .

Thành phố trong "Cái chết của luật sư" và "Bào chữa vô tội" của khoa Luật giống nhau, chỉ có vụ án khác nhau. Sau khi vào trường thi, quả nhiên họ lại được chia vào các thân phận cảnh sát, bác sĩ, học sinh... giống như khi bắt đầu chương trình học này. Kênh nhóm bị cấm, Kha Thiếu Bân mở mạng cục bộ, để mọi người kết nối.

Việt Tinh Văn chia nhiệm vụ qua mạng cục bộ, "Những người ngoài trường gọi xe đi quanh thành phố, khu ngoại ô tìm thư viện; các thành viên trong trường tập trung dưới ký túc xá, chúng ta đến thư viện trường xem sao."

Mọi người chia hai ngả, mặc kệ nội dung vụ án, nhanh chóng tìm mục tiêu.

Kết quả lại vẫn khiến mọi người thất vọng... Thư viện trong trường có tám tầng, lối ra ở tầng một, sau khi vào trong họ không thấy bất kỳ phản ứng đặc biệt nào, khắp thư viện là những học sinh đang nghiêm túc cúi đầu đọc sách, vẻ mặt cũng không có gì khác thường. Thư viện thành phố chỉ có tầng, cũng rất bình thường.

Kha Thiếu Bân bất lực nói: "Xem ra hai môn khoa Luật này không phải đáp án chính xác."

Mọi người đành phải nhanh chóng bắt hung thủ rồi rời khỏi trường thi.

Giang Bình Sách hỏi: "Môn tự chọn các khoa thì sao? Mọi người kể lại nội dung các môn thi mình biết xem sao."

Lam Á Dung nói: "Không cần đến môn tự chọn khoa Luật đâu, chị học với nhóm Mộc Vân rồi, là môn suy luận vụ án tranh giành tài sản của nhà giàu, bối cảnh vẫn là thành phố này."

Giang Bình Sách nói: "Môn tự chọn khoa Toán gồm rất nhiều chương trình học giải toán, trực tiếp đưa thí sinh vào trường thi kín, thi xong lại đưa về phòng học, cũng không có lối ra."

Việt Tinh Văn nói: "Môn tự chọn khoa Nhân văn liên quan đến Triết học, tôi đọc mô tả môn học rồi, bối cảnh châu Âu cổ, không phải xã hội hiện đại."

Hứa Diệc Thâm cười nói: "Vậy cũng không cần đến môn tự chọn khoa Sinh đâu, anh nghe mấy đứa bé nói môn tự chọn khoa Sinh là 'Nhận biết Thực vật học', đưa mọi người vào sâu trong núi, nhận biết các loại thực vật qua đặc trưng của lá, rễ cây, nhận ra một loại được điểm, nhận ra loại là qua môn."

Lâm Mạn La tò mò hỏi: "Các cậu học cả cái này à?"

Hứa Diệc Thâm nói: "Ừ, nội dung thực hành môn Thực vật học của khoa Sinh chính là đi thực địa, nhận biết thực vật. Khi đó bọn tôi cũng được giáo viên dẫn lên ngọn núi sau trường, tự nhận biết các loại thực vật." Anh ta dừng một lát, nhún vai cười nói: "Nhưng mà tôi cũng quên kha khá rồi, nếu học môn này cùng lắm chỉ đủ điểm qua thôi."

Vào núi nhận biết thực vật, khắp nơi toàn là cây cối hoa cỏ, đương nhiên không thể có lối ra thư viện.

Lâm Mạn La nói tiếp: "Môn tự chọn khoa Môi trường là Xử lý ô nhiễm nước, nghe nói thí sinh sẽ được đưa đến nhà máy xử lý nước thải, không thể rời khỏi nhà máy trong thời gian thi. Chị nghĩ không cần thử đến môn này đâu. Trường thi khép kín, thi xong sẽ được đưa về, không có lối ra."

Việt Tinh Văn nhìn sau Tần Lộ, "Khoa Địa lý thì sao?"

Tần Lộ nói: "Môn tự chọn tín chỉ 'Hiệu ứng nhà kính', núi băng trên toàn cầu tan ra vì hiệu ứng nhà kính, mực nước biển dâng cao, phải sinh tồn dưới nhiệt độ cao cực đoan." Cô dừng một lát, nói: "Mấy đàn anh, đàn chị trong khoa bọn tớ học môn này rồi, nói là trong môn này nước biển sẽ nhấn chìm thành phố."

Thành phố bị nước biển nhấn chìm, tất nhiên không có lối ra thư viện. Đến trường thi môn này, họ chỉ có thể chạy trối chết.

Trác Phong nói: "Môn bắt buộc khoa Vật lý tín chỉ rồi nên môn tự chọn rất đơn giản, nội dung thi là sửa mạch điện. Ngoài ra, môn bắt buộc 'Phi thuyền mất trọng lực' khoa Công nghiệp tầng liên quan đến kỹ thuật hàng không vũ trụ, chắc chắn trên phi thuyền không có cửa ra, không cần đến tầng này."

Tân Ngôn nói: "Không cần đến môn tự chọn khoa Hóa đâu, là thí nghiệm khép kín, cho sẵn nguyên liệu, dụng cụ và phương trình phản ứng, yêu cầu thí sinh chế tạo chất khoa học trong thời gian quy định."

Kha Thiếu Bân gãi đầu, nói: "Tầng , và là nhiều khoa kết hợp, có khi nào cửa ra nằm ở những môn chúng ta không chọn không?"

Lưu Chiếu Thanh ấn huyệt thái dương, "Thư viện không quá quắt vậy đâu nhỉ? Nếu vậy thì những người học khoa đó phát hiện cửa ra trong khi thi, không phải có thể ra ngoài luôn sao? Không cần tích đủ tín à?"

Kha Thiếu Bân suy nghĩ, đàn anh Lưu nói cũng có lý.

Ban đầu, tầng chia thành khoa Hóa, khoa Thương mại và khoa Ngoại ngữ, nhóm họ có Tân Ngôn nên đã chọn khoa Hóa; Nhưng nếu các đội khác có sinh viên khoa Ngoại ngữ, chọn khoa Ngoại ngữ, mà lối ra lại nằm ở đó... Vậy không phải không công bằng với các nhóm khác sao?

Giang Bình Sách nói: "Vậy chỉ có thể là khả năng thứ hai, lối ra thư viện nằm ngay trong tòa nhà này, tại không gian kẹp giữa các trường thi, chúng ta cần tìm kiếm kỹ càng."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio