Trốn Thoát Khỏi Thư Viện

chương 309: + 310: thoát khỏi thư viện 13 + 14

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

~ SỰ THẬT VỀ LỐI RA ~

Một thư viện có tầng ngầm, tầng trên mặt đất, rốt cuộc lối ra ở đâu?

Sau khi phân tích và thực tiễn, mọi người đã loại trường hợp lối ra nằm trong trường thi, bởi vì một khi lối ra nằm trong trường thi, mấy chục nghìn học sinh, lỡ có người phát hiện lối ra trong quá trình khi sẽ tạo thành bug có thể rời khỏi thư viện mà không đủ tín chỉ.

Kha Thiếu Bân mở máy tính, vẽ bản đồ phân bố các tầng cho mọi người tiện quan sát.

Phần ngầm của thư viện, từ tầng B đến B là các khu chức năng – Trung tâm thể thao, trung tâm mua sắm, nhà ăn, ký túc xá, nhóm nghiên cứu, kho tài liệu.

Khu ký túc xá, họ đã di chuyển liên tục mấy chục lần để tìm người, tìm hiểu rõ bố phục ký túc xá hình cánh hoa, đồng thời tìm ra tọa độ bí mật (, , -) nhờ số liệu Tiểu Đồ đo được, cũng tức là giếng trời xuyên qua cả thư viện.

Có thể đến các tầng thông qua giếng trời.

Không có lối ra trong trường thi, vậy có khi nào nơi nối tiếp giữa các trường thi có lối thoát hiểm không? Mọi người chưa từng để ý đến điểm này.

Việt Tinh Văn nhìn mô hình trong máy tính Kha Thiếu Bân, nói: "Thế này đi, chúng ta bắt đầu từ tầng , đi lần lượt tất cả các tầng."

Lưu Chiếu Thanh đau đầu ấn huyệt thái dương, "Vừa rồi khi bọn anh vào khoa Y tầng một là vào thẳng trường thi thôi, bài thi vẫn chưa bắt đầu, các NPC đều trong trạng thái chờ. Bây giờ cả thư viện đều đã vào thời gian thi, chúng ta đi lại từng tầng không phải phải học lại mỗi môn một lần sao?"

Lưu Chiếu Thanh băn khoăn cũng dễ hiểu. Hiện giờ thư viện đã bắt đầu bài thi, vừa rồi khi họ vào khoa Kiến trúc, trường thi "Thành phố sụp đổ" lập tức khởi động.

Nếu họ đi lại từng tầng, mỗi trường thi lại giữ chân họ một thời gian, nếu gặp môn suy luận, có khi còn lại ở lại trường thi mười ngày, nửa tháng...

Cứ vậy, tốn một năm cũng chưa ra được thư viện!

Trác Phong hỏi: "Có cách nào có thể đi đến từng tầng, lại có thể tránh được trường thi không?"

Mọi người cúi đầu nghĩ kỹ lại.

Một lát sau, Giang Bình Sách nghĩ ra một cách, bèn nói: "Chúng ta có thể dùng kỹ năng di chuyển mảng kiến tạo của Tần Lộ, thiết lập vị trí chính xác, trực tiếp di chuyển đến khe hở giữa các trường thi."

Hắn chỉ sang bản đồ lập thể trong máy Kha Thiếu Bân.

Kích cỡ giếng trời trong thư viện là cố định, là một khu vực hình vuông m x m, có cầu thang vòng quanh dẫn lên trên, kéo dài từ khu ký túc xá tầng B đến khoa Máy tính tầng .

Bốn phía quanh cầu thang đều có một cánh cửa, sau khi đã đi hết khoa Y, có thể biết được bốn cánh cửa này tương ứng với bốn trường thi, dù họ vào cửa nào, sau khi đi một vòng đều sẽ hình thành một con đường hình chữ 回, quay lại điểm xuất phát.

Chương Tiểu Niên quan sát mô hình, nói: "Ý đàn anh là thư viện này có kết cấu lập phương giống nhau, diện tích mỗi tầng không có gì khác biệt? Chúng ta có thể suy luận tọa độ khu vực giao nhau trên hành lang dựa trên vị trí giếng trời?"

Giang Bình Sách gật đầu, "Phải, rốt cuộc thư viện có tuân theo cùng một quy tắc không hay kiến trúc mỗi tầng khác nhau, chúng ta đi thử là biết."

"Vừa rồi khi vào hành lang laser trong khoa Máy tính, tớ đã thử tính tọa độ, độ dài giống hành lang đầu tiên của khoa Y." Kha Thiếu Bân nói thêm: "Các khu vực sau đó thì không thể đo được do Tiểu Đồ không nghe lời tớ nữa, tớ cũng không rõ tọa độ cụ thể."

Giang Bình Sách nói: "Khi chúng ta vào khoa Y, thư viện đang ở trạng thái thường ngày, không khởi động trường thi, vậy nên mô hình khoa Y mới là thư viện chân thực nhất, dữ liệu cũng chính xác nhất. Tiểu Niên có đo độ dài bốn hành lang không?"

Chương Tiểu Niên lập tức gật đầu, "Bốn hành lang đều dài m."

Kha Thiếu Bân điều chỉnh dữ liệu trên máy tính, sửa chiều dài hành lang thành m, giếng trời ở giữa thành m. Mô hình lập thể của cả thư viện lập tức xuất hiện trước mắt mọi người.

Nhìn kỹ lại, thật ra thư viện được hợp thành từ giếng trời ở giữa cùng kết cấu hành lang chữ 回 xung quanh. Diện tích mỗi tầng đều là m.

Bốn cánh cửa, nằm ngay tại trung tâm bốn hành lang.

Nếu trực tiếp mở cửa, họ sẽ bị kéo vào trường thi.

Nếu các tầng theo lặp lại theo quy tắc này, vậy họ có thể làm theo cách của Giang Bình Sách, dùng kỹ năng di chuyển mảng kiến tạo dịch chuyển đến tọa độ chính xác, nhảy qua khu vực trường thi trên hành lang!

Việt Tinh Văn nói: "Chúng ta đi từ trên xuống, đến tầng trước."

Tần Lộ nói: "Tớ dùng hết lượt di chuyển mảng kiến tạo rồi, để tớ cài đặt lại quả địa cầu đã." Dứt lời, cô lấy quả địa cầu ra, dùng kỹ năng "tự xoay" để quả địa cầu tự xoay một vòng, ngày đêm thay nhau, toàn bộ đại chiêu có thời gian CD tiếng của mọi người đều được làm mới.

Số lượt dùng "di chuyển mảng kiến tạo" của Tần Lộ quay lại lần, lúc này mọi người mới xuất phát lần nữa.

Mọi người ra cầu thang xuống tầng , quả nhiên họ tìm thấy bốn cánh cửa. Giang Bình Sách nhìn sang Tần Lộ, "Chúng ta đánh dấu phương hướng theo quy tắc trên bắc dưới nam, trái đông phải tây, di chuyển m về phía tây trước."

Cửa nằm chính giữa hành lang, hành lang dài m, di chuyển m về phía Tây sẽ đến một đầu của hành lang phía tây, nếu không có gì bất ngờ, họ có thể nhảy qua trường thi.

Tần Lộ nhập dữ liệu vào quả địa cầu...

Khung cảnh trước mắt chợt lóe, tất cả mọi người xuất hiện tại góc rẽ giao nhau giữa hai hành lang.

Việt Tinh Văn quay lại nhìn, sau lưng cậu là ba chữ "Khoa Nhân văn", phía trước là "Khoa Điện ảnh", họ đã đến khu vực trống giao nhau giữa hai khoa.

Mọi người lập tức tìm kiếm cửa ngầm quanh lối rẽ, kết quả, vách tường xung quanh đều vô cùng chắc chắn, không hề phát hiện cánh cửa ngầm nào.

Giang Bình Sách nói: "Tiếp tục, hướng bắc m."

Tần Lộ gõ lên quả địa cầu vài lần, không gian lại chớp nhoáng, họ xuất hiện tại một góc hành lang khác, một bên là khoa Điện ảnh, một bên là khoa Thể dục. Lúc này, hai khoa này đều đang trong giờ thi, vì họ nhảy qua các trường thi nên không bị kéo vào phó bản.

Sau khi di chuyển m về phía đông, mọi người lại đến một khu vực trống khác, là chỗ giao giữa khoa Thể dục và môn tự chọn. Đi thêm m về phía nam lại là nơi giao nhau giữa khoa Nhân văn và môn tự chọn.

Đi một vòng theo chiều kim đồng hồ, đầu đuôi nối liền, họ quay lại điểm xuất phát.

Việt Tinh Văn nói: "Xem ra cấu trúc tầng gồm khoa Nhân văn ở hành lang phía tây, khoa Điện ảnh ở hành lang phía bắc, khoa Thể dục ở hành lang phía đông, môn tự chọn ở phía nam, bốn hành lang tạo nên một vòng chữ 回 khép kín, cấu trúc rất giống khoa Y tầng ."

Giang Bình Sách đăm chiêu, nói: "Trong thư viện, mỗi hành lang đều có độ dài m. Đến giờ thi, chúng ta sẽ được đưa đến không gian khác... Những hành lang này tương đương với điểm truyền tống."

Việt Tinh Văn phỏng đoán: "Vậy xem ra bốn hành lang ở tầng rất có thể là khoa Vật lý, môn tự chọn, khoa Công nghệ, môn tự chọn."

Tân Ngôn nói: "Vậy thì tầng là khoa Hóa, khoa Thương mại, khoa Ngoại ngữ, thêm một môn tự chọn nữa?"

Để kiểm chứng suy đoán của mọi người, sau khi rời khỏi tầng , mọi người lại dùng cách tương tự đi hết tầng , tầng . "Di chuyển mảng kiến tạo" của Tần Lộ có thể dùng lần, vừa đủ đi hết ba tầng này.

Kết quả đúng như họ dự đoán...

Mỗi tầng đều có cấu trúc vòng tròn khép kín được hình thành từ bốn hành lang.

Có những tầng nhiều khoa, vậy thì mỗi khoa chiếm một hành lang, phần còn thừa là môn tự chọn; với những tầng ít khoa thì một khoa chiếm cả hành lang, hoặc hai khoa chia đôi.

Dù khoa đó thay đổi thế nào, cấu trúc thư viện vẫn không thay đổi. Cũng chính là "tòa nhà lập phương cùng quy tắc" mà Giang Bình Sách nói, không có tầng nào có kết cấu kỳ lạ.

Tần Lộ đã dùng hết số lần di chuyển, vẫn còn tầng đến tầng chưa kiểm chứng, Giang Bình Sách nói: "Tôi thấy không cần kiểm tra những tầng khác nữa đâu."

Tầng đến có rất nhiều khoa họ chưa từng đến, vậy nên mới phải tự mình kiểm tra. Họ đã học hết các môn bắt buộc ở các tầng khác rồi, chắc chắn là mỗi môn bắt buộc một hành lang, các môn tự chọn còn lại chia đều cho các hành lang, giống khoa Y.

Cứ đi từng tầng một, chắc chắn cũng không có thu hoạch gì.

Bởi vì cách làm của họ đã sai từ đầu rồi.

Lối ra của thư viện không nằm trong bất kỳ trường thi nào.

Cũng không ở điểm giao nào giữa các trường thi.

Vậy nó ở đâu?

Chẳng lẽ trong thư viện này còn có khu vực bí ẩn nào họ chưa phát hiện?

Khi mọi người đều đang cúi đầu suy nghĩ, một ý nghĩ chợt lóe trong đầu Việt Tinh Văn, cậu nói: "Mọi người còn nhớ chúng ta đã vào thư viện thế nào không?"

Giang Bình Sách nói: "Buổi tối tôi quay lại thư viện tìm tài liệu, sau khi vào trong thì bị kéo đến kho tài liệu tầng B."

Trác Phong tiếp lời: "Anh và Mạn La vào cùng nhau, hơn rưỡi tối bọn anh quay lại thư viện mượn sách, vừa vào trong đã thấy sai sai, hơn nữa khi vào thư viện, bọn anh còn bị tách ra."

Việt Tinh Văn cũng nói: "Trước khi vào thư viện, có phải mọi người cũng đi qua một cầu thang không giống cầu thang lên thư viện bình thường không? Khi đó em cảm giác cầu thang đó cao hơn bình thường mấy bậc, nhưng cũng không đếm kỹ, còn tưởng mình ảo giác."

Nghe vậy, Lưu Chiếu Thanh bỗng vỗ ót, "Đúng! Đúng là cầu thang đó rất kỳ lạ, khi đó anh cũng thấy không bình thường. Mọi khi lên cầu thang chỉ cần đi bốn năm bước, hôm đó phải đi thêm mấy bước. Nhưng anh vội quay lại lấy cốc nước bỏ quên nên không nghĩ nhiều."

Giang Bình Sách nghe tới đây, cuối cùng cũng hiểu ý Việt Tinh Văn, "Ý cậu là thư viện còn tầng lửng mà chúng ta chưa đến?!"

Việt Tinh Văn gật đầu, "Muốn ra ngoài, chúng ta phải suy ngược lại trước đây chúng ta đã vào đây bằng cách nào. Lối vào cũng là lối ra. Mà nơi đầu tiên tất cả chúng ta đến sau khi vào thư viện..."

"Là kho tài liệu của thư viện!" Kha Thiếu Bân tích cực trả lời, "Đó là một sảnh lớn có trần nhà rất cao, sách bày kín bốn bức tường, hệ thống bắt chúng ta tham gia bài kiểm tra nhập học, sau khi vượt qua có thể chọn một cuốn sách kỹ năng. Sau đó, thư viện đưa chúng ta lên tầng bằng thang máy, chính thức bắt đầu thi."

Chương Tiểu Niên nói: "Em ước lượng bằng mắt kho tài liệu cao khoảng mét, giống một căn Loft thường thấy, bốn phía là những giá sách chạm trần."

Mọi người càng phân tích càng thấy, rất có thể trong đó còn có một tầng kép!

Sảnh cao mét, rộng rãi trống trải, đèn chùm thủy tinh lấp lánh... Nơi đầu tiên mọi người đến trong thư viện, thật sự chỉ có mỗi sách thôi sao?

Giang Bình Sách mừng rỡ nhìn Việt Tinh Văn, nói: "Tôi hiểu rồi. Lối ra của thư viện không nằm trong bất cứ tầng nào được hiển thị trên thang máy, mà là tầng lửng giữa tầng và tầng B – Tầng ."

Việt Tinh Văn mỉm cười gật đầu, "Phải, chính là gốc tọa độ (, , ) của hệ tọa độ ba chiều mà cậu từng nói."

Vào bằng cách nào, thì phải ra bằng cách đó.

Đến khi Việt Tinh Văn nhắc đến điểm xuất phát của tất cả, cuối cùng họ cũng biết bí mật của thư viện!

~ PHÒNG TÀI LIỆU ~

Nếu đã suy luận ra thư viện có thể có tầng kép, việc cần làm tiếp theo là làm thế nào để đến "tầng " được ẩn giấu.

Kỹ năng "Di chuyển mảng kiến tạo" của Tần Lộ đã dùng hết, muốn dùng tiếp phải chờ đến tiếng sau, dù có dùng chất xúc tác của Tân Ngôn cũng phải đợi tiếng.

"Kim thiền thoát xác" của Việt Tinh Văn có thể đưa cả nhóm di chuyển, nhưng kỹ năng này không thể chỉ định vị trí chính xác, không thể đến đúng mục tiêu.

Kỹ năng của những người khác đều không thể vượt qua cản trở của kiến trúc, vậy nên nếu họ muốn vào "tầng kép", vẫn phải tìm được lối vào.

Chương Tiểu Niên suy đoán: "Kho tài liệu tầng B cao hơn mét, rất có thể tầng kép nằm trong kho tài liệu. Bốn phía quanh kho tài liệu là giá sách bằng gỗ, trên đó bày kín sách, có khi nào một cuốn trong số đó là cơ quan khởi động tầng kép không?"

Kha Thiếu Bân hưng phấn nói: "Anh cũng nghĩ vậy! Sách trong kho tài liệu nhiều không đếm xuể, bình thường khi chúng ta đến đó thăng cấp kỹ năng cũng không lật từng cuốn sách một, nếu trong số sách có cơ quan, đúng là rất khó để học sinh phát hiện."

Việt Tinh Văn lại lắc đầu, nói: "Chắc chắn kho tài liệu chúng ta thường thấy với kho tài liệu bây giờ không giống nhau."

Giang Bình Sách tán thành, nói: "Đúng vậy, hiện giờ cả thư viện đã vào trạng thái trường thi, mà mọi khi chúng ta đến kho tài liệu thăng cấp là trạng thái bình thường."

Việt Tinh Văn nói tiếp: "Bình thường khi vào kho tài liệu, mỗi người có một không gian độc lập, không quấy nhiễu nhau. Kho tài liệu trong trạng thái trường thi sẽ thế nào, chúng ta đều chưa từng được tới."

Kha Thiếu Bân nghĩ lại, Tinh Văn và Bình Sách nói phải. Bình thường sau khi họ thi xong, mang điểm đến kho tài liệu thăng cấp kỹ năng, mỗi khi họ đi thang máy xuống tầng B sẽ bị hệ thống thư viện tự động tách ra, mỗi người vào kho tài liệu riêng của mình.

Nhưng lúc này thư viện đã vào trạng thái trường thi, thang máy cũng bị phá hủy. Chắc chắn kho tài liệu tầng B lúc này khác với vẻ họ thường thấy.

Kha Thiếu Bân nghiêm túc nói: "Đúng vậy, nói không chừng kho tài liệu tầng B bây giờ cũng là cấu trúc chữ 回, có bốn hành lang!"

Việt Tinh Văn nhìn các đồng đội, nói: "Lát nữa mọi người cẩn thận. Chúng ta xuống tầng trước, sau đó đi cầu thang bộ xuống B, nhìn xem trên cầu thang có tầng kép không."

Lúc này mọi người đang ở tầng , Việt Tinh Văn khởi động kỹ năng tăng tốc nhóm "Nhanh như chớp điện", mọi người nhanh chóng chạy xuống cầu thang, chẳng mấy chốc đã đến tầng .

Mọi người gõ lên cầu thang một hồi, không phát hiện tường kép, đành phải tiếp tục xuống tầng B.

Trên đường đi xuống, Chương Tiểu Niên đo chiều cao cầu thang bằng máy định tầm, báo cáo: "Cầu thang từ đến B cao . mét, giống chiều cao của kho tài liệu mà chúng ta nhìn thấy."

Giang Bình Sách nói: "Chiều cao này, đúng là có thể xây thêm một tầng." Hắn ngẩng đàu quan sát vách tường xung quanh, tường vây quanh cầu thang đều là tường xi măng bóng loáng, quét sơn trắng, giống các tầng khác. Giang Bình Sách nói: "Tiểu Niên, thử xem có đào được không?"

Chương Tiểu Niên triệu hồi máy đào, thử đục ngay giữa bức tường cao . mét, kết quả, gầu xúc gãy ngay khi đụng vào tường.

Chương Tiểu Niên bất lực nói: "Thư viện này rất kiên cố, không thể phá bằng vũ lực."

Không thể dùng bạo lực, cũng không thể dịch chuyển trực tiếp, xem ra chỉ có thể đến khoa tài liệu tầng tìm xem có cơ quan không. Việt Tinh Văn và Giang Bình Sách nhìn nhau, sóng vai đến cửa vào tầng B.

Giống các tầng khác, tầng B cũng có bốn cánh cửa ở các hướng đông, tây, nam, bắc. Rốt cuộc phải vào cửa nào? Mọi người đều không đoán được, Việt Tinh Văn không muốn phí thời gian đoán mò ở đây, bèn chỉ đại cửa phía bắc, nói: "Vào cửa này đi, mọi người cẩn thận."

Việt Tinh Văn chủ động đi trước, Giang Bình Sách đi cạnh cậu, những người khác thì theo sau. Mười hai người nhanh nhẹn qua cửa, vào kho tài liệu tầng B. Song, cảnh tượng trước mắt lại khiến họ đứng hình...

Kho tài liệu!

Đây mới thật sự là kho tài liệu của thư viện!

Trước mắt họ, từng hàng, từng hàng giá sách bằng gỗ cao hơn mét, chạm đến trần nhà đang xếp hàng ngay ngắn trên hành lang rộng rãi. Cạnh mỗi giá sách đều dán nhãn, ví dụ như khoa học xã hội, triết học phương tây, luật học, kinh tế...

Số sách trên giá nhiều không đếm xuể, bày kín giá sách, tựa như biển sách.

Việt Tinh Văn và Giang Bình Sách khó hiểu nhìn nhau.

Một lát sau, Việt Tinh Văn nói: "Đây chắc là tổng hợp toàn bộ sách của từng chuyên ngành trong thư viện nhỉ? Chiều dài hành lang khoảng mét, rất có thể tầng này cũng có cấu trúc bốn hành lang?"

Giang Bình Sách nói: "Đi xem thử."

Mọi người nhanh chóng đi tới cuối hành lang, quả nhiên là góc rẽ độ quen thuộc, sau đó là một hành lang khác giống hệt. Tiếp tục chạy thẳng, rẽ thêm hai lần nữa, họ lại quay lại điểm xuất phát.

Giống các tầng khác, tầng B cũng có cấu trúc hình chữ 回.

Kha Thiếu Bân khó hiểu nhìn xung quanh, "Mấy giá sách trong này đều chạm trần luôn, không thấy tầng kép mà? Nếu có cơ quan, nhiều sách như vậy thì phải tìm thế nào?"

Chương Tiểu Niên cũng hoang mang gãi đầu, "Em vừa mới đo rồi, độ dài hành lang đều là m, diện tích bốn hành lang giống hệt các tầng khác, trên hành lang lại toàn là giá sách, chắc tầng kép không nằm trong không khí đấy chứ?"

Ngay khi mọi người chưa hiểu chuyện gì, bỗng nhiên, tiếng hệ thống quen thuộc vang lên: "Chào mừng đến trường thi phòng tài liệu thư viện, sau đây sẽ là thời gian thi tốt nghiệp của các bạn."

Giọng nói này, hiển nhiên là của chỉ đạo kỹ năng họ vừa gặp ở trung tâm điều khiển.

Kha Thiếu Bân vội hỏi: "Thi tốt nghiệp? Qua bài thi thư viện sẽ cho chúng tôi thuận lợi tốt nghiệp sao?"

Chỉ đạo kỹ năng: "Không. Sau khi vượt qua bài thi tốt nghiệp, các bạn chỉ nhận được chứng nhận tốt nghiệp. Sau khi tốt nghiệp, các bạn còn phải tham gia bảo vệ tốt nghiệp, nhận bằng cử nhân."

Mọi người: "..."

Hệ thống thư viện này cũng đủ biếи ŧɦái, nhập học phải thi, tốt nghiệp cũng phải thi?

Việt Tinh Văn chau mày hỏi: "Quy tắc thi là gì? Trả lời câu hỏi như khi thi nhập học sao?" Cậu nhớ bài thi nhập học khi đó, cậu đã bốc một đề thi, cả đề thi toàn là thành ngữ.

Chỉ đạo kỹ năng nói: "Bắt đầu bài thi."

Dứt lời, giá sách phía trước bỗng sập xuống, vô vàn cuốn sách như cục gạch văng về phía họ!

Việt Tinh Văn tức tốc mở từ điển: "Kim thiền thoát xác!"

Cậu đưa mọi người đến bên kia giá sách, hung hiểm tránh khỏi đống sách rơi xuống, tránh được bi kịch bị đống sách chôn vùi.

Nhưng cậu còn chưa kịp đứng vững, giá sách phía trước đã bắt đầu nghiêng ngả...

Mặt Kha Thiếu Bân biến sắc, "Chết rồi! Hiệu ứng domino, chẳng mấy nữa giá sách trên bốn hành lang sẽ sập hết!"

Giang Bình Sách quyết đoán nói: "Tiểu Niên, dựng tường!"

Chương Tiểu Niên lập tức giơ tay phải, thoáng chốc, bốn bức tường chống động đất xi măng cốt thép cao hơn mét đã dựng quanh người, cản lại giá sách đang đổ xuống!

Mọi người đứng trong phạm vi bảo vệ của tường chống động đất, nghe tiếng "rầm", "rào" không ngừng vang lên bên ngoài. Hiệu ứng domino khiến những giá sách nối nhau đổ xuống, toàn bộ sách trên giá đều rơi xuống, chẳng mấy chốc, những cuốn sách dày như cục gạch bay tán loạn, kho tài liệu trở nên lộn xộn.

Lưu Chiếu Thanh cười khổ, nói: "Lần này chúng ta 'ngao du biển sách' thật rồi."

Hứa Diệc Thâm bất đắc sĩ, "Chỗ này toàn là sách, một khi rút tường của Tiểu Niên đi, chúng ta sẽ bị chôn vùi trong tích tắc nhỉ? Vậy tức là bài thi tốt nghiệp của kho tài liệu là bắt chúng ta đấu với mấy chục nghìn quyển sách này sao?"

Lưu Chiếu Thanh nói: "Còn không bằng như hồi thi nhập học, cho anh giải phẫu thi thể là xong."

Sau ba phút đất rung núi chuyển, bên ngoài dần yên tĩnh trở lại, xem ra mấy giá sách đã đổ hết rồi, Việt Tinh Văn hít sâu, nói: "Trốn ở đây cũng không phải cách, ra ngoài xem sao."

Giang Bình Sách nói: "Tôi đi trước."

Hắn giơ tay phải, nhanh chóng vẽ một hệ tọa độ, viết phương trình đưa mình bay lên, đến độ cao mét, hắn nhìn xuống...

Thấy vẻ mặt Giang Bình Sách có hơi kỳ lạ, Việt Tinh Văn vội hỏi: "Sao thế?"

Giang Bình Sách cúi đầu nhìn Tinh Văn, hắn viết thêm một phương trình đưa Việt Tinh Văn bay lên, lơ lửng bên cạnh hắn. Việt Tinh Văn nhìn theo tầm mắt Giang Bình Sách, bỗng chốc rùng mình.

Kha Thiếu Bân thấy họ khác thường, cậu vừa lo lắng vừa tò mò, vội hỏi: "Tinh Văn, Bình Sách, rốt cuộc có gì ngoài đó thế?"

Việt Tinh Văn nói: "Là thư linh."

Mọi người ngơ ngác, "Thư linh?"

Việt Tinh Văn và Giang Bình Sách nhìn nhau, cậu cười khổ, nói: "Sau khi những giá sách này đổ xuống, toàn bộ sách sẽ như không còn trói buộc, rất nhiều thư linh bay ra khỏi sách. Ví dụ như các yêu quái trong 'Tây Du Ký', nữ quỷ trong 'Liêu Trai Chí Dị'."

Mọi người: "..."

Cảnh tượng này đáng sợ đến mức nào? Các nhân vật trong truyện đều biến thành linh hồn, người tốt còn dễ xử chứ phản diện thì sao?"

Lưu Chiếu Thanh dở khóc dở cười, "Vậy là chúng ta phải solo với mấy nghìn, mấy vạn thư linh sao?"

Giang Bình Sách nói: "Mọi người nhìn khung nổi."

Mọi người ngẩng đầu nhìn, quả nhiên, họ trông thấy khung nổi quen thuộc xuất hiện trên góc phải, trong đó là một dòng thông báo... [Bài thi tốt nghiệp Thoát khỏi thư viện, đếm ngược ::].

Thời gian một tiếng, thoát khỏi phòng tài liệu.

Hứa Diệc Thâm thở dài, "Nhiều thư linh như vậy, người chúng ta có đánh lại không?"

Giang Bình Sách và Việt Tinh Văn nhìn nhau, người sau như nghĩ ra cách gì đó, ghé lại gần nói thầm với Giang Bình Sách vài câu.

Lát sau, Giang Bình Sách dứt khoát gật đầu, quay lại nói với mọi người: "Tinh Văn nghĩ ra một cách đối phó với thư linh, chúng ta thử xem sao. Mọi người ở đây đợi tin chúng tôi."

Tay trái Giang Bình Sách khẽ nắm cánh tay Việt Tinh Văn, tay phải nhanh chóng viết một phương trình. Thoáng chốc, hai người đã nhảy ra khỏi vách tường Chương Tiểu Niên dựng, biết mất trước mặt mọi người.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio