Khi Lục Nghi An về đến nhà thì đã thấy cả nhà ngồi nghiêm túc đợi cô ở ghế sô pha.
"....".
Lục Nghi An !! Thật sự không biết nói gì luôn á, chào đón cô thế sao?
"Ba mẹ ! Anh cả anh hai".
Cô gật đầu chào rồi đưa quà cho họ.
"Con đi trung tâm thương mại mua được đồ hợp ý con ạ".
"Ừm".
Ba Lục ngồi uống trà.
Khi ông nghe con trai cả mình nói con gái cưng của ông ta có bạn trai ông lại muốn tăng xông máu!!!
Con gái rượu con gái quý của ông ta, ai cho phép cướp đi.
Toàn là kẻ xấu xa mà thôi.
người đàn ông vội mở quà ra xem, thì thấy quà rất hợp ý họ, nhưng Lục Nghiên Trung nhìn sang ba và em trai mình rồi lại nhìn quà của mình.
Không phải ghim cài áo.
Vậy thì anh ta càng thêm chắc chắn Cố Minh nói là sự thật, em gái có bạn trai rồi.
"Con gái! Lại đây với mẹ".
Chỉ có mẹ Lục là vô cùng vui vẻ, con gái bà có bạn trai bà vui chứ.
Bà mong chờ ngày này đã lâu lắm rồi.
"Dạ".
Lục Nghi An đi lại ngồi gần mẹ mình.
"Bé út! Anh cả nghe nói em có bạn trai à".
Lục Nghiên Trung đang nén cơn giận lại.
Mấy con cóc ghẻ này, sơ hở một chút là kiếm cải trắng nhà anh ta mà ủi đi .!
Anh ta mà biết là ai thì sẽ khiến cho tên đó sống không bằng chết !!!
"Dạ".
Cô thừa nhận.
Cô biết Từ Khiêm luôn muốn công khai và không cần phải lén lút nữa.
Anh rất tốt với cô, cô đương nhiên sẽ không để anh phải thiệt rồi.
Công khai thôi mà có gì đâu mà làm không được.
Với lại cả nhà cô ai cũng biết anh mà! Nên cô cũng không hề lo lắng gì cả.
Người ta hay nói phù sa không để chảy ra ngoài mà.
Từ Khiêm cũng xem như là bạn thân của anh cả nên có thể cũng xem như là người nhà rồi.
Đương nhiên cô tin vào mắt nhìn người của mình, anh tốt như thế mặc dù lúc trên người luôn cầm thú nhưng anh hoàn toàn không có điểm nào để chê cả.
Nếu không sao anh có thể là bạn thân của anh cả được chứ.
Cô tin vào mắt nhìn người của cả nhà mình.
Và cũng tin rằng mình nhìn nhận bạn trai là anh là rất đúng và chính xác.
"Là ai".
Lục Nghiên Trung hỏi, anh ta đã canh phòng nghiêm ngặt như thế cơ mà! Sao lại có bạn trai rồi!!!
Đã vậy anh ta có cảm giác đã quen rất lâu rồi cơ đấy, thần thần bí bí.
"Vài hôm nữa anh cả sẽ biết ạ.
Con hơi mệt con đi nghĩ một chút ạ".
Rồi cô đi lên phòng mình.
"....".
Cả nhà nhìn cô rồi lại nhìn nhau.
Có bạn trai thật rồi à!! Sao lại thế này.
Mặc dù họ không phản đối nhưng vẫn muốn biết người đàn ông đó là ai chứ.
Thời đại nào rồi rất nhiều người lừa gạt các cô gái nhỏ, cả nhà nhìn nhau rồi quyết định tìm hiểu xem người đàn ông đó là ai.
"Con sẽ điều tra chuyện này".
Lục Nghiên Trung nói.
"Được".
Ba Lục gật đầu.
Chuyện con gái có bạn trai ông ta cũng không vui cho lắm nhưng nếu người đàng hoàng thì được.
Ông ta đợi tin tức của con cả vậy.
Dù sao thì mạng lưới giao thiệp của con cả nhà ông ta cũng rất rộng lớn, sẽ có tin nhanh thôi.
Con gái có bạn trai nên được xem là chuyện lớn chuyện hệ trọng, nên cả nhà dẹp lại hết các công việc đang làm dang dở lại.
Để điều tra tìm hiểu xem người đó là ai.
Đương nhiên là sẽ không để con gái mình chịu thiệt thòi được rồi.
-------------------
Cô về đến nhà thì điện thoại nói chuyện với Từ Khiêm một lúc rồi cô đi ngủ trưa.
Hôm nay cô đi cả buổi nên cô rất mệt.
Anh biết cô cần ngủ nên cũng không phiền chỉ nói chuyện vài câu rồi bảo cô ngủ đi.
Gặp nhau thường xuyên mà nên anh cũng không sao.
Khi gặp lại anh bắt cô phải bù cho anh mới được, mới nghĩ đến thôi thì nơi đó của anh bắt đầu rụt rịt rồi.
Nhưng mà anh lại nhận được tin nhắn của Lục Nghiên Trung gọi anh đi uống rượu.
Thật là.
Chắc cô vẫn chưa nói gì nên anh ta mới hẹn mọi người đi chứ gì.
Chứ nếu mà nói ra làm sao mà Lục Nghiên Trung hẹn anh đi uống rượu được, hẹn anh ra một khu đất trống rồi đánh anh một trận thì đúng hơn đó.
Từ Khiêm nhanh chóng đồng ý, dù sao đi chăng nữa, Lục Nghiên Trung vẫn là anh cả của người yêu anh.
Nên anh phải đồng ý thôi.
-----------
Tối đó tại một quán bar của nhà Cố Minh.
Cái tên này rất biết hưởng thụ cuộc sống nên có rất nhiều thú vui.
Quán bar hiện tại họ đến cũng là một quán mà Cố Minh đã mở từ lúc còn đi học.
Đam mê bất tận mà!
Cuộc hẹn hôm nay chỉ có người là Từ Khiêm , Cố Minh và Lục Nghiên Trung mà thôi.
Trần Cảnh Hoài bận việc ở quân khu nên hôm nay không đi được.
Công việc của Trần Cảnh Hoài xưa nay điều rất bận.
Gần như rất họp mặt với anh em, nhưng nếu được nghĩ phép thì luôn gặp anh em.
Bọn họ điều đã là người trưởng thành, nên công việc luôn rất bận rộn.
Nhưng chỉ cần không bận anh em hẹn nhau đi họ luôn đồng ý.
Tình bạn này đã chơi chung với nhau từ năm lớp đến khi vào học đại học.
Giờ đây đã quá hiểu nhau rồi.
"Em gái tớ có bạn trai rồi".
Lục Nghiên Trung vừa uống rượu vừa nghiến răng căm phẫn nói.
Đừng để cho anh ta biết tên khốn đó là ai.
Biết được anh ta sẽ đánh chết tên khốn đó.
Nếu đánh không lại anh ta sẽ bảo Trần Cảnh Hoài đến bắt tên khốn dám lừa em gái anh ta vào quân đội để mà hành hạ vài bữa mới được!!!
Trần Cảnh Hoài đánh nhau rất giỏi, nên Lục Nghiên Trung định điều tra được sẽ đưa tên khốn đó đến chỗ của Trần Cảnh Hoài.
Nhưng kế hoạch này vẫn không thể nào thành công được cả.
Tức chết anh ta mà!!
"Ừm! Tớ cũng nghĩ như thế".
Cố Minh chính mắt thấy Lục Nghi An mua ghim cài áo cho đàn ông cơ mà.
Sao mà sai được! Không mua cho ba và anh trai thì chắc chắn mua cho bạn trai rồi.
"Từ Khiêm ! Cậu ở trường, cậu phải giúp tớ để ý đến em gái tớ nhiều hơn ".
"Ừm".
Tớ luôn để ý giúp cậu mà.
Chỉ là cậu không ngờ tên đàn ông đó là tớ mà thôi.
Nhưng tớ rất quan tâm đến bé An An đó chứ, quan tâm đến tận trên giường mà.
Cậu còn thấy chưa đủ quan tâm sao.
Vậy thì Từ Khiêm phải ra sức thêm mới được.
Từ Khiêm gật đầu, anh cụng ly với người bạn của mình, uống rượu với nhau.
Lục Nghiên Trung cũng không để ý đến anh, dù sao xưa nay Từ Khiêm cũng không thích nói nhiều.
Nên Lục Nghiên Trung xem đó là chuyện đương nhiên.
Có Từ Khiêm bảo đảm nên Nghiên Trung cũng đỡ lo hơn.
Từ Khiêm là anh em tốt của anh ta, có Từ Khiêm ở trường quan sát sẽ yên tâm hơn.
Một người tinh nghịch đáng yêu như em gái nhà anh ta, đương nhiên sẽ có rất nhiều người theo đuổi, nhưng với điều kiện người đàn ông đó phải thật tốt, phải đàng hoàng thì mới được.
Trai gái rượu chè bê tha như thế sẽ làm ảnh hưởng đến cuộc đời của em gái anh ta.
Cả nhà anh ta chỉ có một cô con gái để cưng chiều yêu thương mà thôi.
Chỉ cần em gái không vui thì sao anh ta vui được.
Một chút tổn thương cũng không được có xảy ra.
Ngồi uống rượu đến hơn giờ thì mọi người tạm biệt nhau ra về.
Về đến nhà Từ Khiêm rất nhớ đến dáng vẻ ngọt ngào của cô.
Nhưng anh sợ làm ảnh hưởng đến giấc ngủ cua cô nên không gọi cho cô.
Đợi sáng mai khi cô đi học anh sẽ đè cô hôn ở văn phòng của anh mới được.
Mới nghĩ đến thôi anh cảm thấy rạo rực vô cùng.
Mới xa cô thôi anh đã ngủ không được rồi! Anh phải nhanh chóng bắt cô công khai mới được, như thế anh mới yên tâm gần gũi với cô hơn.
Cứ lén la lén lút thế này anh chán nản quá rồi.
Người ta công khai được yêu đương bên người yêu nên anh cũng rất muốn.
Với lại anh cũng phải về tiếp quản công việc của gia tộc mình, nên cô cũng không cần phải sợ.
Từ Khiêm không có cô ngủ bên mình nên anh cứ lăn lộn ở trên giường một hồi rồi thở dài.
Khó ngủ quá.
Anh rót cho mình một ly rượu để uống, nhưng mãi không ngủ được.
Nhớ cô quá đi thôi.
Trằn trọc mãi hơn giờ sáng Từ Khiêm mới ngủ được! Nhưng giấc ngủ của anh không hề sâu.
Nhớ cô! Nhớ từng ánh mắt nụ cười rạng rỡ sáng ngời của cô mỗi khi gặp anh.
Từ Khiêm cảm thấy bản thân anh rất may mắn vì được gặp cô gái như Lục Nghi An.
Nếu để vụt mất cô thì không biết bao giờ họ mới gặp nhau.
Cũng may! May là anh được gặp cô..