Đêm qua không có Từ Khiêm bên cạnh mặc dù cô rất nhớ anh, nhưng lại bị sợ anh đè nên cô ngủ rất ngon.
Có bạn trai sinh lý mạnh cô cũng khổ lắm chứ.
Đàn ông mới khai trai đáng sợ quá đi.
Cứ như con sói đói cho ăn liên tục, ăn quá trời ăn mà lại không biết no.
Nhưng người cho ăn lại vô cùng mệt mỏi.
Hiếm khi có một đêm ngủ không bị anh đè cô ngủ vô cùng ngon.
Cô vệ sinh cá nhân xong rồi thu dọn một ít đồ đạc để vào ở ktx.
Hôm nay anh cả đưa cô đến trường.
Trước lúc đi ba Lục lại đưa cho cô thêm một chiếc thẻ, sợ cô con gái không có đủ tiền để xài.
Lục Nghi An vui vẻ nhận lấy.
Cô ôm ba mẹ mình mỗi người một cái rồi theo chân anh cả đến trường.
Lục Nghiên Trung cũng không phải là ông anh nói nhiều, nên chỉ căn dặn cô vài điều và có gì cứ gọi về nói cho gia đình, cho người anh này biết.
Đừng giấu bất cứ việc gì.
Nếu khó khăn hay gặp chuyện phải nói ngay với gia đình.
"Anh cả yên tâm đi ạ".
Cô luôn rất trân trọng tình cảm gia đình của kiếp này.
Nên cô sẽ không che giấu chuyện gì.
"Ừm".
Lục Nghiên Trung yên tâm lái xe đưa em gái mình đến trường.
Đến trường anh giúp cô mang đồ đạc lên lên rồi mới đi xuống để đi về.
Khi đi xuống cầu thang thì anh gặp một bóng dáng nhỏ bé đang xách rất nhiều đồ.
"Anh Nghiên Trung ".
Cố Hân vừa mới đến trên tay còn đem đồ lên.
Lục Nghiên Trung biết Cố Hân nên giúp cô xách.
Cố Hân xách mệt quá trời nên có người giúp đương nhiên là vô cùng vui mừng.
"Cố Minh đâu em???" Cái tên này lại không chịu mang đồ lên cho gái mình lên ktx vậy.
Lục Nghiên Trung nhận lấy đồ trên tay giúp Cố Hân, đàn ông con trai mà giúp con gái là đương nhiên đã vậy cô bé này còn xách nặng nữa.
"Hừm!!! Anh ấy bận việc gì đó anh".
Nên cô phải tự mình mang lên nặng muốn chết vậy đó.
Nhìn anh trai người ta thấy mê còn nah mình nhìn lại thấy chán thiệt đó chứ đùa đâu.
"Ừm".
Là em gái của bạn thân, nên anh ta giúp là việc đương nhiên.
Khi lên đến ktx thì có một người đùa giỡn tung cửa hơi mạnh, Lục Nghiên Trung thấy vậy vội kéo Cố Hân vào trong lòng mình.
Ôm trọn cô gái nhỏ vào lòng.
Cố Hân bị anh ôm lấy còn hơi sững sờ rồi lại chuyển sang tim đập vô cùng nhanh.
Cô bị gì thế này!!!
"Xin ....xin lỗi." cô gái đang đùa giỡn như thế vội vàng xin lỗi rồi bỏ chạy.
"Các em cẩn thận một chút".
Lục Nghiên Trung nhắc nhở rồi cũng buông Cố Hân ra.
Nhưng anh ta vô cùng ngạc nhiên.
Anh ta...anh ta ôm trúng ngực của Cố Hân.!!!
Cố Hân trừng mắt nhìn anh.
Mẹ kiếp!!! Bị lợi dụng mà!! Cô vội đẩy anh ta ra.
"Anh...anh..." Lục Nghiên Trung chưa bao giờ gặp tình hình đáng xấu hổ này.
Cố Hân đỏ mặt vội vàng giật lấy đồ từ tay Lục Nghiên Trung rồi bỏ chạy về ktx của mình, bỏ lại anh ta đầy ngẩn ngơ ở đó.
Anh ta có cố ý đâu????
Nhưng.
Tim anh ta sao đập mạnh vậy.
Anh ta bị bệnh rồi sao??? Lục Nghiên Trung đặt tay lên ngực mình, nghe tiếng đập liên hồi.
Rồi lại nghĩ đến bóng dáng của Cố Hân.
Người tuy nhỏ nhưng nơi đó không nhỏ tý nào, mềm quá! Anh ta cười, nhưng lại ngẩng người ra?? Đó là em gái của bạn thân anh ta!!
Chết tiệt!! Anh ta sao lại có ý nghĩ đó được chứ!! Khốn kiếp mà.
Lục Nghiên Trung vò đầu mình, nói thầm với lòng không được suy nghĩ đen tối với em gái của bạn thân mình.
Lục Nghiên Trung nhanh chóng rời đi và từ bỏ suy nghĩ không đúng với Cố Hân ra khỏi đầu mình.
Đó là em gái của bạn thân, anh ta không được có ý nghĩ không đúng và không phải.
Như một câu thần chú trong đầu vậy đó.
Cố Hân về đến ktx thì mặt đỏ tim cũng đập liên hồi, ngại quá đi mất.
Cố Hân chưa từng yêu ai xũng chưa từng tiếp xúc thân mật nên cô ấy rất ngại.
"Cậu sao thế không khoẻ hả".
Lãnh Thanh Thanh hỏi Cố Hân.
"À...Không không".
Cố Hân trấn tĩnh lại rồi chuẩn bị đi học.
"Ừm".
Lãnh Thanh Thanh cũng không hỏi nhiều.
Chuẩn bị xong cô nàng cùng nhau đến lớp học, hôm nay các cô có tiết kỹ năng sống nên cũng rất hứng thú.
--------------
Khi kết khúc tiết học thì Lục Nghi An nhận được tin nhắn của Từ Khiêm dặn cô học xong đến văn phòng tìm anh.
Cô có chút nhớ anh nên liền đồng ý.
Cô nói với các bạn của mình.
Bọn họ gật đầu.
Cô đi đến văn phòng tìm anh.
Khi cô gõ cửa thì anh liền mở cửa, đè cô lên tường mà hôn.
"Ưm...".
Cô bị anh hôn đầy bất ngờ.
"Nhớ anh không bé An An ".
Anh buông cô ra và hỏi.
Anh thì nhớ cô đến điên rồi.
"Nhớ ạ".
Cô vòng tay ôm lấy cổ anh.
Anh vuốt ve mặt cô, đặt cô xuống ghế sô pha ngồi.
Gọi đồ ăn trưa cho cô ăn.
Cô gái nhỏ ăn uống no say rồi ở văn phòng anh tắm rửa.
Cô thường xuyên đến đây nên quần áo của cô ở chổ anh có rất nhiều , nơi đây dường như trở thành nhà cô luôn rồi.
Anh cũng không nói gì.
Đợi cô tắm rửa xong ôm cô lên giường mà hôn một lúc lâu để cho thoã niềm mong nhớ.
Đêm qua không có cô ngủ bên cạnh, anh khó khăn lắm mới ngủ được, giờ đây người đẹp trong tay anh đương nhiên là vui sướng rồi.
Cả ôm nhau lăn lộn một một hồi ở trên giường đên khi quần áo cô xốc lên, anh khẽ nuốt nước bọt.
Họ mắt nhìn nhau cô ngại ngùng túm chặt lấy áo bên hông anh.
"Đừng sợ.
Anh sẽ không làm ".
Cô gái của anh mặc dù họ đã trải qua ân ái nhiều lần nhưng cô vẫn rất ngại, đương nhiên anh hiểu điều đó.
Anh sẽ không làm cô ở văn phòng mình, anh không muốn cô bị thiệt ở nơi này.
Và nơi này của anh cũng không có bao.
Cô nghe được anh khẳng định sẽ không làm cô cũng thở nhẹ một hơi, cô thật ra vẫn rất ngại.
Cô từ từ thả lỏng bản thân mình ra.
Anh giúp cô sửa soạn lại quần áo cho thẳng hơn.
"Ngủ đi em".
"Vâng ạ".
Cô nhìn anh rồi chui vào chăn ngủ trưa.
Anh nhìn cô ngủ thì thở nhẹ một hơi, anh có phản ứng rồi nên anh bước vào nhà vệ sinh để giải quyết.
Cô nở một nụ cười.
Anh quả thật rất tốt với cô.
Chưa bao giờ để cô phải chịu thiệt thà là anh tự giải quyết chứ không để cô làm.
Hơn phút sau anh mới từ trong nhà tắm bước ra thì thấy cô đã ngủ say.
Anh giúp cô vén chăn lại rồi anh nằm xuống ôm cô vào lòng mình.
Cô thở đều đều ở bên vòng tay anh mà ngủ say giấc nồng.
Thật ra họ đã quá hiểu nhau nên khi đối phương làm gì là muốn gì họ đều hiểu nhau.
Luôn cho nhau cảm giác an toàn bên nhau mà không phải là nỗi niềm sợ hãi khi bên nhau.
Cũng như khi nãy, Lục Nghi An biết anh vào nhà vệ sinh để làm gì nhưng cô cũng không hề nói ra, và Từ Khiêm cũng thế.
Anh không đòi hỏi ở cô gái nhỏ phải đáp ứng hay thoả mãn anh.
Đó mới là tình yêu thật sự dành cho nhau.
-------------------
Cố Hân về phòng ktx mình mà nhớ lại buổi sáng hôm nay cô được Lục Nghiên Trung ôm lấy mà lòng đầy rạo rực.
Cô ấy lăn lộn trên giường một hồi.
Anh trai cô với Lục Nghiên Trung chơi chung với nhau từ rất lâu nên cô biết họ.
Nhưng hôm nay họ xảy ra chuyện, Cố Hân dường như đã thích Nghiên Trung thì phải.
Cô ấy giờ nhìn đâu đâu cũng là bóng dáng của Lục Nghiên Trung!!!
Cố Hân thở dài! Cô ấy rất sợ Lục Nghiên Trung đã có bạn gái rồi, phải thăm dò từ phía Lục Nghi An mới được.
Nhưng có lẽ Nghi An đang bên cạnh thầy Từ nên Cố Hân cũng không dám làm phiền họ.
Chỉ đành đợi Nghi An tối về ktx vậy.
Nhưng cô ấy sợ anh Nghiên Trung lại không có ý với mình thì phải làm sao đây?
Cô ấy không muốn bị từ chối đâu.
Haizzzz
Cố Hân nằm trên giường mà cứ thở dài mãi.
Trong ktx hiện tại chỉ có mình cô ấy mà thôi.
Thanh Thanh và Giản Ái đã đi mua đồ ăn, nên cô ấy cũng không biết phải nói với ai.
Với lại.
Cô ấy đang là bạn thân của Nghi An nữa.
Chuyện này mà thành thì không sao! Nhưng nếu không thành thì tình bạn của họ sẽ ra sao đây.
Không được!! Cố Hân bật dậy! Cô ấy tuyệt đối sẽ không để mất tình bạn này được.
Họ đã trải qua cùng nhau khoảng thời gian ở trường này, cùng nhau đi học quân đội nên tuyệt đối không được làm ảnh hưởng đến tình bạn nay!!!
Cố Hân suy nghĩ một hồi cuối cùng quyết định sẽ ném chuyện này ra sao đầu mình.
Cô ấy sẽ không cho phép tình bạn của họ bị ảnh hưởng..