Thu Sơn lúc này cười thầm, nếu nói ra Thánh Hỏa Quyết này là Địa giai hạ phẩm công pháp chắc dọa Long Thu Giang mất mật quá.
- Phá!
Thu Sơn hét lên, quyền của Thu Sơn xuyên qua chưởng pháp của Long Thu Giang nện thẳng đến ngực hắn.
- Ầm!
- Phốc.
Long Thu Giang liền hứng chọn quyền của Thu Sơn, hắn bay ngược về sau như diều đứt dây rồi phun ra búng máu.
Thu Sơn hắn không muốn giết Long Thu Giang, nếu muốn hắn đã làm được rồi.
Khi hắn học Thánh Hỏa Quyết ban đầu có chút thắc mắc, đây là giống quyền pháp hơn a, nhưng sau đó hắn mới biết được sự thật. Nếu hắn dùng Thánh Hỏa Quyết đánh chúng sẽ bị Hỏa khí xâm nhập, khi bạo phát liền nổ tung giống như quả Bom vậy, ban nãy Thu Sơn đánh Long Thu Giang chỉ là quyền thông thường thôi, nếu hắn cứ vậy mà đánh Long Thu Giang hẳn phải chết chắc.
- Đã để ngươi chờ lâu.
Thu Sơn quay về phía Long Thu Phong từng bước tiến tới.
- Thu Sơn, không được giết hắn, Thu Phong là kế nghiệm đời sau của Gia chủ Long gia, nếu ngươi có ý định giết hắn...
- Thì ta nhất định sẽ không trơ mắt đứng nhìn.
Long Thu Giang còn chưa nói xong thì đã có giọng nói chặn hắn lại.
- Tham kiến Lão tổ.
Tất cả mọi người Long gia đều cúi đầu cung kính nói.
Thu Sơn nhìn lên phía trên cao, lão nhân râu tóc bạc phơ tay chắp về phía sau đang lơ lửng trên không.
- Long gia lão tổ, ngài quả thật muốn ngăn cản ta giết tên súc sinh này?
Thu Sơn nhìn Long gia lão tổ hỏi.
- Dù hắn có làm chuyện gì đi chăng nữa, ta cũng không thể để ngươi giết hắn được, mau đi đi.
Long gia lão tổ đáp.
- Ha, vậy... Linh Nhi, chơi đùa cùng lão ấy chút cho đỡ chán a.
Thu Sơn quay về phía Linh Nhi cười nói.
Mọi người lúc này mới để ý tới Linh Nhi, nàng đứng đây lúc nào mà họ không hề hay biết a.
- Vâng.
Linh Nhi đáp.
- Nhớ đây chỉ là chơi đùa thôi, đừng nặng tay quá.
Thu Sơn nói.
Trong tíc tắc Linh Nhi đã ở trước mặt Long gia lão tổ, nàng tung chưởng đánh về Long gia lão tổ.
- Ầm!
Long gia lão tổ hốt hoảng chỉ biết cứng đối cứng với nàng, nhưng kết quả khiến lão hối hận ngay lập tức.
Long gia lão tổ trúng chưởng của Linh Nhi liền bay ngược về sau, phải mất lúc lão mới lấy được thăng bằng.
- Nguyên... Nguyên anh hậu kỳ?
Long gia lão tổ hốt hoảng nói, dù chỉ trong tíc tắc ban này lão cũng đã cảm nhận được khí tức của Linh Nhi, không biết thì còn tốt, biết rồi khiến lão phải tròn mắt khiếp sợ a.
- Chủ nhân đã nói ta chơi đùa với ngươi lát, hi vọng ngươi có thể làm ta cảm thấy thú vị.
Mọi chuyện sau đó khiến không ai ngờ tới, đường đường là Lão tổ của Long gia nay bị nữ nhân đánh cho không phản kháng nổi.
- Bây giờ nên kết thúc rồi a.
Thu Sơn cầm Vô Danh Kiếm trên tay từng bước lại gần Long Thu Phong.
- Đừng... đừng qua... đây...
Long Thu Phong hoảng sợ ngồi bệt xuống đất, ánh mắt của Thu Sơn khiến hắn sợ đến nỗi không di chuyển được.
- Chết!
Thu Sơn kiếm đâm tới Long Thu Phong.
- Tiểu Thanh... con nhóc Tiểu Thanh đó còn sống!
Bỗng Long Thu Phong hét lớn lên.
Thu Sơn chợt khựng lại... Tiểu Thanh còn sống? Hắn không phải nghe nhầm chứ???
- Ngươi nói cái gì???
Thu Sơn lập tức quăng Vô Danh Kiếm đi sau đó lao tới túm lấy cổ Long Thu Phong hỏi.
- Ta... ta nói con nhóc Tiểu Thanh đó còn sống.
Long Thu Phong sợ hãi đáp.
- Muội ấy ở đâu??? Nói???
Thu Sơn hơi mất bình tĩnh bóp chặt cổ Long Thu Phong khiến hắn suýt ngạt thở, sau đó Thu Sơn nhận ra liền buôn Long Thu Phong ra.
- Khụ khụ, ta... ta cũng không biết nó ở đâu... khụ khụ...lúc ta đánh tàn phế nó rồi cho người ném vào trong Đại Ngàn Sơn Lâm thì nghe thuộc hạ nói nàng được nhóm người của môn phái nào đó cứu đi, sau đó ta cũng không biết nữa...
Long Thu Phong sặc sụa nói.
Thu Sơn nắm đấm siết chặt nhưng hắn vẫn bình tĩnh hỏi:
- Y phục của họ ra sao?
- Ta không biết, bọn họ đều mặc y phục màu đen, đến mặt mũi cũng không để lộ nhưng thuộc hạ của ta nghe được trong đó có vị Trưởng lão môn phái nào đó.
Long Thu Phong vội vàng đáp.
- Ha ha, cảm ơn ngươi, và... tạm biệt.
- Xoạt!
Thu Sơn lấy Vô Danh Kiếm chém kiếm khiến đầu của Long Thu Phong chuyển nhà xuống dưới đất ở, cột máu từ cổ hắn phun trào còn cái đầu nằm lăn lóc dưới đất.
- Thu Phong!!!
Long Thu Giang hét lớn, hắn chỉ còn duy nhất Long Thu Phong là con trai, dù biết Long Thu Phong làm nhiều chuyện xấu nhưng hắn vẫn nhắm mắt cho qua, bây giờ thì tốt rồi a.
- Linh Nhi, chuyện ở đây xong rồi, chúng ta đi thôi.
Thu Sơn nói.
- Vâng.
Linh Nhi liền dừng lại.
Long gia lão tổ lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nhìn lão bây giờ khổ không thể tả, đầu tóc bù xù, quần áo rách nát tả tơi, đây có bộ dáng nào giống Long gia lão tổ uy nghiêm a.
- Bia mộ Mẫu thân ta ở đâu?
Thu Sơn túm lấy trưởng lão hỏi.
- Ở... ở dưới ngọn núi phía Nam cách Long gia dặm.
Vị trưởng lão hoảng sợ đáp.
Thu Sơn buông lão ra rồi tung cước lao thẳng về hướng Nam, Linh Nhi cũng đi theo hắn.