Trong Văn Niên Đại Nuôi Nhân Vật Phản Diện

chương 94: chương 94

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chỉ trong ba năm ngắn ngủi, trong thành phố liền xảy ra biến hoa long trời lở đất.

Đường cái nới rộng không ít, khắp nơi đều có thể thấy được nhà lầu mới xây.

Bây giờ % dân chúng đều ở nhà lầu.

Trên đường lớn lúc nào cũng có thể nghe được khẩu âm từ những nơi khác nhau, thậm chí còn có một ít người nước ngoài tóc vàng mắt xanh, không biết còn tưởng rằng đây là một thành phố lớn nổi tiếng nào.

Bên này muốn tìm việc cũng không khó, không ngừng có người từ nơi khác đến đây kiếm sống.

Chỉ cần chịu dốc sức làm việc thì có thể kiếm được tiền.

Những đứa nhỏ từ nơi khác cũng có thể chuyển tới bên này đi học, ngay cả học sinh tiểu học ở đây cũng được sinh viên tốt nghiệp đại học đến dạy.

Có được những thiên chi kiêu tử như vậy đến dạy con mình học, nghĩ thôi cũng biết chất lượng khẳng định không tồi.

Hàng năm tỉ lệ lên lớp đều đứng hạng nhất so với những vùng lân cận.

Tiến vào thập kỷ chín mươi, tốc độ phát triển bên ngoài cũng tăng nhanh.

Nhưng mà người ở trong thành phố đều đặc biệt lưu luyến gia đình, bọn họ dều tận mắt nhìn thấy quê nhà của mình từ một huyện thành nhỏ bé phát triển đến trình độ như bây giờ, trong lòng đều vô cùng tự hào, không muốn đi ra ngoài, ở trong thành thành phố an an ổn ổn tìm một công việc kiếm sống.

Có lẽ bọn họ không thể kiếm được nhiều tiền, thế nhưng cũng có thể có một cuộc sống vui sướng với người thân gia đình của mình.

Những người mạnh dạn đi ra ngoài đầu tư chưa đầy hai tháng sẽ trở lại, nói không quen đồ ăn ở bên ngoài.

Ngay cả người ở tình thành cũng thường xuyên đến chỗ bọn họ ăn cơm, thì càng không cần nói đến những người địa phương như bọn họ.

Miệng lưỡi của bọn họ đã sớm bị nuôi quen, đi ra ngoài ăn cũng không thể tìm được cái mùi vị quen thuộc kia.

Người trong thành phố đều có thói quen ăn ở bên ngoài.

Có tiền thì ăn theo kiểu có tiền, không có thì ăn một tiêu chuẩn khác, dù sao khẳng định so với tự nấu ở nhà còn ngon hơn.

Hơn nữa còn dịch vụ giao hàng tận nơi.

Trước kia chỉ có nhà Điền Thụy mới có, nhưng mà hiện nay các nhà đều thuê giao hàng, chỉ cần khoảng cách không xa lắm, hẹn từ hôm trước hoặc gọi điện thoại đều sẽ được đưa đến tận nơi.

Không cần bước chân ra khỏi cửa cũng có thể được ăn món ngon.

Rất nhiều người từ nơi khác đến đều không thể nghĩ trong thành phố lại phát triển đến mức như vậy, bọn họ ăn mấy ngày cũng không muốn rời đi.

Sau khi được tận hưởng cuộc sống vừa được ăn ngon lại rẻ, hơn nữa vô cùng thuận tiện nhanh chóng ở bên này, khi về nhà đều có chút không quen.

“Nếu như ở trong tỉnh cũng có thì thật tốt!”

“Đúng vậy.”

Bọn họ không nghĩ tới tỉnh thành lại sẽ bị một thành phố trực thuộc hạ thấp như vậy: “Nếu không chúng ta mua nhà ở bên này đi.” Mỗi tuần tới bên này một chuyến đã thành thói quen, không biết đã bỏ ra bao nhiêu tiền ở trọ rồi.

Hơn nữa giá nhà đất ở bên này cũng được chính phủ khống chế, đối với những người ở trong tỉnh thành như bọn họ mà nói thì chẳng hề đắt.

Hai người từ nơi khác vừa ăn lạc vừa chờ đợi xiên nướng.

Bọn họ tới là một cửa hàng nhỏ.

Lúc họ tới là giờ cơm, cửa hàng nhà Điền Thụy khẳng định chật kín nên đành tùy tiện tìm một cửa hàng nhỏ, cửa hàng này chỉ có sáu cái bàn.

Bọn họ thường xuyên đến đây nên đã có kinh nghiệm, dù tùy tiện tìm một cửa hàng nhưng ăn cũng ngon.

Hai người nói, bị chủ quán nghe thấy, vừa nướng xiên nướng cho bọn họ vừa nói: “Hiện tại khu vực ngoại thành phí bắc chuẩn bị xây nhà, nếu như các cậu muốn mua thì cần phải cướp trước.” Trước kia muốn mua nhà còn cần phải xem xét kỹ lưỡng.

Nhưng mà bây giờ nhà xây đến đâu thì đường mở đến đấy, xe công cộng cũng mở tuyến mới, mọi người đều có thể tùy tiện mua.

Chủ quán nói chuyện, khách hàng nghe liền hỏi: “Nhưng mà chỗ đó còn chưa xây xong phải không?” Hắn thường xuyên đến, cũng nghe lái xe ba bánh nhắc đến.

Đối với tình huống trong thành phó cũng có chút hiểu biết, bên kia hình như chỉ mới đào đất, còn chưa xây được bất cứ cái gì.

Chủ quán nói: “Chờ đến khi xây xong đã không còn phòng rồi, các cậu có thể trước tiên giao hai trăm đồng tiền đặt cọc, tiền này sẽ không trả lại.

Xem như là lấy một tiêu chuẩn.

Đến khi nào xây xong thì các cậu có thể dựa vào hợp đồng giao tiền là được.”

“Vậy không sợ bị lừa sao?” Dù sao không nhìn thấy nhà, trong nhà cũng không nắm chắc.

Chủ quán giải thích: “Có trong thành phố làm giám sát chất lượng, nếu là không hợp lệ, bọn họ liền ra tay.

Cậu có thể yên tâm, nhà ở của chúng tôi đều do chủ đầu tư xây, dùng xi măng đầy đủ, rất có danh tiếng trogn thành phố này.

Hôm qua tôi nghe vọ tôi nói bên kia đều đã bán được nửa rồi, mấy tòa đầu tiên đều đã hết, nếu như muốn mua thì phải nhanh tay.”

Có khách hàng cảm thán: “Không biết Hà Vũ còn xây nhà hay không, nếu như hắn xây, bao nhiêu tiền tôi cũng mua.” Người thường xuyên đến thành phố Linh Thủy làm sao lại không biết đến Hà Vũ chứ.

Lần đầu tiên Hà Vũ xây nhà đã trở thành tiêu chuẩn, đều đã mấy năm rồi mà vẫn còn dùng tiêu chuẩn xây nhà của hắn đấy! Nghe đâu mấy đơn vị bát động sản khác muốn đến bên này làm ăn, nhưng sau khi nghe được tiêu chuẩn bên này liền rời đi.

Chất lượng xây dựng đều tốt hơn những nơi khác nhiều, nếu như thật sự làm vậy, vậy xây một nhà lầu cũng không kiếm được bao nhiêu tiền.

Sau đó Hà Vũ còn xây một dãy biệt thự hai tầng cho mấy thầy giáo ở trường dạy nấu ăn.

Kia thực sự là vô cùng có thẩm mỹ cao.

Mấy thầy giáo ở trường dạy nấu ăn đều là những người nổi tiếng, vốn tưởng sau khi nghỉ hưu lại đến bên này dạy học sẽ bị người khác bàn tán, thật sự mất mặt mùi, muốn dạy hai năm rồi sẽ rời đi.

Kết quả ở bên này ăn ngon ở tốt, không chỉ không muốn đi mà còn gọi những đồ đệ trước kia cũng qua bên này sinh sống.

Trong thành phố rất nhiều người có tiền cũng muốn mua, mà Hà Vũ lại không xây nữa, nghe nói hiện nay lãnh đạo ở những nơi khác đều muốn mời hắn xuống núi.

Mấy thị trấn cạnh thành phố Linh Thủy cũng trở nên nổi tiếng, mấy địa phương có sông có núi muốn xây dựng viện dưỡng lão, hiện tại Hà Vũ đang ra bên ngoài làm việc, nghe đâu là một hạng mục lớn.

“Hầy, sớm mua xong.” Hai người bên ngoài này năm đó đã bỏ lỡ nhà do Hà Vũ xây, bây giờ khỏi nói hối hận đến mức nào.

Năm đó Hà vũ xây biệt thự hai tầng có giữ lại cho mình một căn.

Trong tiểu viện trồng rất nhiều hoa cỏ, còn mời người đến chuyên môn quản lý.

Một năm bốn mùa, ngoại trừ mùa đông thì những mùa khác hoa nở tranh kỳ đấu diễm, mỗi người đi ngang qua đều không nhịn được mà dừng lại ngắm nhìn một chút.

Nhưng mà Điền Thụy vẫn yêu thích đại viện phong cách phục cổ kia hơn, chỉ thỉnh thoảng mới lại đây.

Hà Vũ nói với Điền Thụy: “Khai trương cửa hàng ở trên tỉnh, em có đi cắt băng khánh thành không?”

Điền Thụy suy nghĩ một chút: “Sẽ tới nhìn qua một chút.” Bây giờ cậu có mười cửa hàng ở năm huyện xung quanh, số người kiến nghị mở cửa hàng ở trên tỉnh là nhiều nhất nhưng cậu vẫn luôn không có đủ người làm.

Hiện nay số học viên trường dạy nấu ăn đã tốt nghiệp, nhóm đầu tiên cậu đều không buông tha một người nào cả, lúc này mới coi như bổ xung thêm một dòng máu mới, cuối cùng cũng có thể mở ra đến tỉnh thành.

Ở năm huyện lân cận đều là cửa hàng lẩu cùng thịt nướng, thế nhưng đến lúc mở ở trên tỉnh thành, cậu có làm một cuộc điều tra nhỏ xem mọi người muốn ăn dạng món ăn nào thì kết quả rất đa dạng, gần như là bao gồm tất cả những món cậu kinh doanh.

Điền Thụy trực tiếp mua mấy cửa hàng hàng có vị trí tốt ở trên tỉnh.

Ở các trung tâm mua sắm cùng đường lớn thì mở của hàng lẩu cùng nướng, còn những khu làm việc thì mở cửa hàng bán cơm hộp, thức ăn nhanh như miến chua cay cùng trà sữa.

Mà cửa hàng cá nướng cùng bánh ngọt thì phải chờ một thời gian nữa mới xem xét sau.

Ngoài ra, mấy món như mì lạnh, bánh bao nướng thì tạm thời không có cách nào mở thêm được.

Nhà ở của Hà Vũ cũng xây đến những tỉnh lân cận, đều là do bí thư nơi đó cố ý tìm đến, đều mang theo thành ý lớn.

Hà Vũ chọn một ít để làm, dù theo kiểu phật hệ như vậy mà đơn hàng cũng đã làm không xuể.

Bay giờ hai người đều không phải vì kiếm tiền mà làm việc, thật sự là trên lưng mang quá nhiều mong đợi của mọi người, không thể không tiến lên.

Tiền kiếm được cũng cuồn cuộn không ngừng.

Điền Thụy trừ ăn ra thì cũng không có ham muốn gì khác, hai đứa nhỏ nhà mình cũng ngoan ngoãn học hành, không xài tiền bậy bạ.

Tiền trong nhà quá nhiều cũng khiến cho bọn họ buồn rầu.

Điền Thụy nói: “Em nghe nói bên ngoài có công ty đầu tư gì đó.

Nếu không chúng ta chọn một ít để đầu tư đi.” Cậu chính là người từ tương lai đến nên khẳng định có lợi thế hơn nhiều.

Đặc biệt bây giờ mấy ngành nghề máy tính và internet vẫn còn đang sơ khai, điện thoại di động vẫn còn đang trong trứng nước, đầu tư vào mấy ngành thiết bị công nghệ cao này khẳng định không thể lỗ được.

Hà Vũ hơi nhíu mày: “Được đó, có muốn đánh cuộc một trận hay không?”

Điền Thụy nhìn biểu tình này liền biết Hà Vũ đang có chủ ý xấu trong đầu, cẩn thận nói: “Đánh cuộc gì?”

Hà Vũ ghé vào tai Điền Thụy thì thầm.

Lỗ tai Điền Thụy nháy mắt liền đỏ lên, trừng Hà Vũ: “Em đang nói chuyện nghiêm túc với anh đó.”

Hà Vũ cây ngay không sợ chết đứng đáp lại: “Anh cũng nói chuyện nghiêm túc mà.” Thanh niên trai tráng mới đầu hai là thời điểm tràn đầy năng lượng, bảo hắn xây mười căn biệt thự cũng không thơm bằng ở trong phòng ôm vợ yêu.

Điền Thụy cắn răng nghiến lợi: “Vậy thì nếu như anh thua thì chúng ta chia phòng ngủ một năm.”

Cậu vừa dứt lời, biểu tỉnh của Hà Vũ lập tức trở nên nghiêm túc, “Em sẽ không thắng được.” Đây chính là đánh cược hạnh phúc sau này của hắn.

Hà Vũ nhanh chóng xây dựng một công ty đầu tư, đồng thời cũng đăng quảng cáo lên các tờ báo lớn.

Những năm chính là những năm đón gió nhiều nhất, hết thảy đều tràn ngập điên cuồng, cơ hội khắp nơi đều có, chỉ cần tùy tùy tiện tiện nắm lấy một cái cũng có thể trở thành một người thành công.

Nhưng mà khởi nghiệp ban đầu khẳng định cần tiền, mọi người bình thường đều không có nhiều tiền, muốn dành dụm chút tiền buôn bán cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Các khoản vay tín dụng của ngân hàng vẫn chưa phổ biến, lúc này đột nhiên nhìn thấy tin tức nói, chỉ cần có hạng mục tiềm năng thì bọn họ có thể đầu tư.

Nghe như nói mơ giữa ban ngày.

Nhưng lại tràn đầy hấp dẫn, đặc biệt đối với những nhân tài kỹ thuật cùng những người chủ nghĩa cơ hội, đều muốn đến thử xem.

Có người viết thư, có người gọi điện thoại, còn có người không nhịn được muốn đi tàu từ vùng duyên hải đến đây để tìm hiểu tình hình.

Rất nhiều người đã đi tới cái thành phố nhỏ này, mà bây giờ Điền Thụy đang tham gia vào hoạt động cắt băng khánh thành cửa hàng mới mở của mình.

Tuy rằng ở quê nhà bọn họ đã nổi tiếng đến mức không người nào không biết, thế nhưng ở bên này vẫn là lần đầu tiên xuất hiện.

Mấy lão tham ăn ở trên tỉnh thường xuyên đến thành phố Linh Thủy ăn uống, nghe nói trên tỉnh khai trương chi nhanh mới đều sớm hẹn mấy người bạn thân đến đây ăn một bữa, cũng thuận tiện ủng hộ một phen.

Mặc dù bọn họ đã lên kế hoạch tốt, thế nhưng hôm đầu tiên đến đây vẫn không nhịn được mà trợn tròn mắt.

Bên này căn bản không có quạnh quẽ như trong tưởng tượng của bọn họ.

Ngược lại là mọi người đều đã ngồi đầy, những người đến sau còn đang phải lấy số xếp hàng chờ.

Mấy người này đều sợ ngây người: “Nhiều người như vậy?” Cái này thật sự không khoa học.

Vỗn tưởng rằng chỉ có mấy người bọn họ đến đây, nhưng trên thực tế Điền Thụy đã sớm đăng quảng cáo.

Cậu biết rõ chỗ tốt của truyền thông, hơn nữa bọn họ cũng có thực lực, lại đăng quảng cáo, đương nhiên sẽ có nhiều người đến đây.

Chỉ cần những người này ném qua những món ngon ở đây thì khẳng định rượu ngon không sợ ngõ sâu.

Cuối cùng vẫn là Điền Thụy lại đây nhìn thấy mấy gương mặt quen thuộc của bọn họ liền gọi vào, sắp xếp một phòng riêng.

Đều là những người muốn qua ủng hộ cậu, ít nhất cũng nên cho một ít mặt mũi.

Hơn nữa cậu còn tặng thêm một đĩa thịt ức mềm và một đĩa thịt bò tươi thái tay.

Bạn bè của lão tham ăn có người chưa từng ăn qua món lẩu, lần đầu liền chấn động không thôi.

Bọn họ gọi một nổi lẩu cay, ban đầu còn tưởng khoogn đã, nhưng đến khi nồi nước dùng sôi lên, hương vị sặc cay kia tỏa ra, lại nhúng thêm một ít thịt vào nồi, đợi chín rồi vớt ra chấm với nước chấm pha sẵn, cắn một miếng, vừa nóng vừa đã nghiền.

Sảng khoái!

“Ăn quá ngon , đây là cái gì?”

“Lòng vịt.”

“Lòng vịt còn có thể ăn lẩu sao? Vậy còn món kia?”

“Tiết vịt.”

Bạn tốt liền chấn động.

Không riêng bọn họ, những người nghe danh mà đến cũng bị mùi vị của món lẩu hấp dẫn, từ người qua đường liền chuyển thành fans.

Từ sau khi khai trương, bên này từ sớm đến tối đều không bớt người.

Rất nhiều khách hàng đều đề xuất ý kiến giục bọn họ nhanh chóng khai trương chi nhanh nhánh mới, một cửa hàng thì làm sao đủ chứ….

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio