Chẳng mấy chốc xe đã đưa mọi người đếnHakone
Hakonen cách Tokyo ước chừng khoảng km, nơi này được hình thành từ hơn ngàn năm về trước, được dung nham từ các núi lửa vun đắp, hiện giờ vẫn được bao quanh bởi các ngọn núi, dòng suối róc rách, cảnh sắc vô cùng đẹp. Hơn nữa bởi vì do núi lửa vẫn còn hoạt động, rất nhiều người đổ xô đến suối nước nóng vùng Hakone này, hơn nữa suối nước nóng Hakone đã có tiếng từ lâu, và nó còn có cả một câu danh ngôn " suối nước Hakone ", chính là bảy dòng suối nước nóng có tác dụng chữa trị dưỡng thân. Theo thời gian mấy vị quan nhân, nhân vật quyền quý thường đến Hanoke này để ăn chơi nghỉ dưỡng. Hiện, nơi đây là thiên đường nghỉ ngơi của khách dịch đến Nhật Bản tắm suối nước nóng, cứ đến kỳ nghỉ, lượng khách đến đây đông nghẹt.
Phương Minh Viễn và Cameron lúc này tạm ngừng câu chuyện, rời tầm mắt nhìn ra quang cảnh xinh đẹp ở bên ngoài cửa sổ.
- Cậu Phương, Ông Cameron, Chúng ta đã vào trong nội thành huyệnKanagawa, Hakone, đây chính là tên gọi chung của núi Hakonen và vùng phụ cận Hakonen, là Fuji Hakonevà công viên quốc gia Izu của nước chúng tôi, và nổi tiếng thế giới là thiên đường suối nước nóng cùng quang cảnh thơ mộng như thế giới tiên cảnh, được người dân trong nước chọn là nơi thư giãn và ngâm mình trong suối nước nóng vào mỗi kỳ nghỉ.
Trông thấy hai người ngưng cuộc trò chuyện, Asohon Kagetsu cũng bắt đầu giải thích
-Cảnh sắc Hakone đều hút hồn tất cả khách du lịch suốt bốn mùa trong năm, tháng một, nơi nơi phủ một màu trắng tinh của tuyết; tháng tư hoa anh đào nở rộ khắp nơi; tháng bảy, muôn hoa khoe sắc; thế nhưng khi đến tháng , bông lau phủ trắng cả núi, cảnh đẹp không dùng từ nào có thể lột tả hết được.
Phương Minh Viễn và Cameron ngắm những đồi núi xanh biếc bên ngoài cửa sổ, và dòng suối chảy róc rách dọc bên đường, quả nhiên chẳng khác nào bồng lai tiên cảnh.
- Từ thời Minh Trị, đã nổi danh bảy suối Hakone” và từ đó đến nay danh tiếng càng lan rộng, chính là bảy dòng suối nổi tiếng: Yumoto, Tawāchaku, Dojima, Miyashita, Hashi no ichi, Ashi, Koga . Mà lần này chúng ta đến đây, sẽ đến thăm dòng suối Ashi. Tuy nhiên sau này Hakonen cho mở cửa thêm dòng nữa, nâng số lượng suối nước nóng ở đây lên , cho nên ngày nay còn có câu “Hakonen mười bảy dòng” . Hakonen còn có nổi tiếng “Hakonen tám dặm”, chính là chỉ từ tám dặm từ Odawara của Hakone đến Mishima, phong cảnh suốt đoạn đường đó còn đẹp hơn cả tiên cảnh, đến lúc đó, hai vị có thể cảm nhận cảm giác tiên giới.
Asohon Kagetsu kế tiếp thao thao bất tuyệt bắt đầu giới thiệu các địa điểm ở Hakone, nơi này có một xã Hakone, sở Hakone, chùa Tảo Vân, vốn lấy quần thể tượng Phật ngọc ởHakone làm chủ đạo cho quan khách đến chiêm ngưỡng, còn có con đường rợp bóng cây, sơn cốc, quang cảnh hồ Ashi, còn có công viên Gora, công viên thuỷ cung Hakone, hội quán mỹ thuật điêu khắc Hakone, hội quán mỹ thuật thành xuyên, hội quán mỹ thuật Hakone, vườn thuỷ cung Hakone, viện bảo tàng Hakone, công viên Hakonen ban ân và rất nhiều cảnh vật, có thể nói nơi này tập trung đủ loại đặc sắc, đủ loại vẻ đẹp.
- Phương, tôi cảm thấycô Asō này nên chuyển sang làm nghề hướng dẫn viên du lịch.
Khi Asohon Kagetsu ngừng nói, Cameron đã lên tiếng xen vào. Vừa rồi cùng Phương Minh Viễn nói chuyện, đã vạch định được các điều căn bản giữa mối quan hệ hợp tác này, hiện giờ có thể nói tâm trạng của Cameron rất tốt.
- Như vậy chẳng phải có nhân tài mà không biết trọng dụng sao? hiện giờ nghiệp vụ này có đầy rẫy ở nước ngoài, nhưng tôi không thể rời khỏi cô ấy. James, đừng có nói linh tinh làm loạn suy nghĩ của tôi.
Phương Minh Viễn cười nói.
- Nhìn xem, đó chính là hồ Ashi.
Vũ Điền Quang Ly đột nhiên chỉ ra ngoài cửa sổ, hớn hở reo lên.
Mọi người quay lại nhìn theo hướng tay của cô ấy chỉ, chỉ thấy ở bên phải đường quốc lộ, hiện ra một hồ nước lớn với từng gợn sóng lăn tăn, cùng những con thuyền nho nhỏ.
- Hồ Ashi là trung tâm du lịch của Hakonen. bởi vì nơi này được bao quanh bởi các núi lửa đang hoạt động do đó hình thành các hồ núi lửa. Diện tích ước chừng bảy trăm Km, chỗ sâu nhất trong hồ, vào khoảng mét. Đáng tiếc thời tiết hôm nay không tốt, nếu không chúng ta có thể nhìn thấy Kinabalu từ nơi này, cũng chính là thắng cảnh nổi tiếng nhất ở Hakonen “chiếc quạt treo ngược của vùng Đông Hải”
Asohon Kagetsu vẻ mặt tiếc nuối nói.
Kinabalu của Người Nhật Bản chính là chỉ núi Phú Sĩ, bởi vì núi Phú Sĩ có hình dạng trông giống như quạt trắng bị treo ngược, câu thơ mà Ma Sinh Hương Nguyệt vừa nói là"Bạch phiến đảo huyền Đông Hải thiên", chính là chỉ người ngắm nhìn núi Phú Sĩ tuyết đọng vào cuối năm trong lòng hồ có màu sắc xanh nhạt. Chỉ có điều bị mây đen che khuất tầm nhìn, nhóm du khách rất ít khi nhìn thấy được núi Phú Sĩ , cho nên nếu có thể nhìn rõ được quang cảnh, người Nhật Bản xem ra đây là vận may.
- Quả nhiên là rất đẹp, trông nó như một bức tranh được vẽ rất tỷ mỷ.
Cameron tán thưởng nói.
Phương Minh Viễn quay đầu nhìn ông ta, thầm nghĩ rằng:
- Đây có thể xem như là bức tranh sơn thuỷ, tranh dầu, tranh dầu có thể toát ra được quang cảnh như vậy sao?
Tuy nhiên hắn cũng hiểu được, đối với người phương Tây mà nói, khó mà cảm nhận được cái thần ẩn bên trong những bức tranh sơn thủy Hoa Hạ, và cuộc nói chuyện này, không khác gì đàn gảy tai trâu, cho nên hắn cũng không muốn nói nhiều lời.
- Ngày mai, chúng ta có thể đi ngắm cảnh vùng hồ, hy vọng thời tiết tốt, có thể nhìn được Kinabalu.
Asohon Kagetsu cười nói,
- Nơi này ó rất nhiều loại du thuyền , hơn nữa còn có rất nhiều ...
- Phương, nhìn chiếc thuyền đằng kia xem.
Cameron đột nhiên kêu lên:
- Trông có giống thuyền bọn cướp biển không?
Phương Minh Viễn quay đầu nhìn theo hướng Cameron chỉ, trông thấy đằng xa xa có một chiếc thuyền kiểu dáng y như những chiếc thuyền của bọn cướp biển thường được chiếu trong phim phương Tây.
- Trông nó y như một chiếc thuyền cướp biển chính hiệu, ý tưởng của họ quả rất độc đáo, vào mùa du lịch, lượng du khách muốn được dạo quanh hồ, có lẽ phải xếp hàng rất lâu mới đến lượt,
Vũ Điền Quang Ly ngắt lời :
- Đáng tiếc nơi này không có trang phục và đạo cụ, bằng không chúng ta vào vai hải tặc, đứng trên chiếc thuyền đó sẽ rất tuyệt.
Phương Minh Viễn đưa tay gõ nhẹ lên trán cô:
- Phải, rất hấp dẫn, tuy nhiên đến lúc đó, có lẽ chúng tôi đành phải bỏ hai người lại đây chơi một mình thôi.
Mọi người cùng bật cười, Cameron và Vũ Điền Quang Ly hiện giờ đã đủ thu hút sự chú ý của người Nhật Bản rồi, nếu như để các du khách ở đây biết rõ thân phận của họ nữa, chỉ sợ muốn đi đâu cũng khó được yên thân.
- Vừa nhìn thấy nó tôi chợt nhớ đến cướp biển vùng Ca ri bê.
Phương Minh Viễn cười nói:
- Thuyền trưởng hải tặc vọng nhìn ra khoảng đất bên kia đại dương, truy đuổi theo cái bóng các thuyền thương lái.
Cameron cũng mỉm cười, bản thân là một người Mỹ, sao có thể không biết rằng cướp biển vùng Ca ri bê từng hoành hành một thời ở châu Mỹ. Ngay cả trong công viên Disneyland, đều có những chiếc thuyền của bọn cướp biển.
- Tôi nhớ ra một kịch bản mà trước đây tôi từng nghĩ ra, chính là về Cướp biển vùng Ca ri bê.
Phương Minh Viễn khoan thai nói.
- Kịch bản?
Cameron thoáng nghe đã giật nảy mình, Phương Minh Viễn có tài viết kịch bản bẩm sinh, chuyện đó ông ta dù không muốn thừa nhận cũng không được , tuy rằng ông ta cũng không cho rằng Phương Minh Viễn đã vượt qua mình, nhưng cũng phải thừa nhận, hoàn toàn không kém chút nào.
- Đúng vậy, một bộ phim viễn tưởng vềcướp biển vùngCa ri bê.
Phương Minh Viễn vốn muốn nói là phim kinh dị , nhưng ngẫm lại thì ma thuật có vẻ hay hơn.
- Phim ma thuật?
Cameron trầm ngâm một lát, ông ta đang cân nhắc này loại hình điện ảnh này sẽ thu hút được sự chú ý lớn cỡ nào tại nước Mỹ và trên toàn thế giới.
Phương Minh Viễn cười cười nhìn ông ta, hắn hoàn toàn không có chút lo lắng nào về chuyện Cameron có mắc câu hay không. Loại hình điện ảnh như “Cướp biển vùng Ca ri bê”, sẽ tạo ra tiếng vang lớn trong nền điện ảnh thế giới, chính là bởi vì trong lịch sử điện ảnh không có nhiều lắm loại hình phim nhựa. Mà mọi người lại vô cùng hiếu kỳ đối với cuộc sống của bọn cướp biển thế kỷ này.
Phải biết rằng, cướp biển là chỉ bọn tội phạm chuyên đi đánh cướp các thương thuyền. Đây là một loại hình tội phạm đã được định hình từ xa xưa, lịch sử bọn cướp biển có thể nói bắt nguồn từ rất lâu rất lâu rồi, có thể nói thuyền cũng được phân loại ra là thuyền của hải tặc. theo như tư liệu về bọn cướp biển được bản ghi chép lại thì chúng có lịch sử năm trước công nguyên, điều này đã được ghi lại trên một khối bia mộ. Đến thời đại hàng hải, bởi vì ngành vận chuyển đường biển này rất phát triển, do đó bọn cướp biển cũng phát triên rất mạnh mẽ. Thậm chí còn kéo dài tới thời hiện đại, dù các ngành chức năng rất mạnh tay ngăn chặn nhưng vẫn không thể loại bỏ được. Mà ở Malacca, châu Phi, sự lộng hành của bọn cưới biển, khiến cả hệ thống hải quân luôn lâm vào cảnh đau đầu.
Hơn nữa từ xưa đến nay, bất kể là Châu Âu, Châu Á, châu Phi, châu Mỹ, đều có bóng dáng bọn cướp biển, và cũng không ít cái tên khét tiếng. Tỷ như nói anh hùng dân tộc của Hoa Hạ, cha của Trịnh Thành Công là Trịnh Chi Long, chính là một đại tướng khét tiếng trên mặt biển.
Ví dụ như, William Dan Biercủa nước Anh, người đã viết cuốn “ tân vòng quanh thế giới”, vẽ bản đồ tương đối đầy đủ của nam Thái Bình Dương và vùng Australia hiện nay, trở thành một danh nhân bất hủ trong ngành khí tượng học nhờ quyển sách “phong luận”. Mà nhân vật chính trong tiểu thuyết nổi tiếng “Robinson Crusoe” vốn được lấy cảm hứng từ một người tên là Alexander Selkirk ở Scotland. Y đã từng là một thuyền trưởng hải tặc.
Ví dụ nữa như, Francis Derik, bước chân vào danh sách nam nhân Anh quốc bậc nhất của giới cướp biển, sau khi y hoàn thành chuyến đi lần thứ hai vòng quanh trái đất của Magellan, băng cướp biển của y đã có tác dụng rất to lớn trong việc hạm đội Anh quốc đánh bại hạm đội quân Tây Ban Nha. Từ đó về sau, hải quân Anh quốc đã từng bước lấy lại vị trí của nó trên đại dương sau khi bị mất, lại bắt đầu cuộc chinh chiến và khai sinh ra “đế quốc mặt trời không lặn”. có lẽ vì thế mà Derik được phong làm huân tước nước Anh, hơn nữa nghe nói lúc đó y còn cấu kết với nữ vương Anh quốc.
Lại ví dụ như, phàm là những người tham gia trò chơi “thời đại hàng hải” đều không xa lạ với bá chủ biển cả Redding, đó chính là người được đế chế Ottoman và người Thổ Nhĩ Kỳ sau này phong làm anh hùng. Cuộc đời cướp biển của ông, chẳng qua chỉ làm danh tiếng bất hủ của ông được truyền về sau mang nhiều màu sắc truyền kỳ.
Bởi vì có nhiều nhân vật truyền kỳ như vậy, , thêm vào đó là tất cả những tính đặc thù, tính thần bí của nghề cướp biển cho nên cướp biển đã trở thành câu chuyện truyền kỳ của mọi người, thậm chí còn mang sắc thái huyền ảo.
Nó hội tụ đủ các loại nhân tố, hơn nữa nội dung kịch bản cũng rất kịch tính, dàn diễn viên xuất thần,tạo cảm giác mới mẻ cho người xem, khiến “Cướp biển vùng Ca ri bê”tạo được tiếng vang lớn. Trở thành tác phẩm đem lại doanh thu lớn cho công ty điện ảnh.
Tuy nhiên... Phương Minh Viễn cười cười trong lòng, chỉ sợ cuộc đời này, “Cướp biển vùng Ca ri bê” lại thuộc về công ty điện ảnh Cẩm Hồ, nó cũng sẽ làm cho cái “bộ công lao” vốn đã rất dày cảu Cameron lại đạm thêm một chút nữa.