- Phương, kịch bản đâu?
Cameron trầm giọng hỏi. Tuy rằng ông ta đã cố gắng khống chế không để lộ cảm xúc của mình, nhưng trong thanh âm vẫn mang theo tia vội vàng.
Phương Minh Viễn cười cười chỉ vào đầu mình nói:
- Đều ở trong này , tuy nhiên trong khoảng thời gian ngắn, tôi cũng không thể viết nó ra hết được.
- Vì sao?
Cameron kinh ngạc kêu lên. Ông ta không dám khẳng định, này bộ phim điện ảnh này có sức hấp dẫn rất lớn đối với khán giả Châu Á, nhưng đối với khán giả các quốc gia Âu Mĩ, chắc chắn là có sức hút lớn.
- Hiện giờ kỹ thuật hiệu ứng của điện ảnh, vốn dĩ không thể tái hiện được hết ý tưởng của tôi lên trên màn ảnh, cảnh quay không đạt được hiệu quả như tôi mong muốn, nhìn chúng trông có vẻ giả tạo. Đợi một thời gian khi nền điện ảnh phát triển thêm, sẽ làm lại.
Phương Minh Viễn nhún nhún vai nói.
- Còn chính xác khi nào bắt đầu, còn phải xem năng lực lẫn kỹ thuật của công ty. Dù sao tại lúc này mà nói, trong tay chúng ta còn có ít nhất hai cuốn kịch vẫn chưa bắt đầu bấm máy, vẫn chưa tới lượt nó.
Cameron hít một hơi dài, nhưng thật ra ông ta có thể hiểu được ý của Phương Minh Viễn, nếu như tác phẩm hoàn thành không được như ý, thì chi bằng đừng làm, đỡ phải mất công suy nghĩ viết kịch bản. Nhưng lý tưởng chỉ là lý tưởng, thật lòng mà nói, tận đáy lòng ông ta vẫn muốn được xem qua kịch bản này của Phương Minh Viễn. Tuy nhiên, Cameron cuối cùng cũng khống chế được bản thân, không tiếp tục truy hỏi. Nhưng chuyện trong tay Phương Minh Viễn, có kịch bản về cướp biển vùng Ca ri bê, đã in sâu vào trong trí não của ông ta.
Khuôn mặt Phương Minh Viễn trông rất bình tĩnh nhưng trong lòng lại hớn hở, chỉ cần bản thân viết ra một kịch bản tuyệt vời nữa, thì Cameron vẫn xoay quanh hắn, nhưng làm gì có chuyện đôi bên cùng có lợi một cách dễ dàng như vậy. Nhờ hắn liên tục cho ra những kịch bản hay, khỏi cần nghĩ cũng biết, trong tay Cameron sau này sẽ có vô số các tác phẩm kinh điển, thì tha hồ nở mày nở mặt; mà bản thân hắn có Cameron, chẳng những kiếm được khoảng lợi nhuận khổng lồ từ ngành điện ảnh, đồng thời Cameron cũng là trợ thủ đắc lực giúp đỡ hắn tiến vào thị trường nước Mĩ, đây chính là Hollywood nổi danh nhất của Mỹ.
Lúc này Vũ Điền Quang Ly đang ngây người lắng nghe, nhìn thấy ánh mắt Phương Minh Viễn ngoài những tia sáng lấp lánh như vì sao kia ra còn có cả một tác phẩm điện ảnh mới, cái đầu Phương Minh Viễn chẳng khác gì những cỗ máy làm việc không biết mệt mỏi —— những tác phẩm của hắn không tác phẩm nào giống tác phẩm nào, có tác phẩm viết về bọn cướp biển thời Trung cổ, vừa nghe tên thôi cũng đã cảm nhật được nhiệt huyết sôi trào, Vũ Điền Quang Ly tin rằng, nhất định sẽ giống như những chiếc thuyền hải tặc trong công viên Disneyland, sẽ khiến cho cả thế giới chìm đắm trong thế giới huyền ảo này, vừa nghĩ tới kịch bản mà Phương Minh Viễn sắp viết, đạo diễn Cameron, Vũ Điền Quang Ly cảm thấy, nhất định sẽ đạt được doanh thu kỉ lục của bản xếp hạng các phòng vé.
- Cậu Phương...
Vũ Điền Quang Ly muốn nói gì đó nhưng lại thôi. Tuy rằng rất sốt ruột, nhưng cô cũng hiểu được, nếu giờ cô nhờ vả Phương Minh Viễn, có lẽ còn hơi sớm. Nhưng nếu không nắm trước, một khi tin tức truyền ra, chắc chắn sẽ có vô số các nam nữ minh tinh sẽ đếnh tranh vai.
- Đừng, chuyện này không thể chấp thuận được.
Phương Minh Viễn liên tục xua tay nói, trước tiên, không cần nói, thời Trung cổ châu Mỹ, làm sao mà xuất hiện được một cô gái hiện rõ đường nét Châu Á trên gương mặt được, chính là những gian khổ khi quay trên biển, Phương Minh Viễn cũng không cho rằng Vũ Điền Quang Ly sẽ gánh vác nổi trọng trách. Nếu trong quá trình quay, Vũ Điền Quang Ly gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn, đối với hắn và quan hệ với gia tộc nhà họ Vũ Điền, tất nhiên sẽ có ảnh hưởng.
Vũ Điền Quang Ly vừa mở miệng, những lời muốn nói vẫn chưa thốt ra khỏi miệng, đã khiến cho hắn đau đầu suy nghĩ.
- Quang Ly.
Asohon Kagetsu nhẹ giọng nhắc nhở, Vũ Điền Quang Ly lúc này mới giật mình tỉnh ra.
- Vũ Điền, Minh Viễn cũng muốn tốt cho cô thôi, quay phim trên biển không giống với quay ở mặt đất, dễ xảy ra những tình huống khó lường. Hơn nữa thuyền của bọn cướp biển thời Trung cổ, lại toàn đánh trực tiếp vào mạn thuyền , thậm chí còn có cả cảnh các diễn viên phải đu mình trên những sợi dây thừng để di chuyển từ chiếc thuyền này sang chiếc thuyền khác, đây được coi là một thử thách lớn. Một cô gái như cô, nếu lỡ như xảy ra mệnh hệ gì, đến lúc đó, tôi cũng không dám đứng ra chịu trách nhiệm.
Cameron vừa nói xong, Vũ Điền Quang Ly sa sầm nét mặt.
Cameron kia là ai chứ? tuy rằng không thể coi là người tuyệt mỹ, thì cũng có thể coi là một người đàn ông chững chạc, đã từng trải qua ba cuộc hôn nhân, một tâm sự nhỏ của Vũ Điền Quang Ly ông ta sao có thể không phát hiện ra. Người Âu Mĩ, hoàn toàn không để ý đến chênh lệch tuổi tác trong tình yêu, có những cặp vợ chồng chênh lệch cả đến tuổi, cũng không phải là chuyện gì to tát, cho nên đối với sự chênh lệch tuổi tác giữa Vũ Điền Quang Ly và Phương Minh Viễn, cũng là không thèm để ý.
Vũ Điền Quang Ly trong quá trình quay bộ phim “Kẻ hủy diệt ”, tuy rằng nói là một người mới lần đầu xuất hiện, diễn xuất vẫn còn quá non nớt, nhưng rất chăm chỉ học hỏi. Đối với gia thế của cô, Cameron đương nhiên biết rõ. Ông ta vốn tưởng rằng, một tiểu thư xuất thân trong gia đình giàu có danh giá như vậy, tham gia đóng phim, chắc cũng chỉ là ham vui nhất thời mà thôi. Nhưng trải qua một thời gian tiếp xúc, Cameron phát hiện cô quả thật rất thích nghề diễn viên, và đã để lại cho ông ta ấn tượng tốt. Nếu không, ông cũng sẽ không dễ dàng đồng ý giao vai diễn chovũ điền quang ly trong “Công viên kỷ Jura”.
Cameron vốn là người rất ngạo mạn, tuy rằng trong thời gian kết giao với Phương Minh Viễn không bao giờ lộ ra, đó là bởi vì ông ta khiếp sợ trước tài hoa của Phương Minh Viễn, dẫn đến mối quan hệ song phương cùng có lợi. Nếu không đổi người khác, mặc dù là nhà đầu tư, là ông chủ một công ty điện ảnh, muốn dễ dàng nhét một người vào đoàn làm phim, cũng không thể được.
Chính bởi vì ông ta nhìn ra tâm tư của Vũ Điền Quang Ly, cho nên mới tiện thể giúp sức.
Phương Minh Viễn khẽ nhếch miệng cười, nhưng không nói gì nữa.
- Trong hồ Ashi có rất nhiều cá lô đen và cá chày, khi tới khách sạn dùng cơm, mọi người có thể nếm thử mùi vị của hai loại cá này, hương vị vô cùng ngon, còn nữa, mọi người hãy nhìn xem phía bên kia…
Asohon Kagetsu tiếp tục công việc"Hướng dẫn viên du lịch" của cô.
Suốt chặng đường từ Tokyo đến Hakone này, bởi vì Hakone là danh lam thắng cảnh, lại là nơi thư giãn cuối tuần, cho nên lượng xe lưu thông trên đường quốc lộ rất đông, nhóm người của Phương Minh Viễn cơ bản cũng không mấy chú ý những chiếc xe đang hoà vào dòng xe cộ kia.
- Thiếu gia, chúng ta vẫn tiếp tục bám theo?
Sắc mặt đoàn người cùng đi với Chức Điền Ngô Tam biểu lộ vẻ mệt mỏi, nhẹ nhàng hỏi.
- Đi theo
Chức Điền Ngô Tam bình tĩnh nói,
- Phải xem bọn họ đi đâu.
Chức Điền Ngô Tam là nhận được báo cáo của cấp dưới hồi sáng, bảo Vũ Điền Quang Ly đi với một người đàn ông da trắng, còn có một chàng trai người Châu Á lên xe rời khỏi khách sạn, đoán lộ trình của họ, hình như là muốn đi du lịch Hakone, vừa nghe thế Chức Điền Ngô Tam vội vàng bỏ hết công việc, lập tức dẫn người đuổi theo.
Ngày hôm đó, trong buổi ra mắt phim Chức Điền Ngô Tam bị Trần Trung cự tuyệt ngoài cửa, khi quay trở về căn hộ, càng nghĩ càng căm tức, càng nghĩ càng nổi giận. Đối với y, thái độ này của Vũ Điền Quang Ly, chẳng khác nào làm nhục bản thân y, cứ nhưhậu duệ Oda Nobunaga của bá chủ Chiến quốc, cơn giận này không thể nào nuốt trôi. Nhưng hiện giờ Vũ Điền Quang Ly đã trở thành ngôi sao nổi nhất ở Nhật Bản, nếu trả thù Vũ Điền Quang Ly một cách lộ liễu, hiển nhiên là tự chuốc vạ vào thân, chỉ sợ khó có thể tránh được phiền toái, cho nên có muốn cũng đành âm thầm mà làm . Vì thếChức Điền Ngô Tam phái người túc trực theo dõi nhất cử nhất động của Vũ Điền Quang Ly. Nắm rõ lịch trình di chuyển của cô.
Nhìn sắc mặt Chức Điền Ngô Tam xanh mét, những người trong xe không ai dám thở mạnh. Mọi người đều hiểu rằng, Hakone là danh lam thắng cảnh của Nhật Bản, đồng thời cũng là nơi thư giãn cuối tuần của hầu hết người dân Nhật Bản, lại rất gần với Tokyo, giá cả hợp lý, cho nên nó còn là nơi hẹn hò của người dân ở Tokyo. Hơn nữa còn là một nơi tốt đểthúc đẩy mối quan hệ —— những vở kịch tình yêu hôn nhân của Nhật Bản, thì hầu hết đều có cảnh hai người đi đến Hakone. Nó dường như thấm sâu vào suy nghĩ người dân ở đây, thiếu gia Chức Điền cố ý kết giao với Vũ Điền Quang Ly, mà Vũ Điền Quang Ly lại không chút đoái hoài gì đến y.
Hơn nữa theo Chức Điền Ngô Tam lâu như vậy, mọi người đối với những chuyện của giới điện ảnh, cũng đã nghe thấy từ lâu. Nữ minh tinh này nếu muốn tiếp tục bám trụ với nghề, nổi danh, hay muốn có những vai tốt, thì khó tránh khỏi các quy tắc ngầm, nói không chừng thì ngay cảHollywood của Mĩ cũng tồn tại chuyện này. Vũ Điền Quang Ly lại bí mật đi du lịch với người đàn ông khác, nói thẳng ra cũng chẳng phải là chuyện tốt lành gì.
- Sasaki, cậu đi điều tra xem, đạo diễn James của Mĩ. Cameron có phải đã rời khỏi Nhật Bản rồi không?
Chức Điền Ngô Tam trầm giọng nói. Vừa hay tin Vũ Điền Quang Ly đi theo hai người đàn ông, y cũng chưa dám khẳng định. Nhưng giờ nghĩ kỹ lại, thìthân phận của người đàn ông da trắng kia cũng cần xác minh lại một chút. Nếu đó thật sự là James. Cameron, như vậy thời gian ra tay cần phải tính toán kỹ hơn nữa.
Lúc này, trả thù Vũ Điền Quang Ly là một chuyện vô cùng mạo hiểm, nếu lại liên luỵ đến Cameron, như vậy cho dù là gia tộc Chức Điền, cũng không thể tuyệt đối đảm bảo. Cameron kia là ai, đạo diễn nổi tiếng nhất Hollywood của Mĩ, là một nhân vật có tiếng trong giới thượng lưu, còn ảnh hưởng rất lớn trong xã hội, hiện giờ lại tung ra “Kẻ hủy diệt ” tạo tiếng vang rất lớn, nếu như gây bất lợi gì cho ông ta, cảnh sát Nhật Bản cũng khó mà được yên, nhất định phải điều tra rõ ngọn ngành..
Về phần người thiếu niên kia, theo như bọn người theo dõi Vũ Điền Quang Ly nói, hình như là người Hoa Hạ, Chức Điền Ngô Tam thật sự không coi hắn ra gì. người Hoa Hạ, đừng nói là ở Nhật Bản bị đánh, cho dù có bị chết ở Nhật Bản, chính phủ Hoa Hạ cũng làm gì dám đứng ra đòi hỏi công bằng.
Không bao lâu sau, người thuộc hạ tên Sasaki đến báo:
- Thiếu gia, phán đoán của cậu quả nhiên chính xác, người da trắng kia, rất có thể chính là đạo diễn James. Cameron. Tôi đã kiểm tra qua, Cameron vẫn chưa rời khỏi Nhật Bản, chỉ có điều buổi sáng hôm nay, hắn và người của hắn cùng cùng rời khỏi khách sạn, không rõ đi đâu.
Chức Điền Ngô Tam giật mình. . . Gật đầu, tin này không nằm ngoài dự tính của y.
- Sasaki, bọn họ tổng cộng có bao nhiêu người?
Chức Điền Ngô Tam trầm giọng nói, Vũ Điền Quang Ly và Cameron ra ngoài, không thể không có người trong đoàn đi cùng.
- Ngoại trừ hai người đàn ông đó cùng cô Vũ Điền ra, còn có hai người con gái khác đi cùng xe với họ, và năm vệ sĩ đi đi trên một chiếc xe riêng.
Sasaki nhẹ giọng nói. Chức Điền Ngô Tam hơi hơi nhíu mày, nghĩ thầm chắc chắn Cameron là đồ háo sắc, không ngờ đi chơi còn dẫn theo tới ba cô gái, vừa nghĩ tới không chừng Vũ Điền Quang Ly cũng bị Cameron chơi đùa, trong lòngChức Điền Ngô Tam nổi lên một cơn giận dữ.
- Đi theo bọn họ.
Chức Điền Ngô Tam lạnh lùng lên tiếng.
Đoạn đường km cũng không quá xa, chẳng mấy chốc, đoàn người Phương Minh Viễn đã thẳng tới Hakone. Ở Hakone, hầu hết các khách sạn đều được chia , cấp bậc, một loại là có thể nhìn thấy núi Phú Sĩ từ xa; loại thứ hai là khách sạn có thể thể nghiệm đầy đủ phong cảnh tự nhiên của Hakone; loại thứ ba là các khách sạn có suối nước nóng ở trung tâm; loại thứ tư chính là khách sạn truyền thống Nhật Bản.
Asohon Kagetsu đã đặt trước khách sạn ở hồ Ashi này, trên cơ bản có thể xem như là hỗn hợp của loại thứ hai và thứ tư. Nó đặt ở ven hồ Ashi, được bao quanh bởi cây xanh, hoa tươi nở rộ bao quanh khách sạn, chỉ cần đưa mắt hướng ra xa là có thể nhìn thấy làn sóng xanh như ngọc bích dập dờn của hồ Ashi. Bất kể là xây dựng khách sạn, hay là trang hoàng trong quán trọ, đều lộ rõ phong cách riêng của Nhật Bản.
- Phương, tôi cảm thấy, cảnh sắc Nhật Bản mang có vài phần giống với phía nam của đất nước cậu, chính là loại Lâm Viên đấy, tuy rằng không được rộng rãi, cũng không có khí thế gì, nhưng rất tinh xảo và xinh đẹp tuyệt trần, có đủ đặc sắc. Cảnh đẹp của nơi này, so vớicông viên quốc gia Yellowstone của nước tôi, hoàn toàn là hai thái cực tương phản với nhau.
Cameron đội mũ, còn mang theo kính râm, đứng ở trước cửa khách sạn, nhìn hồ nước cách đó không xa, tràn đầy thán phục nói.
Công viên quốc gia Yellowstone Nước Mĩ là công viên quốc gia nổi tiếng nhất thế giới, và cái duy nhất giống với nơi này, chẳng qua cả hai đều được hình thành trong vành đai núi lửa.
Phương Minh Viễn gật đầu, tuy rằng hắn cũngkhông có hảo cảm gì với Nhật Bản, nhưng hắn cũng chưa bao giờ phủ nhận sự mỹ lệ của cảnh sắc Nhật Bản, hơn nữa cuộc sống của người Nhật Bản còn lưu lại rất nhiều văn hóa truyền thống của người Hoa Hạ thời Đường. Hiểu rõ Nhật Bản, cũng là có thể gián tiếp lý giải được một ít khoảng thời gian huy hoàng của Hoa Hạ hán thời Đường, Phương Minh Viễn hiểu rõ đạo lý này, chỉ có hiểu rõ đối thủ, mới có khả năng lật đổ đối thủ. Biết người biết ta mới có thể bách chiến bách thắng, đây chính là đạo lý cho những ai đối đầu với đối thủ quá hùng mạnh.
Trước khi đến, Asohon Kagetsu đã gọi điện xuống đặt phòng trước rồi, Phương Minh Viễn và Cameron hai người ở cùng một phòng, còn ba người Asohon Kagetsu ở cùng một phòng, năm người Trần Trung, được bố trí ở trong hai căn phòng. Năm căn phòng này đều liền với nhau, hai căn phòng của năm người bọn trần trung ở hai đầu, như vậy có thể đảm bảo an toàn cho mấy người bọn họ.
Tuy rằng nói, trong mắt asohon Kagetsu, an ninh ở Nhật Bản trước nay luôn được coi là dẫn đầu trên thế giới, có điều bất kể là Phương Minh Viễn, hay là Cameron, hoàn toàn không được để xảy ra bất cứ điểm sai sót gì.
Sau khi sắp xếp xong phòng ở, với lại bọn họ cũng không mang theo hành lý gì, thời gian vẫn còn sớm, Phương Minh Viễn liền đề nghị, mọi người cùng ra ngoài chơi.
Đối với đề nghị của hắn, tất nhiên chẳng có ai phản đối, sau một hồi hăng hái bàn luận, cuối cùng quyết định, trước mắt sẽ đến hồ Ashi du ngoạn, đợi đến sáng mai, hãy đi ngắm cảnh đẹp ở Hakone.