Bang Hà Xuyên thật ra là một phân nhánh của bang Murata, có khoảng hơn ba trăm thành viên, chủ yếu hoạt động ở vùng ngoại ô Tokyo, dựa chủ yếu vào việc cho vay nặng lãi, tổ chức đánh bạc và bảo kê để sống, cũng có tham gia vào một số ngành ở Nhật Bản, có điều thời gian chưa dài nên ảnh hưởng cũng chưa được lớn.
Thật ra người đứng đầu của bang,tên Hà Xuyên Lang Nhất vốn là một thành viên của Murata, sau đó ra hoạt động độc lập sáng lập nên bang Hà Xuyên nên cũng xem như là một phân nhánh của bang Murata. Điền Hạ Trọng Nhất thật ra là một phó trưởng nhóm của một nhóm nhỏ, Sasaki gọi điền thoại cho y, y nghe ra đó là mệnh lệnh của Chức Điền Ngô Tam nên không dám có nửa phút chậm trễ.
Trong số những gia tộc lớn ở Nhật Bản, đặc biệt là những gia tộc lâu đời, rất nhiều đều có các mối quan hệ muôn hình vạn trạng với xã hội đen. Có một số tổ chức xã hội đen thậm chí còn là bọn họ đứng sau lưng sáng lập nên. Bang Murata thực ra là do một người trong gia tộc Chức Điền sáng lập nên để làm những việc mà trong xã hội hiện đại dòng họ Chức Điền không tiện ra mặt.
Hà Xuyên Lang Nhất có thể độc lập ra tách ra là một phân nhánh của Murrata thì thân phận của y trong bang Murata cũng không phải là nhỏ, vì vậy việc ông chủ thực sự của Murata là ai thì y biết rõ mồn một. Mà Chức Điền Ngô Tam lại là một người thừa kế nổi bật trong dòng họ Chức Điền, mệnh lệnh của y Hà Xuyên Lang Nhất làm sao dám chống lại.
Cho nên sau khi nghe được tin, lão đã trong thời gian nhanh nhất liên hệ với Điền Hạ Trung Nhất là người hoạt động ở vùng Hakone sai y mang theo một số thành viên nữa đến tập hợp với Chức Điền Ngô Tam, để nghe mệnh lệnh của Chức Điền Ngô Tam.
Chức Điền Ngô Tam không cần phải đợi lâu, cũng chính là lúc thuộc hạ của y vừ mới báo xong tình hình thì Điền Hạ Trung Nhất liền mang theo thành viên nữa của bang Hà Xuyên đến gần bến xe. Y yêu cầu thuộc hạ ở ngoài, mười người này liền lập tức phân tán ra giống như những người du lịch bình thường, ở bến xe đi dạo. Còn y thì đi vào trong đến trước mặt Chức Điền Ngô Tam. Nếu như mấy người Vũ Điền Quang Ly đang ở đây nhất định sẽ phát hiện ra rằng, trong mười một người này đại đa số đều là những người đã quan sát họ trên chiếc thuyền hải tặc kia.
Có lẽ sẽ có người nói, rõ ràng là những người này đã cùng ở trên một chiếc thuyền với Phương Minh Viễn để tới hồ bên kia, nếu đã biết có Chức Điền Ngô Tam gọi thì sao lại còn đi về phía bên kia hồ làm gì.
Thực ra nguyên nhân rất đơn giản, mấy người Điền Hạ Nhất Trung vốn là ở địa bàn Hakone, xe cộ của bọn chúng toàn bộ đều để ở bên này, hơn nữa lúc đó bọn chúng cũng không biết Chức Điền Ngô Tam sẽ gặp bọn chúng ở đâu của Hakone, nếu như không lấy xe, nhỡ như không may nơi mà Chức Điền Ngô Tam cần gặp chỉ có thể đi xe thì rất là không tiện.
-Cậu Chức Điền, Điền Hạ Nhất Trung đã mang người đến nghe lệnh cậu đây ạ.
Điền Hạ Nhất Trung cung kính nói.
-Điền Hạ, đến rồi hả.
Chức Điền Ngô Tam không còn xa lạ gì với Điền Hạ Nhất Trung, những việc mà y không tiện ra mặt để giải quyết thì không ít trong số đó là do Điền Hạ Nhất Trung ra mặt làm thay y.
-Cậu chủ, ở đây nói chuyện không tiện.
Điền Hạ Nhất Trung nói ngay. Dù thế nào bọn họ cũng không thích hợp để tiếp xúc quá nhiều với Chức Điền Ngô Tam. Ở Nhật Bản, mặc dù xã hội đen không còn xa lạ gì, hơn nữa đối với những người dân bình thường mà nói chúng cũng không có gì như là mãnh thú, nhìn thấy là có thể hại người, thậm chí cũng có lúc xã hội đên còn có tiếng tốt.
Ví dụ như, tập đoàn buôn thuốc phiện quốc tế đã từng lấy mấy tỉ đô la Mĩ ra để hấp dẫn xã hội đen Nhật Bản đồng ý dùng thuốc phiện của chúng đê thay thế thuốc phiện trong nước. Nhưng xã hội đen Nhật Bản nhất quyết từ chối loại thuốc phiện hại người Nhật. Hơn nữa còn nói rõ rằng, bất kể là ai nhập trái phép thuốc phiện vào trong nước, chỉ cần để chúng biết được thì chúng sẽ không chần chừ báo cảnh sát. Trong đó tất nhiên là do tất nhiên chúng cũng có dụng tâm là để bảo vệ miếng ngon của mình từ thị trường trong nước, nhưng cũng có người cho rằng mặt khác điều đócũng biểu hiện bọn chúng giữ gìn những nguyên tắc bảo vệ lợi ích dân tộc, tuy nghe ra thì cái “lợi ích dân tộc” nàycũng chẳng ra cái gì.
Lại ví dụ như xã hội đen Nhật Bản đại đa số đều tôn thờ chủ nghĩa cực đoan, rất tôn trọng tôn nghiêm của người Nhật Bản, vì vậy khi người Nhật bản ở nước ngoài bị các tổ chức khủng bố nước ngoài bắt giữ có rất nhiều tổ chức xã hội đen đều tự nguyện nghĩ cách giúp đỡ. Hơn nữa nếu Nhật Bản gặp phải thiên tai có rất nhiều tổ chức xã hội đen còn chủ động giúp chính phủ duy trì trật tự và cho nạn dân vay cứu tế.
Nhưng xã hội đen thì vẫn cứ là xã hội đen, những người của công chúng giống như Chức Điền Ngô Tam nếu như bị người ta phát hiện ra có đi lại với xã hội đen, như thế nhất định sẽ tổn hại đến thanh danh của y.
Chức Điền Ngô Tam cũng hiểu được đạo lý này nên đã kéo Điền Hạ Nhất Trung vào xe.
-Cậu chủ cho gọi không biết có chuyện gì?
Điền Hạ Nhất Trung vừa ngồi xuống lập tức mở miệng nói.
Chức Điền Ngô Tam mở miệng định nói nhưng lại không nói gì, Điền Hạ Nhất Trung cũng không thúc giục chỉ lẳng lặng chờ đợi.
-Điền Hạ, lần này gọi mấy người đến là có một việc rất quan trọng muốn nhờ.
Chức Điền Ngô Tam trầm giọng nói.
-Rất quan trọng, liênquan đến tương lai phát triển của tôi.
-Dạ, mời cậu chủ nói, Điền Hạ nhất định dốc hết sức lực hoàn thành.
Điền Hạ Nhất Trung khẽ nói.
Chức Điền Ngô Tam liếc nhìn Sasaki rồi mở cửa xe bước ra.
Sasaki đợi đến lúc cửa xe hoàn toàn đóng lại lúc này mới nói với Điền Hạ Nhất Trung:
-Ở khách sạn hồ Ashi mới có một đám người mới đến, có mườingười. Trong đó có năm vệ sĩ, ba người con gái, một người da trắng và một người thiếu niên. Cậu chủ hy vọng các người có thể trước khi làm kinh động đến bọn họ đưa người phụ nữ này đến phòng của cậu chủ.
Nói rồi, Sasaki đưa một tấm ảnh cho Điền Hạ Nhất Trung.
Điền Hạ Nhất Trung nhìn lướt qua, sắc mặt lập tức biến đổi, việc Kẻ hủy diệt đang rất “nóng” ở Nhật bản, những người thanh niên không biết đến Vũ Điền Quang Ly e rằng rất ít. Bắt cóc là chuyện y làm không ít, nhưng bắt cóc một minh tinh, hơn nữa lại là một minh tinh đang được chú ý như hiện nay tuyệt đối là chuyện chọc vào tổ ong vò vẽ, có thể sẽ đem lại rất nhiều phiền phức. Vũ Điền Quang Ly bây giờ là một minh tinh nổi tiếng nhất trong giới nghệ thuật ở Nhật Bản, đằng sau cô ta là gia tộc Vũ Điền nắm giữ vị trí quan trọng trong công ty cổ phần Thế Gia, thực lực cũng không thể xem nhẹ. Chức Điền Ngô Tam lần này thật sự là đã đưa cho y một bài toán khó, một bài toán rất khó, nhưng bài toán khó thì y cũng không thể cự tuyệt được.
-Điền Hạ, tôi cần nhắc nhở anh, người đàn ông da trắng đi cùng với họ rất có khả năng là đạo diễn của Hollywood, bất luận có xảy ra chuyện gì cũng không được ra tay với ông ta, nếu không khi có chuyện thì sẽ nằm hoàn toàn ngoài vòng khống chế của chúng ta. Cái hậu quả này, các người nhất định phải khi trong tâm cốt. Còn nữa cho dù xảy ra chuyện gì, chuyện này cũng không được lôi cậu chủ vào. Anh hiểu chưa?
Sasaki trịnh trọng nói.
-Dạ, tôi hiểu.
Điền Hạ Nhất Trung trong lòng hồi hộp một chút nói. Cái quan hệ phức tạp trong đó, tất nhiên y rất hiểu. Đại quốc Mỹ, nếu như có chuyện gì xảy ra trên đất Nhật thế thì càng rắc rối. Đặc biệt là người nổi tiếng như Cameron, người Mĩ nếu phải đào đến ba mét đất cũng phải cho ra kết quả.
Sasaki hài lòng gật đầu từ trong ngực lôi ra một phong bì đặt vào tay Điền Hạ Nhất Trung nói:
-Đây là chi phí mà cậu chủ đưa cho anh, nếu như làm tốt, cậu chủ còn có thưởng. Tôi có thể đảm bảo anh sẽ có được không dưới năm triệu Yên. Nhơ lấy, đây đều là những hành vi cá nhân của anh, anh chưa từng gặp cậu chủ, cũng chưa từng có bất cứ quan hệ gì.
-Dạ, tôi hiểu.
Điền Hạ Nhất Trung nói lại một lần nữa.
Chức Điền Ngô Tam lẳng lặng ngồi trên một chiếc xe khác chờ đợi, không bao lâu sau Sasaki đi lại.
-Cậu chủ, tôi đã dặn dò hắn tỉ mỉ rồi, tôi tin là Điền Hạ Nhất Trung sẽ biết phân nặng nhẹ mà làm việc.
Sasaki trịnh trọng nói:
-Cậu có thể yên tâm chờ đợi.
Chức Điền Ngô Tam gật đầu không nói gì. Trên mặt lộ ra một tia dữ tợn.
Y đã tính toán cả rồi, nếu như y đã không có được trái tim của Vũ Điền Quang Ly, không thể có được sự giúp đỡ của cô ta một cách chính thức, vậy thì chỉ có thể đi lối tắt mà thôi.
Y dự định mượn tay Điền Hạ Nhất Trung bắt cóc Vũ Điền Quang Ly ra ngoài, chụp một bộ ảnh khỏa thân, rồi chụp thêm mấy tấm mát mẻ, nếu như cần thiết thì chụp thêm mấy tấm ảnh cấm nữa. Chỉ cần có mấy thứ đó trong tay thì Vũ Điền Quang Ly sẽ là một con cá nằm trong tay y, y muốn thế nào sẽ làm được thế ấy.
Trong lòng Chức Điền Ngô Tam biết rất rõ, mặc dù người Nhật Bản đối với Sex rất thoáng, thậm chí ở một số phương diện so với người Mĩ và người Châu Âu còn hơn chứ không hề kém. Những cô gái làm mấy chuyện đó cũng không lấy đó làm xấu hổ. Nhưng chuyện đó cũng có giới hạn của nó, giống như Vũ Điền Quang Ly đã là một minh tinh thành danh trong giới nghệ sĩ thì nhất định phải giữ mình trong sạch nếu như có ảnh khỏa thân hoặc nói là những tấm ảnh đồi trụy lọt ra ngoài, thì sẽ vô cùng ảnh hưởng đến thanh danh của cô ta trong nước.
-Hì hì, người Mĩ có thoáng hơn nữa e rằng cũng không thể dung túng cho một minh tinh lại có quan hệ mật thiết với lũ chó!
Trong lòng Chức Điền Ngô Tam cười lạnh nói. Tất nhiên y cũng hiểu, nếu như không phải là bí bách thì không cần làm mọi chuyện đến bước này, nếu như Vũ Điền Quang Ly bị kích thích quá lớn cuối cùng làm đến mức cá chết lưới rách, cô ta cũng bị mất tiền đồ mà Chức Điền Ngô Tam cũng tuyệt đối không còn đường sống. Vũ Điền Quang Ly cũng tuyệt đối không tha cho y.
-Đều là cô ép tôi, tôi không thể không làm thế này.
Chức Điền Ngô Tam lẩm bẩm.
Sasaki mang vẻ mặt ưu tư nhìn Chức Điền Ngô Tam, tuy rằng mọi chuyện cũng đã làm theo lời dặn dò của Chức Điền Ngô Tam nói hết với Điền Hạ Nhất Trung, nhưng y vẫn cảm thấy trò đùa với lửa này của Chức Điền Ngô Tam nếu như có chút nào lệch lạc thì có khả năng sẽ cháy đến thân. Đến lúc đó, những gì y phải hứng chịu không chỉ là sự báo thù của gia tộc Vũ Điền Quang Ly mà còn là sự phẫn nộ của toàn dân.
Đến nông nỗi đó, người tùy tùng vẽ đường cho hưu chạy như mình, nhất định cũng không thoát nổi.
Chuyện này phải làm thế nào mới tốt đây?