Truyền Nhân Thiên Y

chương 511

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Ngày hôm sau, tại sân bay uyên Nam,

Sau khi có vài người bước ra khỏi sân bay, ông già đứng đầu nhìn quanh và nói: “Oắt con tên Lương Siêu đó ở đâu?”

Một người đàn ông trung niên vội càng tiến lên một bước rồi nói: “Thuộc hạ đã phân phó Võ Thiên Tích của phân bộ Nam Xuyên phái người đi âm thầm giám sát hành tung của tên tiểu tử đó rồi, bây giờ thuộc hạ sẽ gọi điện thoại hỏi ngay đây.”

Vừa nói, ông ta vừa nhanh chóng bấm số điện thoại của Võ Thiên Tích.

Nhưng sau khi Võ Thiên Tích biết được chuyện người ở bên tổng bộ của Võ Minh đã đến đây, mà mục đích đến là để bắt giết Lương Siêu, ông ta liền kích động đến nỗi tiếu chút nữa ngã bệnh trên giường.

“Đỗ chấp sự, tiểu tử họ Lương kia đã bước tới cảnh giới Thiên Tượng, hơn nữa lực chiến đấu của hắn cũng không hề kém, hai người….”

Đỗ Bình cau mày thầm mắng ông ta một tiếng ý lải nhải nhiều lời, gương mặt sau đó cung kính nhìn ông lão trước mặt một hồi rồi nói: “Người đứng ra dẫn đội lần này chính là Cam trưởng lão, Cam Mâu.”

Nghe xong lời giới thiệu này, biểu cảm đầu tiên của Võ Thiên Tích là sửng sốt một chút, sau đó ông ta vui mừng khôn xiết!

Bởi vì có rất nhiều trưởng lão ở trong trụ sở của Võ Minh. Mặc dù ban đầu ông ta không nhận ra người này chính là Cam Mâu, nhưng ông ta biết rằng nếu ai đó muốn trở thành trưởng lão của Võ Minh thì trước tiên người đó phải đáp ứng một điều kiện khó khăn.

Đó là tu vi phải đột phá được Thiên Tượng, có thể thành công ngưng tụ được Kim đan thuộc về bản thân ở trong đan điền!

Có một cao nhân mạnh mẽ thuộc cảnh giới Kim Đan như này giúp đỡ, cái này đừng nói là một Lương Siêu, bây giờ cho , Lương Siêu kết hợp với nhau thì cũng không thoát được số phận bị ngược cho đầu rơi máu chảy!

Ông ta thực không ngờ rằng một nhiệm vụ nhỏ như vậy mà lại kinh động đến một cao thủ ở cấp độ Kim Đan đến tận đây giúp đỡ!

Nếu như vậy, cái cục diện Lương Siêu bị bắt giết rõ ràng như ván đã đóng thuyền, nắm chắc được , phần rồi.

“Đỗ chấp sự, tên tiểu tử Lương Siêu kia mấy ngày nay vẫn luôn ở Cung gia, nhưng theo tin tức báo về từ người của chúng ta nói rằng tối qua sau khi hắn đưa Cung VŨ về Cung gia xong thì đi đâu đó tiếp, nhưng đến tận bây giờ vẫn chưa nghe thấy tung tích gì.”

“Đồ phế vật!”

Đỗ Bình tức giận mắng một tiếng, thầm nghĩ cái tên đứng đầu phân bộ này đúng là đồ vô dụng, quá rác.

Bản thân bị một tên vắt mũi chưa sạch đánh cho gãy hết tứ chi, bị phế tu vi thì cũng đành đi, đằng này đến cái chuyện đơn giản như theo dõi hành tung của người ra cũng không làm cho rõ ràng được.

“Đỗ chấp sự, ngài đừng nóng vội.”

“Theo tôi biết, tên tiểu tử kia sớm muộn gì cũng sẽ về Cung gia, hơn nữa em gái của hắn, hôn thê của hắn, cùng cha vợ nhà hắn, cả đám già trẻ lão ấu đấy đều là người của Cung gia.”

“Ngài có thể bắt chúng lại rồi ngồi đợi tên tiểu tử Lương Siêu kia tự chui đầu vào lưới.”

Đỗ Bình hừ một tiếng rồi cúp điện thoại, sau đó ông ta hỏi ý kiến của Hạ Cam Mâu.

“Đi thôi.”

Vẻ mặt Cam Mâu bình tĩnh nói: “Tránh được hòa thượng chứ không tránh được miếu, ta cứ ở cái Cung gia gì gì kia đợi nó về đi.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio