Chương
Nghe vậy, Lương Siêu không khỏi đánh giá cao Trương Ngọc Đường.
Một bác sĩ Trung Y có tính cách tự do, thoải mái và không bị danh lợi ràng buộc và chuyên tâm giúp đỡ người dân như vậy mới chính là những người thầy thuốc thực thụ.
Sau đó, Trương Ngọc Đường mỉm cười liếc nhìn vẻ mặt khó coi của Hoa Văn Xương.
“Hoa vô lại, ôi không, tôi lỡ miệng học theo cậu bạn này rồi.”
“Lão Hoa, theo như lời của ông thì trận cuối này chúng ta không cần đánh nữa phải không?”
“Danh hiệu Thánh y này thuộc về Lương thần y.”
“Ừm, tôi đồng ý.”
“Tôi cũng không có ý kiến gì.”
“Vị Lương thần y này đã hoàn thành tốt nhiệm vụ chữa những căn bệnh mà chúng ta không chữa được nên danh hiệu Thánh y này vô cùng xứng đáng.”
“…”
Trông thấy càng ngày càng có nhiều bác sĩ Trung y ủng hộ Lương Siêu, Hoa Văn Xương vừa vội vừa tức, khuôn mặt già nua tím lại vì bị đè nén.
Thế nhưng cháu trai của ông lại không lựa chọn nhẫn nhịn, hắn ta lập tức nói ngay.
“Tôi không đồng ý!”
“Anh ta, chắc chắn anh ta đã sử dụng thủ đoạn gì đó để lừa gạt chúng ta! Anh ta mới bao nhiêu tuổi chứ? Cho dù anh ta có bắt đầu học y từ trong bụng mẹ thì tuyệt đối cũng không thể đạt được thành tựu như thế!”
“A…”
“Tôi mới học y được năm thôi, chẳng lẽ cậu chưa từng nghe qua cái gọi là thiên phú hay sao?”
“Anh!”
“Anh đừng có cãi với tôi, muốn cướp danh hiệu Thánh y dễ vậy sao? Không có chuyện đó đâu! Hoa gia chúng ta chính là hậu duệ của Hoa Đà chính gốc!”
“Vì thế danh hiệu Thánh y phải là của Hoa gia mới đúng!”
Nghe vậy, tất cả mọi người đều nhìn về phía hắn ta với vẻ khinh thường.
Ánh mắt như thể: “Cậu là cái thá gì?”
“Tên họ Lương kia!”
Hoa Tử Húc tiếp tục quát to: “Nếu như anh dám nhúng chàm Khuynh Thành thì tôi sẽ giết anh! Tôi nói một câu ngắn gọn thôi, anh có dám đấu một trận sống còn với tôi không!”
Còn Lương Siêu cũng không nói thêm nữa mà chỉ vẫy tay.
“Tới đây.”
Ngay khi hai người chuẩn bị tư thế, Lương Siêu lại nói: “Nghe nói Hoa gia các người giỏi bắt mạch lắm phải không? Vậy quy tắc cũng đơn giản thôi.”
“Cậu có thể tùy chọn bất cứ bệnh nhân nào, sau đó kê đơn thuốc còn tôi sẽ bổ sung sau. Nếu như tôi bổ sung sai hoặc thừa thì tôi sẽ thua còn không thì cậu thua, được chứ?”
Muốn thi đấu về lĩnh vực mà hắn ta am hiểu nhất ư?
“Được thôi!”
Hoa Tử Húc lập tức gật đầu, cuối cùng hắn ta chọn ra một bệnh nhân dưới ánh mắt của Hoa Văn Xương.