Chương
Sau đó gã cũng không nói nhảm, bàn chân bỗng giẫm mặt đất một cái bắn nhanh ra như điện, đồng thời vì muốn dùng một đòn mà trực tiếp dùng ra sức mạnh thiên phú của mình.
“Thiên phú, áp sát!”
Trong nháy mắt, từng vòng từng vòng sóng ánh sáng năng lượng màu đỏ ngòm trực tiếp bao phủ Lương Siêu, Mặc Vân thấy thế thì thầm than một tiếng trong lòng.
Vừa rồi ông ta đã đích thân trải nghiệm uy lực của chiêu này, tuy nói ông ta có thể tiện tay phá đi, nhưng đối với Huyền Võ Giả cấp bậc như Lương Siêu thì tuyệt đối xem như kỹ năng tất sát!
Dù Lương Siêu tu luyện nội công, thuật pháp Đạo Môn chí dương chí cương, khi bị sóng năng lượng ánh sáng màu đỏ ngòm khóa chặt, dồn ép thì cũng khó thoát khỏi cái chết.
“Vốn tưởng rằng là tài năng có thể đào tạo, thì ra là một tên ngu xuẩn.”
“Lần trước xem ra là ta ánh mắt vụng về.”
Nhưng sau khi Mặc Vân thầm than một tiếng trong lòng, Lương Siêu chậm rãi nâng tay phải lên, vung khẽ về hướng từng vòng năng lượng màu đỏ ngòm quanh người.
Trong chốc lát, từng vòng sóng ánh sáng huyết sắc như băng tuyết gặp nắng gắt, lập tức hòa tan…
Ngay sau đó còn không đợi đám người kịp phản ứng, Lương Siêu đã cười cười, bờ môi khẽ mở: “Chết.”
Một chữ rơi xuống, thân thể vọt tới trước của ma cà rồng cao cấp kia lập tức khựng lại tại chỗ, hai mắt trợn lớn đến mức hốc mắt sắp căng nứt, đồng thời còn phun ra một ngụm máu tươi, ầm ầm ngã xuống đất…
Đứt hơi bỏ mình, sự sống tan biến!
Một mảng tĩnh lặng.
Không gian xung quanh tĩnh lặng như tờ, cảm tưởng như có thể nghe thấy tiếng kim rơi!
Chỉ với một cái phẩy tay mà đã phá tan sức mạnh tự thân kinh khủng nhất của một ma cà rồng có sức mạnh tương đương với cao thủ Huyền Vũ Giả cảnh giới Kim Đan sao?
Càng khó lòng tưởng tượng được hơn chính là chỉ cần nói ra một câu thôi đã khiến kẻ đó chết bất đắc kỳ từ.
Điều này.
Chỉ là sự trùng hợp thôi sao?
Chắc là tên ma cà rồng cấp cao kia đang bị thương nặng hoặc mắc bệnh hiểm nghèo mà thôi?
Hơn mười giây sau, vua ma cà rồng hít một hơi thật sâu, lập tức nhìn về phía một tên ma cà rồng cấp cao khác: “Ngươi lên đi, nhớ đừng hắn, cứ để cho tên nhóc đó một hơi tàn đi.”
“Bản vương muốn nó sống không được, chết không xong!”
“Vâng.”
Tên ma cà rồng cấp cao kia đáp lại một tiếng xong, dường như không để ý tới mấy lời dặn dò của quỷ vương, lúc này hắn ta chỉ hoàn toàn dùng % tinh thần của mình mà đánh về phía Lương Siêu một cách vững chắc.
Nhưng khi ánh mắt của mọi người đều đặt ở trên người Lương Siêu, bỗng thấy thấy đôi môi của hắn đột nhiên cử động.
“Quỳ xuống!”
Chỉ một tiếng quát nhẹ như vậy thôi, mà cơ thể của tên ma cà rồng cấp cao kia ngay lập tức khựng lại, đồng thời cũng khuỵu gối xuống, hắn ta giống như một đứa trẻ vô cùng ngoan ngoãn.