Chương
Hai tay hắn ta ôm chặt ngực mình, hai tròng mắt đầy vẻ đau đớn gằn lên sự dữ tợn, ngay cả nói chuyện cũng không thốt ra được một chữ, chỉ có thể dùng những ngón tay run rẩy chỉ vào Lương Siêu, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi không thể diễn tả được:
“Dám chỉ vào tôi sao?”
“Chết!”
Lại một chữ chết ném xuống, tên ma cà rồng cấp cao kia ngửa đầu phun ra một ngụm máu, sau đó ngã xuống đất đột tử tại chỗ!
Ui trời!
Một màn kỳ dị như vậy diễn ra khiến cho mọi người phải há hốc mồm.
Chuyện này làm lần đầu thì có thể coi là trùng hợp, nhưng xảy ra hai lần liên tiếp thì nhất định không phải trùng hợp nữa rồi!
Giờ phút này, ngoại trừ Miller, Mặc Vân tên vua ma cà rồng ra, thì ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía Lương Siêu đều trở nên khác thường hơn trước.
Chỉ nói vài câu thôi là có thể khiến cho ma cà rồng có tu vi cao hơn mình rất phún máu khắp nơi sao!
Tên này hoàn toàn là một con quái vật mà!
Đúng hơn, hắn chính là một con quái vật biết ma pháp!
Sau khi hai người đồng tộc bị giết một cách phi lý như vậy, hai tên ma cà rồng cấp cao còn lại hoàn toàn sợ chết nhát, không khỏi chậm rãi lui về phía sau, sĩ khí của phe ma cà rồng ngay lập tức sụp đổ ngay lập tức, hầu như chẳng còn một chút ý chí chiến đấu gì cả!
Nhìn thấy điều này, vua ma cà rồng đã rất tức giận!
“Đồ khốn!”
“Tên vô danh tiểu tốt nhà mày, bổn vương cóc cần biết mày đã dùng yêu pháp gì nhưng hôm nay việc mày phải chết là không còn gì bàn cãi!”
Nói xong, hai tay đột nhiên chắp lại thành hình chữ thập, ngay lập tức biến tất cả năng lượng còn lại của trận chiến đầm máu lần trước, hóa thành từng tầng sương độc màu đỏ!
Mà khi nồng độ của sương độc tăng lên, Thẩm Động và những người khác bắt đầu xuất hiện một loạt các cơn chóng mặt, một loạt các phản ứng như nôn mửa và khạc ra máu.
Ngay cả Mặc Vân cũng có chút đứng không vững vì cơ thể đã hít càng lúc càng nhiều sương độc, ông ta chỉ có thể dùng chút huyền khí ít ỏi còn lại để chống lại độc tố, sức chiến đấu có thể nói bằng không…
Nhưng Lương Siêu thì ngược lại, mặc dù toàn thân hắn đã bị bao phủ bởi lớp sương độc dày như một cái lồng bao quanh, nhưng hắn vẫn bình thường không có dấu hiệu chỉ, xong lại còn xua tay mấy cái quạt cho sương độc xung quanh tan ra hết!
“Gì vậy chứ…”
Đám người Thẩm Động nhìn thấy cũng không biết nói gì luôn, như vậy đâu thể nào mà dùng các từ thiên tài, hay kỳ tài để hình dung Lương Siêu được, mà đó đơn giản là một sự thái!
Hơn nữa, điều này chắc chắn quy về một loại nghịch thiên nhất!
“A a a!”
“Thằng khốn!”
“Tam Luân Huyết Đồng, mở ra!”
Vua ma cà rồng bị mấy thủ đoạn quỷ dị này của Lương Siêu làm cho tức đến đánh mất lý trí, nơi ấn đường lóe ra một ánh sáng màu máu, lúc đó một con mắt máu vòng tròn chồng chéo lên nhau hiện ra, gần giống như đôi mắt sharingan, sau đó trực tiếp bắn ra một chùm tia sáng màu máu về phía Lương Siêu!