Chương
U là trời.
Đây là loại quái vật gì đây?
Một tiếng gầm rú là có thể dọa lui được hổ Đông Bắc, vua của muôn loài sao? Vậy thì lực chiến phải mạnh cỡ nào chứ?
Rất nhanh sau, Kim Giáp Hổ đã đưa ra câu trả lời cho bọn họ.
“Gầm!”
Sau khi gầm lên với Lương Siêu một lần nữa, nó lao về phía hắn như tia chớp!
Phạm vi ngàn thước xung quanh đó cũng bị chấn động lên theo từng bước chân của nó!
Lúc cái đuôi khổng lồ kia lơ đãng quét qua, đã trực tiếp chém một cái cây to như cái thùng nước ra thành khúc!
Sức mạnh hủy diệt như vậy quả thực rất đáng sợ!
Giây tiếp theo, Kim Giáp Hổ trực tiếp nhảy lên bầu trời phía trên Lương Siêu, một đôi chân trước to lớn đột nhiên mở ra, muốn đạp hắn chết!
“Anh trai à! Cẩn thận!”
“Lương Siêu, chạy đi!”
Hai cô hét lớn.
Nhưng khi nhìn thấy thân thể của Lương Siêu đang bị thân thể khổng lồ của con Kim Giáp Hổ bao phủ, Diệp Tiêu đắc thắng hừ một tiếng.
“Mới đối đầu đã bị đạp dí thành bánh rồi sao? Ngươi không thể không đánh một trận đàng hoàng ư?”
“Chát!”
Diệp Khuynh Thành trên mặt tràn đầy tức giận mà tát cậu ta một cái, mắng: “Thằng khốn! Ai dạy cho ngươi cái tâm thâm độc như vậy hả!”
Diệp Tiêu đỡ lấy mặt, nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Diệp Khuynh Thành không chớp mắt nói: “Chị à, từ nhỏ chị đã luôn cưng chiều chiều chuộng ta, nhưng gần đây lại bởi vì một người ngoài không liên quan, vì một cái tên cuồng mạn mà chị lại tát em!”
“Chẳng lẽ ở trong lòng chị, nam nhân hoang dã này thật sự quan trọng đến vậy sao! Còn quan trọng hơn so với người đệ đệ này ư?!”
“Em trai! Chị. . . ”
Diệp Khuynh Thành nhất thời không nói nên lời, Diệp Tiêu không còn tâm trí để nghe nữa, cậu ta vung tay một cách thô bạo với vẻ mặt cáu kỉnh và hung hăng
“Được rồi, đừng nói nhiều lời nữa…”
“Dù sao cái tên đàn ông thối kia của chị đã thành bẹp lép rồi, sau này….”
Lời còn chưa dứt, liền nghe đến một tiếng “Bùm!”! Diệp Tiêu sửng sốt, sau đó nghe được thanh âm, liền thấy con Hổ Giáp Vàng bị ném đi hơn mười thước, hơn nữa khi nhìn Lương Siêu còn phủi phủi tay, vẻ ngoài không vết tích nào, đồng tử của cậu ta lập tức co rút lại!
“Sao, sao vậy được chứ?”
Trước đó nghe Phương Lệ nói là con Kim Giáp Hổ nào cũng nặng hơn vạn kg, vừa nãy đạp hắn không đè chết được Lương Siêu thì cũng đành đi, nhưng bây giờ lại bị Lương Siêu ném đi là sao?
Cái tên này sức mạnh kinh khủng tới vậy sao?
Sau khi con Kim Giáp Hổ kia bị ném bay đi, sắc mặt Lương Siêu lúc này hơi lạnh lại, hoàn toàn không còn ý trơi đùa như trước nữa…