Chương
Bởi vì vừa nãy ở trong cơ thể con Kim Giáp Hổ kia, hắn đã cảm nhận được sự dao động của năng lượng huyền bí trong cơ thể!
Điều này có nghĩa là con thú hung dữ này được nuôi dưỡng bởi Huyền Vũ Giả. Và người có khả năng nuôi dạy con thú này tự nhiên sẽ không phải là tên ngốc trả ranh đang tức giận kia.
Cũng không thể là thứ người như Diệp Tiêu có thể thao túng và sai khiến được nó, cho nên chỉ có một khả năng là đã có người âm thầm nhắm vào hắn, mượn tay của Diệp Tiêu để ngầm giết hắn!
Trước giờ hắn ghét nhất chính là loại hành vi cổ quái bỉ ổi như vậy, hắn thấy cực chẳng đáng, sau này nếu đào ra được cái tên có bàn tay độc địa đó thì chắc chắn không cần nói gì nữa, phải chặt đi luôn.
Rống!”
Lúc này Kim Giáp Hổ bị đánh bay đi lại tiếp tục đứng lên, hướng về phía Lương Siêu, làm cho biểu cảm lạnh lùng trên mặt Lương Siêu lại tăng thêm nhiều hơn.
“Tự tìm cái chết.”
Hắn thầm hét một tiếng, Lương Siêu vừa động liền biến mất trong nháy mắt, khi xuất hiện trở lại thì đã ở trên đầu con Kim Giáp Vàng kia, trong tay hắn còn xuất hiện ở trong không trung một thanh quang kiếm cỡ lớn phừng bừng chân hỏa.
“Vù!”
Một kiếm đâm ra đã trực tiếp đâm từ mi tâm của con hổ kia rồi xuyên vào cơ thể, máu tươi chảy ra!
Rất nhanh sau, cơ thể khổng lồ của Kim Giáp Hổ dưới sự thiêu đốt mãnh liệt của ngọn lửa tam muội chân hỏa, từ một cơ thể thiêu cháy đến thành tro bụi…
“Anh trai thật lợi hại!”
Lương Nghiên từ buồn bã chuyển sang vui mừng, và ngay lập tức vỗ tay cổ vũ.
Còn Diệp Tiêu thì sau khi sững sờ một lúc, rồi nhìn thấy một nhóm Kim Giáp Hổ từ bốn phương tám hướng từ từ tiến gần lại, thì cậu ta lập tức cười đắc thắng.
Một, hai, ba …
Mười một con!
Tổng cộng mười một con Kim Giáp Hổ, số lượng này theo cậu ta nghĩ thì dù có bị hao đi nhưng cũng đủ để khiến Lương Siêu chết tươi rồi!
“Rống!”
“Rống rống rống!”
Trong lúc nhất thời, đại địa chấn động, tiếng vang rung trời.
Mười một Kim Giáp Hổ cùng phát động công kích về phía Lương Siêu . Cảnh tượng thật sự có chút ngoạn mục và đồ sộ.
Diệp Tiêu sợ Diệp Khuynh Thành sẽ kinh hãi, đắc thắng nói: “Chị à, yên tâm đi, xe an toàn của chúng ta làm bằng thép đen đặc biệt, hơn nữa bên ngoài xe được sơn bằng một loại hương vị đặc biệt, để đảm bảo rằng những con hổ giáp vàng đó sẽ không đến gần.”
Diệp Khuynh Thành nghe vậy không nói lời nào mà chỉ nhìn chằm chằm vào Lương Siêu, người đang cầm thanh kiếm chân hỏa kia và tiến lên một cách không sợ hãi, hắn bắt đầu chiến đấu chống lại hàng chục con Kim Giáp Hổ!
Chỉ có hai từ để mô tả tư thế đó.
Điên cuồng!