Truyền Nhân Thiên Y

chương 736

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

“Chắc anh cũng nghe ra em không phải đang nói đùa.”

“Ừm, nghe ra được.” Lương Siêu vỗ nhẹ sau lưng cô hai cái rồi hôn cô: “Hiện tại anh bị em làm cho áp lực như núi, trận chiến này chỉ có thể thắng.”

Nói xong, hắn lại lên tiếng chào Khương Nhu đang ngơ mặt ra, còn nhéo mặt cô một cái rồi dạo bước ra trận.

“Chị Tử Yên!” Khương Nhu gấp đến độ vội vàng giữ chặt Hạ Tử Yên: “Chị, vừa rồi chị không nói như vậy, không phải chị nói muốn dùng hết sức cản anh ta lại sao?”

“Lấy thực lực và tính tình của Chung Kình sư huynh, Lương Siêu. . .”

“Chị tin anh ấy.”

Hạ Tử Yên khẽ nói một tiếng rồi cười với Khương Nhu, lôi kéo cô theo sát Lương Siêu đi đến quảng trường phía Tây.

Thời khắc nàym quảng trường phía Tây sớm đã đông nghìn nghịt người, bốn phía Quan Chiến Đài đã không còn chỗ ngồi, mà đa số mọi người đều ôm mục đích xem Chung Kình triển khai thần uy.

Nhìn thấy Lương Siêu lên đài, tiếng la ó vang lên khắp bốn phía.

“Thằng nhãi này đúng là không biết tự lượng sức mình, lại dám tranh cơm cùng với Chung Kình sư huynh? Hắn ta cho rằng lần trước may mắn thắng được Thẩm Động thì trở thành vô địch thiên hạ hay sao?”

“Hừ, mặc dù thứ hạng trên bảng của Chung Kình sư huynh và Thẩm Động sư huynh chỉ chênh lệch một chút nhưng thực lực của bọn họ hoàn toàn không cùng đẳng cấp.”

“Được rồi, đừng nói nhảm nữa, chi bằng chúng ta đánh cược với nhau một ván đi? Đánh cược xem thằng nhãi họ Lương kia có thể chống cự bao nhiêu chiêu của Chung Kình sư huynh.”

“Ha ha, tôi cá là ba chiêu!”

“Ba chiêu? Có vẻ cậu đánh giá tên kia cao quá nhỉ? Tôi cá là hai chiêu!”

“Một chiêu!”

“Tôi cảm thấy một chiêu là quá nhiều rồi. Tôi cá lúc Chung Kình sư huynh lên đài, còn chưa kịp ra tay thì tên kia đã bị áp đảo đến mức quỳ xuống nhận thua trước khí thế của huynh ấy rồi!”

“Ha ha ha!”

“…”

Tại khu vực nơi các thành viên Long đường đứng, có một người phụ nữ mặc váy dài bằng lụa liếc nhìn các thành viên Hổ đường đang hò hét thì lắc đầu không nói nên lời.

Sau đó cô ta quay đầu lại nhìn một thanh niên đầu trọc đang cười toe toét ở bên cạnh.

“Từ trước tới nay, ánh mắt của anh luôn rất chuẩn xác. Anh thử nói xem Lương Siêu có thể chống lại bao nhiêu chiêu của tên biến thái kia?”

“Chống được bao nhiêu chiêu sao?”

Thanh niên đầu trọc cười cười, xoa đỉnh đầu nói: “Cô Dư, cô đừng nghe mấy người thiểu năng của Hổ đường kia nói linh tinh. Theo tôi, tên Lương Siêu kia rất thú vị.”

“Tôi không dám khẳng định cuối cùng hắn ta có thắng hay không nhưng vẫn có thể tạo ra phiền toái khiến cho tên biến thái Chung Kình kia phải hộc máu.”

Nghe vậy, Dư Thu Nguyệt cười khẽ. Cô ta hoàn toàn không ngờ người đàn ông đầu trọc bên cạnh lại đánh giá cao Lương Siêu đến thế.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio