Tư Lệnh Lấy Quyền Mưu Thê

chương 212

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nếu hắn quỳ, có lẽ đám bạn học vây quanh đều cho rằng: Cô, Úy Ương sỉ nhục người quá, cô cái người bị hại này, sẽ bị đội lên đầu cái tội danh bắt nạt bạn học, phía dưới bảo sao nghe vậy, người bị tổn hại danh dự có khả năng lại là cô.

"Tiếng gọi sư này mình nhận rồi, vậy ba cái khấu đầu liền miễn đi.."

Trong ánh sáng điện thạch, cô đỡ hắn lên.

"Giang Hải, cậu cái con người này, thật ra người không xấu, chỉ là miệng quá độc. Hôm nay, cậu đây là ở trong trường đánh cược với mình, giữa bạn học cười cười là qua rồi, nhưng sớm muộn gì chúng ta phải đi ra ngoài xã hội. Sau này, nếu cậu vẫn như vậy, đã không đánh giá rõ bản thân có bao nhiêu phân lượng, cũng không làm rõ đối phương có mấy cân mấy lượng, tùy tiện đánh cược, sớm muộn gì cậu cũng đem cái mạng của bản thân cược mất luôn."

Đầu, cô không để hắn khấu; Cảnh cáo, cô nhất định cho hắn.

Không vì cái gì khác, cô chỉ là muốn tất cả mọi người đều biết một chuyện: Úy Ương cô, không phải quả hồng mềm, muốn bóp cô thế nào, cô sẽ bồi đến cùng.

Người khác không tới bắt nạt cô, cô sẽ không bắt nạt người khác; Người khác tới cửa, cô sẽ không lấy lòng, càng không tha thứ dung túng.

Giang Hải tuy vừa bực vừa thẹn, trong lòng lại rõ ràng, lần này, đích thực là cái miệng bản thân quá tùy tiện, cũng là hắn quá khinh địch, kết quả như thế, toàn là hắn đáng đời, người ta thi được hạng nhất, người ta chính là lợi hại, hắn không có lời gì để nói.

Lúc đó, Úy Lan cũng ở trong đám người, nhìn hết màn này, gương mặt nhỏ khó coi cực kỳ, đang muốn chuồn, lại bị ánh mắt sắc bén của Quyền Trân dừng lại: "Úy Lan, bây giờ đến lượt bạn tới thực hiện lời đánh cược rồi.."

Nếu ánh mắt là một lưỡi dao sắc bén, Úy Lan nhất định đã giết chết Úy Ương không biết bao nhiêu lần rồi, dáng vẻ nhu nhược đáng thương, sớm đã không còn phần ngạo khí độc đoán lúc hôm qua rồi.

"Ài, Úy Ương, bạn có tình người hay không a, đó nhưng là chị của bạn, lúc trước cô ấy luôn bảo vệ giúp đỡ bạn, hôm nay nếu bạn ở trước mặt bao nhiêu người bắt cô ấy làm, sùy, mình đúng là thật chưa từng thấy qua người vong ân phụ nghĩa hơn bạn."

Có người căm giận thay Úy Lan đòi lại công bằng, chính là cái người tên Khâu Nhân Nhân kia.

"Đúng a, chơi bời thôi mà, hà tất nghiêm túc như thế."

"Ai ai ai, không đúng a, cái này gọi là tình nguyện cược thì phải chịu được thua. Làm người nếu không làm được người nói được làm được, vậy thì đừng có cược."

Trong đám bạn học hình thành hai phe, có người cảm thấy chuyện này lời nói mà thôi, không thể làm tổn hại đến hòa khí, có người cho rằng làm người không có tín không đáng tin, thua rồi thì thực hiện, cái này là trách nhiệm cá nhân làm người đối với bản thân.

Úy Ương không nói, chỉ nhàn nhạt nhìn chằm chằm, không ép buộc, cũng không cho một đường lui - Hình tượng bạch liên hoa, quả nhiên được yêu thích, lại có vẻ vô cùng yếu đuối, cô thích lại là hắc liên hoa, có ân báo ân, có thù báo thù, đó mới là cá tính thích hợp của cô.

"Không sao không sao, nếu Úy Ương thi tốt, mình thua rồi, nhà vệ sinh nữ mình sẽ quét dọn.. Đợi chút nữa liền đi.."

Úy Lan nũng nịu mà hứa hẹn, đáy lòng hận vô cùng.

Nghĩ cô ta Úy nhị tiểu thư lớn như vậy, chưa từng chịu loại nhục nhã như thế này, đi dọn nhà vệ sinh, đó là việc nhân viên dọn dẹp mới làm, cô đường đường là thiên kim của cục tài vụ: Úy Ương, mày hết lần này đến lần khác khiến tao mất mặt, tao với mày thề không đội trời chung.

"Chị Hai nếu là quân tử trong nữ giới, một lời ngàn vàng, phần phong độ không nhường đám mày râu a.. Úy Ương bội phục.."

Úy Ương cười híp mắt, còn đưa ra ngón tay cái, tiện đà quay đầu sang nhìn phía Giang Hải, chỉ tay vào hắn nói:

"Ài, đúng rồi, đồ đệ, nhớ rõ a, quay về cùng chị Hai ta đi dọn vệ sinh, tới lúc đó cậu đi nói với dì quét dọn một tiếng, cứ nói từ hôm nay trở đi, dì ấy chỉ cần phụ trách nhà vệ sinh nam là được rồi, nhà vệ sinh nữ có Chị Hai ta tới vệ sinh, sau đó cậu liền ở ngoài cửa canh, đợi Chị Hai ta quét dọn sạch sẽ nhà vệ sinh rồi, thì mời dì vệ sinh tới kiểm tra một lượt, dì nói được thì được, dì nói không được, thế thì lại dọn lại lần nữa.. Còn có.."

Cô dùng tay chỉ ra một cái trọng điểm nhấn mạnh: "Không cho bất kỳ ai giúp chị ấy.."

Cười rồi nói tiếp: "Tất cả bạn học ở đây đều có thể làm chứng, bạn học ở kí túc xá có thể đi giám sát, bạn học học xuyên đến tối lúc vào nhà vệ sinh cũng có thể thay thế kiểm tra một chút: Chị Hai nhà ta nếu quét dọn không sạch, ngày mai chị ấy sẽ nỗ lực gấp bội, nhất định sẽ làm vừa lòng tất cả.. Chị Hai nhà ta chính là một người có năng lực như thế, tin rằng chuyện nhỏ này chắc chắn làm tốt, đúng chứ.."

Điêu ngoa sao?

Có lẽ ở trong mắt rất nhiều người, cô chính là điêu ngoa, chỉ là thi đứng nhất một lần, không phúc hậu mà bắt nạt chị mình như thế.

Đúng, khẳng định sẽ có người nói cô không phúc hậu, ăn cây táo rào cây sung.

Cô không thấy thế.

Hôm nay, cô làm vậy chỉ là vì tự vệ.

Thử nghĩ một chút: Nếu cô thi kém, bị phạt đi dọn nhà vệ sinh, có lẽ sẽ trở thành chuyện hiển nhiên trong mắt một số người nào đó, ai bảo cô không biết trời cao đất dày; Kết quả cô thi tốt rồi, đổi lại là người khác đi dọn vệ sinh, vậy liền thành cố ý làm khó dễ.

Dựa vào cái gì cô phải chịu kiểu không công bằng như thế?

Dựa vào cái gì cô làm cái gì cũng là sai?

Nếu đã như thế, cô hà tất để ý cách nghĩ của người khác, chỉ làm chuyện bản thân cảm thấy đúng, từng bước từng bước, cô sẽ khiến tất cả mọi người không dám gây chuyện với cô, đây chỉ là một sự khởi đầu mà thôi.

Người khác nể cô, cô nể; Người khác sỉ nhục cô, cô sỉ nhục.

Chỉ cần bản thân giữ tốt bổn phận của bản thân thì bình an vô sự, nếu không, bị bêu xấu chính là tự mình tìm tới, ai cũng không oán trách ai được.

"Úy Ương, bạn đây là ức hiếp người quá đáng!" Khâu Nhân Nhân kêu ầm lên, "Uổng công Úy Lan đối đãi với bạn thật lòng.. Nếu bạn có tình cảm chị em, thì không nên hùng hổ dọa người như thế.."

Thật lòng?

Ồ, làm ơn, tấm lòng kia của cô ta dùng vào việc làm thế nào để dày vò cô có được hay không!

"Sao lại ức hiếp người quá đáng rồi, cái này gọi là dám cược dám chịu."

Trên đời này, có người thích bỏ đá đáy giếng, cũng có người lo chuyện bao đồng trong thiên hạ.

Nghĩ mà xem a, Úy Lan bên ngoài là thục nữ, chính là sau lưng cho người âm thầm gây rối tình huống này chắc chắn cũng có, mấy người từng bị cô ta âm thầm bắt nạt, lúc này tự nhiên cảm thấy vui nhất rồi, có thể có triển vọng một chút: Khiến đường đường là Úy nhị tiểu thư đi dọn nhà vệ sinh, đó là trong lòng vui biết nhường nào chứ.

Lúc nói chuyện, chuông vang lên, đám học sinh vây quanh bảng vàng bị thúc dục như chim vỡ tổ.

Trước bảng vàng, ánh dương chiếu trên kính, khiến hai chữ Úy Ương kia chiếu đến sáng lấp lánh..

Tiết cuối cùng là tiết tự học, các thầy cô đều không tới, Úy Ương đã thoát ra niềm vui đem tới từ thành tích đứng nhất.

Đối với cô mà nói, thành tích này đã trở thành lịch sử, tiếp theo, cô muốn tạo ra một kỳ tích khác - Thi nhảy lớp, trực tiếp vào đại học đệ nhất Nam Giang.

Vì thế, tiết tự học kết thúc, cô chạy tới phòng làm việc, muốn hỏi thầy Lôi trình tự cụ thể thi nhảy lớp như thế nào, nghe nói cần thầy cô tiến cử, đáng tiếc Tư Tiểu Bắc không có ở đây, nếu không, cô có thể hỏi hắn kỹ hơn.

Lại thêm một lần vô ích, thầy Lôi cư nhiên không có.

Cũng thôi vậy, vậy thì ngày mai hỏi đi!

Thầy Lôi hẳn là vui vẻ vì cô làm cái đề cử này, tuy cách này lại tạo một trận sấm giữa trời quang, nhưng, mặc kệ nó chứ!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio