Khách sạn sao Qikan là nơi đóng quân của đội bóng xứ Minija. Đêm trước ngày diễn ra trận thư hùng với câu lạc bộ phương Bắc Illen United, tinh thần toàn đội vẫn rất thoải mái. Ngày mai dù chiến thắng hay thất bại, họ cũng sẽ thi đấu bằng tất cả khả năng cho đến phút cuối cùng.
Phòng trên tầng là phòng của Irivy, Hiên Hạ và Huệ Nha. Lúc này cô gái đang... ngâm mình trong bể tắm. Mùi hương hoa hồng dìu dịu đượm hòa trong từng làn hơi nước nóng, bể tắm khá rộng và được lát bằng đá cẩm thạch.
Irivy mặc dù đã bước sang tuổi nhưng sự tươi trẻ của làn da thì không hề kém cạnh hai cô bé kia, ba thiếu nữ quá đỗi diễm lệ khiến những cánh hoa hồng đỏ thắm cũng phải thầm ghen về nhan sắc. Một vách tường của phòng tắm được thay bằng tấm kính trong suốt nhìn ra quang cảnh thành phố bên dưới, nơi muôn vàn ánh đèn màu như nhòa đi trong màn mưa đêm.
"Chị không ngờ ở Illen cũng mưa nhiều thế này đấy." - Irivy khe khẽ nói.
"Vâng, thời tiết năm nay chán thật ạ." - Hiên Hạ đưa tay khỏa nước khiến những cánh hoa trôi bồng bềnh.
"..." - Huệ Nha đang nhìn chăm chú một cánh hoa trong lòng bàn tay mình.
Irivy tưới nước lên bờ vai trắng mịn như sứ, giọng cô thoáng có chút lo lắng:
"Nếu ngày mai trời vẫn mưa thì đội Illen càng có thêm ưu thế, vì lối chơi của họ vốn dựa vào sức mạnh và chuyền bóng dài. Hic, tội nghiệp các cầu thủ của chúng ta."
"Nhưng em vẫn tin rằng đội chúng ta sẽ giành cúp." - Hiên Hạ nói, ánh mắt cô sáng ngời - "Chẳng phải chúng ta đã vượt qua rất nhiều đội bóng mạnh khác để đến được trận chung kết này hay sao."
"Ừ ha." - Irivy cười - "Có em cổ vũ hết mình thì đội chúng ta chẳng ngán đối thủ nào."
"Hi, em đâu có đóng góp gì." - Hiên Hạ cười ngượng, cô thoáng quay sang Huệ Nha, chợt thấy...
Huệ Nha đang... bỏ cánh hoa hồng vào trong miệng!!
"Kìa, em đừng làm thế." - Hiên Hạ vội đưa tay lấy cánh hoa ra khỏi miệng Huệ Nha. Nhưng... Huệ Nha lại bỏ tiếp một cánh hoa khác vào.
"Ăn cánh hoa hồng có sao không nhỉ?" - Irivy hơi băn khoăn.
"Em cũng không biết, em chưa thử bao giờ." - Hiên Hạ lắc đầu nói.
"Vậy sẵn đây chúng ta thử xem sao." - Irivy vớt một cánh hoa trên làn nước và cho vào miệng nhai thử.
"Vâng." - Hiên Hạ cũng làm theo.
"Ừm... không ngon lắm." - Irivy nhíu mày nói.
"Khẩu vị của Huệ Nha hơi lạ nhỉ?" - Hiên Hạ cảm thấy có chút ngòn ngọt mà đăng đắng trong miệng.
"À mà nói tiếp về chuyện đội bóng, nếu có thể đoạt cúp thì chúng ta chắc chắn sẽ nhận được thêm một hợp đồng tài trợ lớn nữa." - Irivy dựa tấm lưng trần vào thành bể tắm một cách khoan khoái.
"Thật sao ạ? Là hợp đồng gì vậy ạ?" - Hiên Hạ mừng rỡ hỏi.
"Hợp đồng tài trợ áo đấu từ một hãng thời trang danh tiếng." - Irivy tự thưởng cho mình một ngụm rượu vang táo.
"Ôi, thế thật tuyệt!"
"Nhưng nếu ngày mai trời nắng thì tốt hơn. Mà không biết cái gã Hainiido kia có treo con búp bê cầu nắng trong phòng không nữa?" - Giọng Irivy thoáng trầm lại.
"Chị Irivy..." - Hiên Hạ mỉm cười - "Có phải chị... thích anh Hainiido không?"
Irivy suýt làm đổ ly rượu xuống nước:
"Gì chứ?! Đời nào có chuyện đó! Em nghĩ tiêu chuẩn của chị thấp đến thế sao?"
"Tại em thấy lúc nào chị cũng nhắc tới anh ý mà."
"Vì hắn là điểm yếu nhất của đội bóng."
"Vầng, thế mà anh ấy lại là đội trưởng cơ đấy."
"Thôi không nói chuyện này nữa!" - Irivy gắt, cô uống cạn ly vang.
"Chị đang ngượng phải không?" - Hiên Hạ trêu.
"Mà còn em đấy, cô bé ngốc." - Irivy nở một nụ cười lấp lánh - "Nếu em thích Xuyên Sơn thì phải nói thẳng với anh ta, chứ đừng hi vọng gã ngốc đó tỏ tình trước."
"Em... em..." - Hiên Hạ đỏ mặt, nhưng rồi hai nắm tay cô xiết chặt lại đầy quyết tâm: "Vâng! Nhất định em sẽ nói với anh ấy!"
Ở bên cạnh hai người, Huệ Nha đã tựa đầu vào thành bể và... ngủ ngon lành từ bao giờ.
Hay cũng có thể là đôi mắt nàng chỉ đang khép hờ? Đôi hàng mi xanh dường như vừa khẽ động đậy...
Trong lúc đó ở phòng ngay kế bên, Xuyên Sơn và Hainiido thì đang ngâm mình trong một bể tắm đầy... nước đá. Những viên đá ngập tới tận cổ của hai anh, thực ra đây là một liệu pháp trị liệu, nước đá lạnh sẽ giúp họ có được thể trạng tốt nhất cho trận đấu vào ngày mai.
"Không biết giờ này các cô gái của chúng ta đang làm gì ở phòng bên nhỉ?" - Hainiido chợt thắc mắc.
"Chắc ngủ rồi." - Xuyên Sơn nói, anh hình dung ra khuôn mặt bình yên của Huệ Nha khi nàng ngủ.
"Gì sớm thế, có khi họ cũng đang... tắm." - Hainiido cười gian xảo giống hệt... ma vương.
"Cậu chỉ toàn những ý nghĩ đen tối." - Xuyên Sơn nhắm mắt lại, khuôn mặt anh đẹp như tượng khắc, thực ra trong đầu anh cũng đang tưởng tượng ra... cảnh tượng ấy.
Nhà hàng Silver Salt nổi tiếng với những món ăn cầu kì và tinh tế đến từng hạt muối. Ở một bàn dành cho thượng khách trên tầng hai, Xương Uy và Thiên Nhi đang cùng ăn tối. Thiên Nhi đã tạm nguôi chuyện của Y Tuyết, mặc dù cô nàng vẫn còn hơi hậm hực.
"Chiều mai anh có bận không, Xương Uy? Nếu không thì đi cùng em." - Thiên Nhi chợt nói.
"Đi đâu?" - Xương Uy hỏi.
Thiên Nhi lấy ra hai tấm vé:
"Đi xem bóng đá."
"Em đi một mình đi." - Xương Uy nói ngay, anh vốn chẳng quan tâm gì đến thể thao, đặc biệt là bóng đá.
"Không, anh phải đi cùng em, mai là trận chung kết rồi." - Thiên Nhi thì lại là một fan nhiệt thành của câu lạc bộ Illen United.
"Anh bận lắm." - Xương Uy từ chối, anh không muốn mất thời gian cho mấy trò vô bổ ấy.
"Anh có đi không!" - Thiên Nhi trừng mắt - "Chuyện của anh với con Y Tuyết tôi chưa bỏ qua đâu!"
"Thôi được." - Xương Uy đành đồng ý cho yên thân - "Đi thì đi."