Tu tiên cuồng đồ : Ý chí của tổ tiên!
“Thiên Yêu”
Diệp Không đang chiến đấu với Di Hồn thì trông thấy trên bầu trời một dải sáng, hắn cả kinh. Lúc này hắn đang đánh bất phân thắng bại với Di Hồn, nếu Thiên Yêu liên thủ với Di Hồn thì...
Trên thực tế, rất có thể Thiên Yêu sẽ hợp tác với Di Hồn.
Để lấy được phương pháp đi Thượng Giới, Thiên Yêu sẽ không từ thủ đoạn nào thậm chí là tạm thời hợp tác với Diệt Thần tộc xấu xa bỉ ổi kia để giết chết Diệp Không, sau đó hai tên sẽ sống mái với nhau.
Tuy lúc này thông đạo truyền tống còn chưa mở ra nhưng Diệp Không tin tưởng rằng ở Thần giới cũng chỉ có Thiên Yêu mới có sức mạnh khống chế thời không, mở ra thông đạo.
Di Hồn trông thấy cánh cửa ánh sáng kia mở ra, hắn lộ ra vẻ vui mừng, mặc kệ Thiên Yêu có tới hay không hắn đều có lời bởi vì mục đích cuối cùng của hắn chính là quấy rối thế giới có người vượt qua vũ trụ.
Đương nhiên nếu là cho hắn ở chỗ này tăng thêm sức mạnh thì hắn rất vui sướng đấy.
“Diệp Không, trước khi Thiên Yêu đến, ngươi còn một cơ hội, nếu ngươi đưa ra tín ngưỡng thuần phục Thần hồn ý chí của ta thì ta sẽ cam đoan ngươi bình yên vô sự, hơn nữa ta còn giúp ngươi đối phó với Thiên Yêu.” Mặt Di Hồn hiện ra vẻ đắc ý, nói: “Thế nào? Ngươi thấy sao?”
Thế nhưng Diệp Không lại nhìn lên bầu trời, nhìn cánh cửa ánh sáng đang từ từ mở ra, không sốt ruột như Di Hồn tưởng tượng.
Diệp Không cười lạnh, nói: “Muốn ta phụng hiến ngươi, trở thành nô lệ của ngươi? Ngươi nằm mơ à? Ngươi nghĩ hay nhỉ, Diệp Không ta cho dù biến thành con kiến cũng không muốn mất tự do, mà hiện tại ta đã trở thành Thủy Thần sáng tạo ra thế giới, ngươi nghĩ rằng ta sẽ khom lưng quỳ gối với ngươi?”
Di Hồn nói: “Không, không, không, ngươi hiểu lầm ý ta, Thần hồn ý chí của ta cũng không lấy đi tự do của ngươi mà là...” Di Hồn do dự một lúc rồi nói: “Từ khi ta tiếp nhận truyền thừa thì mới biết Thượng giới chia làm hai phe, do đó không phải là ta muốn ngươi làm nô lệ mà là ta muốn ngươi chọn trước một phe.”
Diệp Không nhìn Di Hồn, lắc đầu, chậm rãi nói: “Ta không biết ngươi ở trận doanh nào, ta chỉ biết các ngươi làm việc quỷ dị quái đản, không từ thủ đoạn..”
Nói xong, Diệp Không đưa tay chỉ xuống thành thị bên dưới đang ngập tràn lửa cháy cùng hoảng sợ, gằn lên từng chữ: “Các ngươi chỉ vì lợi ích của mình mà khiến cho nhiều người vô tội như vậy trở thành vật chôn theo, từ hành vi cử chỉ đó của ngươi, có thể thấy phe cánh của các ngươi rất độc ác, ta quyết sẽ không chọn các ngươi, nếu nhất định phải chọn một phe, ta sẽ lựa chọn phe đối lập với các ngươi vì ít nhất bọn họ không phái người đến hại ta”
Từng câu Diệp Không nói đều đâm trúng vào chõ kiêng kỵ nhất của Di Hồn, ngọn lửa màu đen bên trong hai mắt hắn bốc cháy dữ dội, hắn gằn lên từng chữ: “Đã thế ta sẽ hợp tác với Thiên Yêu giết ngươi trước”
Di Hồn cho rằng sự uy hiếp của hắn rất đáng sợ nhưng Diệp Không lại cười khẩy, hỏi ngược lại: “Ngươi cho rằng Thiên Yêu sẽ tới sao?”
“Cái gì?” Di Hồn sửng sốt nói.
Chỉ thấy Diệp Không đứng ở trong hư không thăm thẳm, đột nhiên đưa tay chỉ vào cửa ánh sáng đang từ từ mở ra, miệng gằn lên từng chữ: “Phép tắc thời không, đóng lại!”
“Đây...” Mắt Di Hồn muốn rớt ra ngoài, chỉ thấy cánh cửa truyền tống đã mở ra được một nửa vậy mà lại rất nghe lời đóng lại.
“Hừ, khống chế phép tắc thời không để mở thông đạo truyền tống cự ly xa, ngươi có thể mở, ta có thể đóng.”
Núi Thiên Lang.
Bên trong lỗ thông đạo to lớn màu đen có hàng vạn tia sáng bắn ra, trong bối cảnh hoành tráng này, Thiên Yêu đang thất hồn lạc phách, trong lúc giận dữ, hắn đã giết không ít trưởng lão Thiên Không Thần miếu.
Có người nhanh chân trốn thoát, hắn cũng không truy kích, hắn ngơ ngơ ngẩn ngẩn thì thầm: “Hao tổn tâm sức vẫn thất bại, chẳng lẽ trời muốn diệt ta?”
Thiên Yêu cực kỳ hùng mạnh, hai kỷ nguyên trước, lúc Hậu thiên Thần tộc tiêu diệt Cổ thần thì thực lực của hắn cũng đã là số một số hai, sở dĩ Chiến thần mạnh hơn hắn là bởi vì Chiến thần biết động não, nếu so sức mạnh cơ bắp thì Thiên Yêu cũng không thua Chiến thần.
Trải qua nhiều năm tu luyện như vậy, lại dung hợp hai khối Thần cách là Thời gian và Không gian, hắn đã trở thành Thần vũ trụ hữu danh hữu thực.
Cho nên ở rất nhiều nơi thuộc Thần giới chỉ cần có động tĩnh là hắn biết ngay.
“Đây là...” Đang vô kế khả thi thì hắn đột nhiên cảm giác được một nơi nào đó trên Thần giới có động tĩnh.
“Thần đô của Thần quốc Đông Thắng, đi xem thế nào.” Thiên Yêu cũng không phát hiện ra Diệp Không nhanh như vậy, dù sao thì Thần đo cũng cách núi Thiên Lang quá xa nên hắn chỉ cảm giác được ở đó có động tĩnh lớn.
“Mở ra!” Tâm niệm Thiên Yêu vừa động, hai trong ba khối Thần cách ở giữa trán tức thì tỏa sáng rực rỡ.
Một tia sáng bắn ra thẳng tắp, rất nhanh qua thời không định vị, một thông đạo hướng về Thần quốc Đông Thắng từ từ hình thành.
Thế nhưng ngay khi Thiên Yêu định tiến vào thì hắn đột nhiên nhíu mày.
Chỉ thấy cánh cửa thời không mà hắn thả ra đột nhiên nhỏ lại, sau đó khép kín hoàn toàn.
“Đây...” Nhất thời Thiên Yêu ngây ngẩn cả người, bởi vì bao nhiêu năm qua hắn mở cửa thời không vô số lần mà chưa bao giờ xuất hiện tình huống này.
Tuy nhiên trong nháy mắt hắn liền biết rõ chuyện gì xảy ra, “Nhất định là bên kia cũng có một người có thể khống chế thời không, mà ở Thần giới này trừ ta ra người duy nhất có thể làm được điều này chính là...”
Nghĩ đến đây, lập tức hai cái vòi đang rủ xuống của Thiên Yêu dựng lên, hắn đang uể oải cũng hiện ra vẻ vui mừng.
“Diệp Không, là Diệp Không, ha ha ha, đi mòn gót sắt không tìm thấy, đến khi thấy được chẳng tốn công” Thiên Yêu mừng rỡ, mấy năm nay hắn tìm kiếm Diệp Không nhưng ngay cả tin tức cũng không thấy, không thể ngờ được tự nhiên lại có tin tức.
“Cánh cửa thời không, mau mở ra, tuyệt không thể để cho hắn đóng lại.”
Thần đô của Thần quốc Đông Thắng.
Di Hồn thất vọng nhìn cánh cửa thời không đang lặng lẽ đóng lại, lòng hắn trở nên nguội lạnh, chiến ý cũng bị đả kích, khí thế liền yếu đi.
Thế nhưng ngay lúc này, trên bầu trời lại xuất hiện một cột sáng, cánh cửa thời không lại muốn mở ra một lần nữa.
“Tên Thiên Yêu này cũng không ngốc.” Nét vui mừng hiện rõ trên gương mặt của Di Hồn, khí thế lại tăng vọt, lớn tiếng hét lên: “Diệp Không, ngươi muốn nghỉ ngơi sao, ta và ngươi đánh tiếp.”
Di Hồn cũng nham hiểm, hắn muốn dây dưa với Diệp Không để cánh cửa thời không mở ra.
Nhưng mà Diệp Không làm sao có thể để hắn làm được điều đó, hắn vừa cầm Hỗn Độn Cự Phủ xông lên vừa từ trong mắt thả ra một ký tự to lớn của Địa cầu.
Di Hồn không biết nhưng người Trung Quốc ở Địa cầu lại biết, đây chính là chữ “Phong”.
“Đây là cái gì?” Di Hồn giật mình nhìn ký tự to lớn trên bầu trời đang lớn dần lên bao trùm toàn bộ không trung, nổ ầm ầm, hóa thành một màn mưa ánh sáng.
Diệp Không cũng không giấu diếm, nói: “Đây là bí tịch gia truyền của ta, Thiên cơ tái sinh Thần Qủy khó dò Phong tự lệnh.”
Trong lòng Di Hồn nói cái tên này quá dài, giật mình nói: “Thiên cơ tái sinh Thần quỷ khó dò Phong tự lệnh.”
Diệp Không gật đầu nói: “Bây giờ ta đã phong bế không gian trong phạm vi hơn ngàn tỷ dặm, có thêm vài Thiên Yêu nữa hắn cũng không thể mở ra thông đạo thời không hướng tới đây, ngươi không cần si tâm vọng tưởng.”
Nhất thời trong hai mắt Di Hồn lộ ra vẻ tuyệt vọng, nói: “Không vấn đề, hừ, Thần hồn ý chí của chúng ta khi nào cần người khác giúp đỡ? Diệp Không, tốt nhất là hắn không đến, để một mình ta xử lý ngươi.”
Không có người ngoài tới giúp nhưng Di Hồn lại tỉnh táo nói: “Diệp Không, ta sẽ cho ngươi biết rõ người có Thần hồn ý chí mạnh như thế nào, mà chỗ mạnh nhất của chúng ta chính là có thể dùng Thần hồn ý chí của mình gọi ra Tôn Giả nhập thể.”
Những lời này của Di Hồn khiến Diệp Không giật mình, nếu như có thể gọi ra cường giả Thượng giới hạ giới thì e rằng trận chiến này không thể chiến thắng, mà quan trọng là trên lý thuyết thông đạo duy nhất nối liền thế giới này với Thượng giới chính là thông đạo ở núi Thiên Lang, không nên có người ở Thượng giới bị gọi xuống mới đúng.
Chỉ thấy đột nhiên Di Hồn ngẩng đầu lên, toàn thân áo trắng, khói đặc cuộn lên, đứng giữa không trung, ngửa mặt lên thét dài: “Ý chí truyền thừa của tổ tiên bên trong cơ thể ta hàng tỷ năm, chiếm lấy cơ thể của ta, ta lấy thần hồn của ta hiến tế cho các ngươi.”
Convert by: Nguyenhoangthanh_nd