PS: Đây là phiên ngoại viết về Mộ Thần Hy, Tiêu Diễm cùng Hình Liệt Phong khi họ lần đầu gặp nhau.
--- --- ---
Mộ gia và Hình gia xưa nay quan hệ vốn thân thuộc, tỷ tỷ của Mộ gia gia chủ là phu nhân của Hình gia gia chủ, không những thế hai nhà còn kết thông gia qua nhiều lần giao hảo khác, vì vậy mà quan hệ thân càng thêm thân.
Hài tử của hai nhà qua lại cũng rất mật thiết, điển hình là Hình gia lục thiếu gia Hình Liệt Phong và Mộ gia cửu thiếu gia Mộ Thần Hy.
Hình Liệt Phong so Mộ Thần Hy lớn hơn bảy tuổi, năm nay Hình Liệt Phong mười tuổi, Mộ Thần Hy ba tuổi, nói ra tính cách hai người này trái ngược nhau nhưng lại chung sống rất tốt, so huynh đệ ruột thịt còn thân.
Tuy chỉ mười tuổi, nhưng Hình Liệt Phong từ nhỏ đã rất thích dùng cự kiếm, cho nên để thỏa mãn niềm ham mê của mình Hình Liệt Phong phải thường xuyên rèn luyện để đủ sức sử dụng cự kiếm, việc này dẫn đến Hình Liệt Phong thân thể phát triển cực nhanh, xét về vẻ ngoài mà nói thì Hình Liệt Phong thân thể rất khôi ngô cao lớn, nhìn có thể lầm tưởng là mười bốn mười lăm tuổi thiếu niên, hơn nữa Hình Liệt Phong đối với nhỏ bé yếu ớt lại vô cùng đáng yêu biểu đệ Mộ Thần Hy rất quan tâm và luôn ra sức bảo vệ, thầm muốn trở thành tốt nhất ca ca.
Mà từ nhỏ Mộ Thần Hy bộ mặt đã có bẩm sinh mặt tê liệt, tuy nhiên bộ dạng hiện tại quá nhỏ, gương mặt mang theo đặc thù của trẻ con phì, mắt phượng to tròn làn da trắng trẻo, mặc vào y phục dày trông càng thêm bụ bẫm, thường trưng ra mặt than tê liệt như một tiểu đại nhân, nhìn vừa buồn cười lại đáng yêu vô cùng, khiến người khác xem mà hận không thể ôm vào ngực xoa nắn một phen.
Trong lần tiệc mừng Tiêu gia gia chủ tấn cấp thăng lên phân thần kỳ trở thành đạo nhân, là các đại gia tộc có quan hệ hữu hảo hòa thuận, thì Hình gia và Mộ gia hiển nhiên cũng được mời đến tham dự.
Tách khỏi Hình gia đám người, Hình Liệt Phong chạy ngay đi tìm Mộ Thần Hy, sau khi Hình Liệt Phong gặp Mộ Thần Hy đang đứng cùng Mộ gia đoàn người, liền nhanh chân tiến lên đón nhận Mộ Thần Hy.
Mộ gia nhân thấy là Hình Liệt Phong, cũng biết hai người thân thuộc, đối với Hình Liệt Phong tiếp đón Mộ Thần Hy cũng không lấy làm kinh ngạc nên rất thoải mái giao ra.
Trong đồng lứa tuổi còn nhỏ như Hình Liệt Phong và Mộ Thần Hy cũng không nhiều, vì thế không mấy gì kinh ngạc khi Hình Liệt Phong mỗi lần đều đến tìm Mộ Thần Hy.
Đừng nhìn Mộ Thần Hy còn nhỏ, nhưng tính cách lạnh nhạt trầm ổn, trí tuệ lại vượt xa tuổi tác, cho nên Hình Liệt Phong giao tiếp với Mộ Thân Hy trông như hai bằng hữu cùng tuổi hơn là huynh đệ.
Hình Liệt Phong lại thấy đi cùng Mộ Thần Hy rất thoải mái, tuy tính cách biểu đệ hơi vắng lạnh nhưng trọng điểm là biểu đệ không chỉ nhỏ hơn hắn lại còn chưa tu luyện, hắn có thể ở biểu đệ chứng tỏ mình là một tốt ca ca có trách nhiệm bảo vệ đệ đệ, huống chi Mộ Thần Hy không như mấy đứa trẻ ở trong tộc khác suốt ngày khóc nháo hay bám theo chuyên đi nịnh hót hắn, Hình Liệt Phong càng thêm thích tìm đến im lặng trầm mặt lại mang theo cao ngạo sơ ly Mộ Thần Hy.
Lúc này, Mộ Thần Hy bị Hình Liệt Phong lén lút ở mọi người không chú ý kéo đi ngoài chơi, chạy đến thoát ra xa khỏi nơi tiệc mừng tổ chức thì mới ngưng, cả hai đi đến hoa viên gần đó, Hình Liệt Phong lấy ra cự kiếm được làm từ gỗ, nói với Mộ Thần Hy.
"Ta vừa học xong một bộ kiếm pháp rất lợi hại, để ta cho đệ xem thế nào"
Nói xong liền vui sướng quơ kiếm luyện tập, Mộ Thần Hy yên lặng ngồi trong đình nghỉ mát xem Hình Liệt Phong khởi kiếm.
Chỉ là mộc kiếm này được làm từ Thiết Tâm Mộc, cứng rắng như sắt trọng lượng cũng không kém, Hình Liệt Phong còn nhỏ nên chưa nắm bắt đủ lực khống chế hoàn toàn thanh kiếm, lại nhất thời hăng hái chứng tỏ với Mộ Thần Hy bản thân uy vũ tư thế, cho nên mới sơ ý tuột tay ném luôn thanh kiếm văng ra xa.
Thanh kiếm rơi vào bụi cây gần đó, phát ra thanh âm xoạt xoạt do ma xát vào lá cây, rồi lát sau mới vang lên thanh âm trầm muộn khi rơi xuống đất.
"Aaaaaaaa, đau chết ta"
Tiếng kêu thảm thiết theo sau vang lên, Hình Liệt Phong cứng đờ mở to mắt, nghĩ đến điều gì khiến đầu đổ đầy mồ hôi, sau đó cứng ngắc quay đầu xem Mộ Thần Hy.
"Biểu đệ, ta..."
Trái ngược lại Hình Liệt Phong sợ run bộ dáng, Mộ Thần Hy lại rất bình tĩnh nói.
"Trúng người rồi"
Hình Liệt Phong khóc không ra nước mắt, hắn biết a, biểu đệ không cần trần thuật lại như thế, hơn nữa quan trọng lúc này là giải quyết thế nào.
Hình Liệt Phong đi tới Mộ Thần Hy, nghiêm túc nói:" Biểu đệ, cổ nhân có câu, tẩu vi thượng sách, đi thôi"
Sau đó ôm lấy Mộ Thần Hy chạy đi, lại không ngờ bị người nhanh tay đoạt lấy Mộ Thần Hy trước mình.
"Biểu..."
Hình Liệt Phong hốt hoảng thốt lên, ngẩn đầu xem người đang ôm lấy Mộ Thần Hy.
"Tên kia, muốn chạy cũng đừng hòng, giờ đệ đệ của ngươi đang trong tay ta, để ta xem ngươi còn dám trốn không, hừ, vì ngươi mà mặt ta bị hủy rồi, ngươi phải đền bù cho ta." Người tới tức giận hừ lạnh nói.
Hình Liệt Phong to mắt xem mặc thanh y xinh xắn bé gái, bé gái đó chừng mười tuổi, phấn điêu ngọc mài, tay ôm xinh đẹp không kém Mộ Thần Hy, nhìn lại trông như một bức tranh hoàn mỹ.
Thật đẹp.
Đây là bé gái đẹp nhất Hình Liệt Phong từng gặp, nhưng thấy trên trán bé gái có vết đỏ, nhớ đến tiếng kêu thảm thiết khi nãy, Hình Liệt Phong lúng túng, vết thương này là do hắn gây ra a.
Mẹ nói nữ nhân gương mặt rất quý giá, so sinh mạnh còn trân quý, nếu một nữ nhân bị hủy dung tương lai sẽ không có người lấy.
Làm một nam nhân đỉnh thiên lập địa, dù muốn hay không hắn vẫn phải chịu trách nhiệm, Hình Liệt Phong do dự chốc lát, vẫn là quyết tâm mở miệng.
"Ta không cố ý, nếu ngươi thật vì ta mà bị hủy dung, vậy...vậy ta sẽ chịu trách nhiệm, ta sẽ lấy ngươi"
Mộ Thần Hy:"..."
Tiêu Diễm:"..."
Hắn nghe lầm đi?
Tiêu Diễm trực tiếp mặt đen, tên ngu xuẩn đó lại xem mình là nữ, lại còn mở miệng lớn tiếng muốn lấy mình, Tiêu Diễm tay run run chỉ vào Hình Liệt Phong, trong cơn tức giận Tiêu Diễm trực tiếp giơ nắm đấm mạnh tay đánh vào mắt Hình Liệt Phong, tức điên nhìn Hình Liệt Phong đang té ngã dưới đất.
"Tên mắt có bệnh kia nhìn cho kỹ, bản thiếu gia ta đây là nam nhân nghe rõ chưa? Là nam nhân! Đã vậy ngươi còn nói muốn lấy ta? Ngươi mắt đã có bệnh giờ thêm đầu óc có bệnh nữa à!."
Hình Liệt Phong ngốc lăng, lắp bắp hỏi lại.
"Ngươi thật là nam?"
"Ngươi...ngươi dám nghi ngờ ta?" Tiêu Diễm trên mặt gân xanh nổi lên, tên ngu xuẩn này lại không tin tưởng hắn là nam nhân, thật đáng chết.
"Ách, bình tĩnh huynh đệ, ta là vô ý vô ý, haha, ngươi đừng tức giận, ta xin lỗi thật sự xin lỗi" Hình Liệt Phong đưa tay ngăn lại Tiêu Diễm thứ hai quả đấm, hắn không muốn mắt mình nhộm màu cả hai bên a.
Thầm liếc mắt quan sát Tiêu Diễm, nhìn kỹ lại y phục đúng là nam thức, vậy là hắn nhất thời chủ quan không chú ý, khụ, cho nên thức thời xin lỗi mới là trang tuấn kiệt, ai kêu chuyện này từ đầu đến cuối kẻ có lỗi là hắn a.
"Hừ, xem như ngươi thức thời. Nể tình hôm nay là ngày mừng lễ tấn thăng của phụ thân ta, bản thiếu gia ta sẽ rộng lòng tha thứ cho ngươi, nhưng..."
Tiêu Diễm hừ lạnh nói, từ trước đến nay hắn bị xem lầm là bé gái không ít lần, thậm chí một năm trước có người còn tưởng lầm hắn là nữ mà tìm đến đính hôn cho nhi tử của họ, sau khi biết được Tiêu Diễm cực kỳ tức giận, mặt mũi của hắn xem như bị quét rác, từ đó Tiêu Diễm vô cùng chán ghét ai dám nhận mình là nữ hay bất cứ thứ gì ví hắn như nữ nhân, nếu để hắn nghe thấy, Tiêu Diễm sẽ cùng kẻ đó liều mạng.
Nhưng lúc nãy là Tiêu Diễm vì tò mò nên lén theo hai người đi phía sau, sau đó vô ý rình coi Hình Liệt Phong tập kiếm, không ngờ lại bị kiếm rơi trúng đầu, giờ đã đánh Hình Liệt phong một cú, cộng thêm Tiêu Diễm có phần chột dạ vì nhìn lén người ta luyện kiếm nên không gây lớn chuyện thêm.
Mà thân cao ngạo không chịu thua thiệt nên Tiêu Diễm lấy cớ để lên mặt tha thứ cho Hình Liệt Phong, tuy nhiên cũng phải lấy lại chút lợi tức mới được, ai kêu tên ngu xuẩn đó dám ném kiếm vào đầu hắn, giờ trán hắn sưng phù lên rồi, thật không thể dễ dàng bỏ qua.
"Quả thật là nam"
Mộ Thần Hy vẫn luôn im lặng nằm trong tay Tiêu Diễm, chợt mở miệng lên tiếng cắt đứt lời Tiêu Diễm định nói, còn lạnh nhạt bổ sung, nhất ngữ sát nhân.
"Ngực thật phẳng"
Tiêu Diễm :"..."Hóa đá
Hình Liệt Phong: (°Д°) Cái tay!!!Biểu đệ!!! Tay đang đặt chỗ nào thế hả??!!
"Aaaaaa, bản thiếu gia hôm nay phải giết chết các ngươi."
Tiếng rống to vang lên chấn động cả hoa viên, đám hầu cận ngưng lại động tác, cười nói.
"Hôm nay bát thiếu gia thật hăng hái a."
"Đúng thật là vậy."
"Haha"
"..."
Thế nên, đây chính là khởi đầu cho mối quan hệ thân thiết như huynh đệ của ba người.
---End chap---
Gửi tặng những mem tích cực ủng hộ mình.
(○^v^○)/