Ở bên kia, ngay tại dòng suối…
Có vẻ như đầu Quang Minh Hổ Kiếm kia đã uống đủ nước, chính vì vậy mà nó liền đảo đôi mắt ra xung quanh, sau đó thì hướng về một phương mà rời đi.
Mọi thứ vẫn diễn ra bình thường, chỉ là nước suối mà đầu Quang Minh Hổ Kiếm kia uống có vấn đề.
Không sai, dòng suối đó đã bị Mục hạ độc, thế nhưng đó cũng không phải là loại độc gì quá mạnh, cũng chỉ khiến cho kẻ trúng độc hành động chậm chạp hơn mà thôi.
Không lâu sau, ngay khi đầu Quang Minh Hổ Kiếm kia rời khỏi con suối, một đàn Huyết Trùng liền lẳng lặng bay theo sao.
Thời gian đã trôi qua nửa canh giờ…
Lúc này, độc tính trong nước cũng đã phát huy tác dụng, chỉ thấy đầu Quang Minh Hổ Kiếm hành động càng ngày càng chậm, bước đi thì càng ngày càng khó khăn, nếu như nó không phải là một đầu hồn thú có tu vi vạn năm thì chỉ sợ là đã nằm lăn ra đất rồi.
Đúng vào lúc này, đám Huyết Trùng bám đuôi liền lao ra, bắt đầu bám lên thân thể của đầu Quang Minh Hổ Kiếm, nhanh chóng cắm cái miệng rộng vào trên da thịt của nó, điên cuồng hút lấy máu tươi.
Rống…
Phanh… Phanh… Phanh…
Mặc dù thân thể đã bị trúng độc, hành động cực kỳ chậm chạp, nhưng dù sao cũng là hồn thú vạn năm, ngay khi bị tấn công đầu Quang Minh Hổ Kiếm liền rống lên một tiếng, sau đó thì đem hồn lực trong cơ thể phóng ra ngoài, làm cho đám Huyết Trùng đang điên cuồng hút máu kia liền văng xa, cơ hồ là có vài con trực tiếp bị chấn nát.
Đám Huyết Trùng Nhất Giai quả nhiên không dễ đối phó, sau khi bị chấn bay ra xa, chúng liền vỗ cánh bay lên, tập trung lại thành một đám mây màu đỏ, tiếp tục quấn lấy đầu Quang Minh Hổ Kiếm.
Tại Đấu La Đại Lục, hồn thú một khi đã đột phá được tu vi vạn năm thì linh trí sẽ tự mở ra, mặc dù không thể so với nhân loại, nhưng vẫn đủ khả năng nhận thức xung quanh.
Tất nhiên, đầu Quang Minh Hổ Kiếm kia cũng không ngoại lệ, linh trí của nó cũng đã rất cao, mắt thấy chính mình đang bị trúng độc, trạng thái ngày càng xấu đi, nó cũng không muốn đánh nhau với đám Huyết Trùng mà liền quay đầu bỏ chạy.
Rầm… Rầm… Rầm…
Vo… Vo… Vo…
Cứ như, một đám mây đỏ và một đầu Quang Minh Hổ Kiếm điên cuồng truy đuổi ở trong rừng…
Qua nửa canh giờ, bởi vì bản thân đã chạy được một quãng dài, cho nên độc tính trong cơ thể của Quang Minh Hổ Kiếm đã lên tới đỉnh điểm, chỉ thấy nó bước đi loạng choạng, cơ hồ là sắp phải ngã xuống.
Đúng vào lúc này, ngay khi Quang Minh Hổ Kiếm chạm một chân xuống đất…
Rầm…
Một tấm Bạo Tạc Phù ở dưới đất liền được kích hoạt, lập tức tạo ra một vụ nổ kinh thiên động địa, đầu Quang Minh Hổ Kiếm cũng vì thế mà bị văng ra xa…
Rống…
Ngay lúc này, một thanh âm vô cùng lạnh lẽo vang lên: “Nhật Nguyệt Tề Huy!!!”
Lời vừa ra, ở trên không trung, xuyên qua lớp lá cây rậm rạp, hai cái hư ảnh mặt trời và mặt trăng lập tức rơi xuống, nhắm thắng vào vị trí của đầu Quang Minh Hổ Kiếm mà đánh tới.
Rống…
Mặc dù bản thân đang bị thương, nhưng với bản năng của bản thân, Quang Minh Hổ Kiếm liền rống lên một cái, ngay sau đó, một lớp lá chắn từ quang minh chi lực được hình thành, rất nhanh đã bao phủ toàn thân.
Rầm… Rầm…
Ngay lập tức, va chạm liền diễn ra, lập tức tạo thành một vụ nổ lớn, làm cho một vùng không gian xung quanh bị chấn động, khắp nơi đều bắn ra vô số đóm lửa và những phiến băng mỏng.
Ở phía bên trên, Mục thầm nghĩ: “Thực lực của yêu thú cấp quả nhiên không thể xem thường…”
Quả thực không sai, mặc dù Nhật Nguyệt Tề Huy của Mục lợi hại, nhưng cũng phần lớn sức công kích của nó đã bị vòng bảo hộ toàn thân của Quang Minh Hổ Kiếm chặn lại, cơ hồ là không có gây ra một chút sát thương nào.
Rống… Rống… Rống…
Sau ba tiếng rống tức giận, dưới lớp bụi mịt mù, đầu Quang Minh Hổ Kiếm liền lập tức lao lên, chỉ thấy trên lưng của nó lúc này đã xuất hiện một đôi cánh cực lớn được tạo từ quang minh chi lực, hai mắt của nó đã chuyển sang màu đỏ, có vẻ như nó đã nhận định Mục chính là kẻ đã tấn công nó.
Phạch…
Một tiếng vỗ cánh vang lên, ngay sau đó, đầu Quang Minh Hổ Kiếm liền hóa thành một vệt ánh sáng màu vàng kim, cả thân thể như một viên đạn, bắn thẳng về phía Mục, cái miệng thì đã mở ra hết mức có thể, để lộ ra bốn cái răng nanh nhọn hoắt.
Cơ hồ là cũng trong lúc đó, Mục liền hô lên: “Không ổn!”
“Bạo tốc!”
Trong nháy mắt, cả người của Mục liền hóa thành một vệt ánh sáng màu tím, nhanh chóng lui ra phía sau, tránh né được công kích của Quang Minh Hổ Kiếm.
Rầm…
Bởi vì đã mất đi mục tiêu công kích, cho nên đầu Quang Minh Hổ Kiếm liền đánh vào khoảng không, sau đó thì liền rơi xuống đất, cơ là nơi nó rơi xuống đã lún xuống mấy tấc, bên trên đó còn xuất hiện một ít tia quang minh chi lực.
Rống… Rống… Rống…
Qua mấy tiếng rống kinh thiên động địa, toàn bộ cơ thể của Quang Minh Hổ Kiếm liền bắt đầu phát sáng, vài bộ phân của nó dần bắt đầu thay đổi.
Chỉ thấy ở dưới đất, bốn cái vuốt chân liền dài ra, bên trên còn có vài cái khe nhỏ, trông vô cùng sắc bén.
Tiếp đó chính là lớp lông của Quang Minh Hổ Kiếm, tất cả đều dựng đứng lên, kết thành từng mảng, sau đó thì phủ lên lớp ánh vàng kim, trông không khác gì một bộ giáp.
Sau khi đã đưa cơ thể vào trạng thái chiến đấu, đầu Quang Minh Hổ Kiếm lại một lần nữa lao lên, hai cánh liền đập mạnh, cả thân thể liền bắn lên như một viên đạn, tốc độ lần này còn nhanh lúc trước gấp mấy lần.
Ở giữa không trung, mắt thấy công kích sắp đến, Mục ý niệm chợt động, một tay điều khiển Nhật Kiếm bay về phòng thủ, tay còn lại thì điều động Nguyệt Kiếm bay vòng ra đằng sau đầu Quang Minh Hổ Kiếm.
Rất nhanh, Nhật Kiếm liền đã xuất hiện trước mặt hắn, cách bản thân khoảng trượng, toàn thân tỏa ra khí tức nóng bức, tạo thành một lớp lá chắn cho Mục.
Về phần Nguyệt Kiếm, lúc này nó đã vòng ra phía sau lưng của Quang Minh Hổ Kiếm, toàn thân phát ra khí tức băng hàn, rất nhanh đã ngưng tụ được một tảng băng khổng lồ, sát khí tỏa ra nhàn nhạt.
Đúng vào lúc này, đầu Quang Minh Hổ Kiếm đã lao tới, chỉ thấy nó đưa hai cái vuốt ở hai chân trước lên, đánh thật mạnh vào Nhật Kiếm…
Rầm…
Một tiếng nổ lớn vang lên, hai cái vuốt sắc bén của Quang Minh Hổ Kiếm đã va chạm với lớp lá chắn của Nhật Kiếm, khiến cho nó rung lên mấy lần, nếu như tỉ mỉ quan sát thì có thể thấy đã có vài vết nứt xuất hiện, cũng vì như vậy mà lớp lá chắn đó liền ảm đạm đi vài phần…
Thế nhưng mọi việc còn chưa dừng lại ở đó…
Rầm…
Lại thêm một tiếng nổ nữa, lần này không phải là công kích của của Quang Minh Hổ Kiếm nữa, mà chính là công kích của tảng băng khổng lồ do Nguyệt Kiếm ngưng tụ thành.
Rống…
Bởi vì ăn lấy một kích bất ngờ như vậy, Quang Minh Hổ Kiếm mặc dù có sức phòng thủ vô cùng kinh khủng, nhưng cũng tránh khỏi kêu lên một tiếng đau đớn, hành động của nó trong phút chốc liền khựng lại.
Nắm lấy cơ hội đó, Mục lập tức lấy ra một vật nhỏ cực kỳ nhỏ, có hình cầu, toàn thân là một màu trắng muốt, nhanh chóng ném vào cái miệng đang mở ra của Quang Minh Hổ Kiếm.
Ngay khi vật kia đã bay vào trong miệng của Quang Minh Hổ Kiếm, Mục ý niệm liền động…
Bùm…!!!
Sau một tiếng nổ, một lớp bụi màu trắng liền chui hết vào trong miệng của Quang Minh Hổ Kiếm, không hề có một chút gì là lọt ra bên ngoài, cơ mà, cho dù có lọt ra bên ngoài thì chúng cũng đã bám lên thân thể của Quang Minh Hổ Kiếm, căn bản là không hề lãng phí một tí gì.
Rầm… Rầm… Rầm…
Bởi vì ăn lấy một kích bất ngờ từ Nguyệt Kiếm, Quang Minh Hổ Kiếm liền mất đi khống chế, hai cánh liền dừng lại, không vỗ nữa, cộng thêm thân thể đang bị trúng độc, cho nên nó liền rơi thẳng xuống đất, lăn dài một đường, sau đó thì mới dừng lại.
Rống… Rống… Rống…
Có điều, Quang Minh Hổ Kiếm không hổ là hồn thú với tu vi vạn năm, bao nhiêu thương thế đó cũng không khiến nó gục ngã.
Chỉ thấy trong lớp bụi mịt mù, Quang Minh Hổ Kiếm liền nhanh chóng đứng dậy, sau khi rống lên vài tiếng giận dữ thì liền vận chuyển hồn lực tập trung ở phần miệng, một quả cầu ánh sáng màu vàng kim nhanh chóng được hình thành.
Đùng…
Từ trong miệng của Quang Minh Hổ Kiếm, một cột sáng màu vàng kim lập tức xuyên qua lớp bụi kia, bay thẳng lên trời, nhắm thẳng về vị trí của Mục mà lao tới.
.