Lục Tam Phong nhẹ nhàng đẩy Giang Hiểu Nghi một chút, cô hơi kinh ngạc, mở mắt ra thấy Lục Tam Phong đã tỉnh lại, mặt lộ vẻ vui mừng hỏi: "Anh có sao không? Sao lại uống nhiều như vậy?" "Anh cũng không muốn uống, em mau lên giường ngủ một lát đi." Lục Tam Phong bỗng nhiên nhớ ra cái gì, hỏi: "Con ở nhà một mình sao?" "Em nhờ nhà đối diện trong hộ rồi, con không có việc gì đâu." "Vậy là tốt rồi, em lên giường ngủ đi, anh ngủ không được, ngồi một chốc." Lục Tam Phong khuyên một hồi lâu, Giang Hiểu Nghi mới nằm lên giường chợp mắt.
Màn đêm từ từ biến mất, ánh sáng màu lam dần hiện ra khiến Lục Tam Phong đang ngồi bên giường kinh ngạc. Một bàn tay anh đặt ở cẳng chân nhỏ của Giang Hiểu Nghi, trong lòng có cảm giác an tâm không nói nên lời.
Tám giờ sáng, trên thị trường, ngành thực phẩm cho trẻ em bỗng tiến hành kiểm tra các bộ phận, Wahaha bị kiểm tra không hợp cách, trước mắt quyết định tạm giữ sản phẩm, sau đó sẽ đưa đến phòng thí nghiệm đo lường kiểm tra toàn diện.
Đồng thời còn đả kích mười mấy xưởng không hợp quy cách, niêm phong một đống thiết bị phi pháp.
Lúc Lục Tam Phong trở lại nhà máy đã gần chín giờ, tuy rằng đã tỉnh rượu nhưng di chứng sau say vẫn làm hai chân anh như nhũn ra. Trương Phượng Tiên ngáp đi vào nói: "Mấy nhà máy bên kia liên tục thống kê số liệu, tôi quá mệt mỏi." "Mệt cái gì? Cả đêm ngáy như sấm, thống kê xong hết chưa?" Lục Tam Phong hỏi. "Đối với ông chủ như anh, tôi chỉ là một cô gái bé nhỏ, mà anh sai khiến nhiều như vậy. Còn bốn nhà máy chưa xong số liệu, bằng không tôi cũng mặc kệ anh say chết" Trương Phượng Tiên tức giận nói.
Ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa, Lục Tam Phong đầu cũng không nâng nói: "Vào đi."
Cao Chí Dũng đi đến, anh ta đắn đo nhìn hai người, nghe người ta nói, hai người đều đang ngáp, hơn nữa Trương Phượng Tiên còn giúp đỡ Lục Tam Phong, Lục Tam Phong lại biểu hiện mập mờ.
Ở nhà máy đã sớm truyền tin đồn, nhất là ở chức vị trợ lý này, bây giờ thật là giống tình nhân như đúc. "Thị trường kiểm tra Wahaha, đã khấu trừ xuống rồi!" Cao Chí Dũng ngồi xuống hỏi: "Làm sao vậy?" "Uống hơi quá, nếu không uống thì hôm nay có lẽ hiệu suất sẽ cao hơn, tôi uống đến mức vào viện luôn mà." Lục Tam Phong bất đắc dĩ nói. "A?" Cao Chí Dũng kinh ngạc mở miệng nói: "Về sau anh đừng uống nhiều như vậy, loại chuyện bồi rượu cho lãnh đạo này đều có người chuyên môn, đều là người có thể uống ba bốn cân rượu, tự anh uống có khi uống chết đấy." "Sáng nay các người phụ trách khai báo đi, tôi mặc kệ, nằm nghỉ tí đã." Lục Tam Phong tựa vào ghế, tay xoa xoa huyệt Thái Dương nói: "Anh nói cho nhà máy để cùng lãnh đạo địa phương tiếp xúc, ngăn Wahaha một chút."
Lục Tam Phong biết, địa phương này sẽ không phối hợp, anh chỉ muốn ngăn một chút, cho dù vài ngày hay một hai tháng cũng đủ rồi.
Sắc mặt Cao Chí Dũng có chút khó xử, chần chờ một chút nói: "Tổng giám đốc Lục, chúng ta không cần phải như vậy, tôi cảm thấy rất không nên, tôi rất hiểu tổng giám đốc Tôn này, anh ta là người vô cùng ngoan độc." "Nói như thể tôi thì không ngoan độc ấy, vừa lúc, hôm nay nhiều hoạt động như vậy, tôi phải cân nhắc xem bước tiếp theo anh ta sẽ làm gì." Lục Tam Phong cầm lấy tờ báo cáo tiêu thụ nhìn thoáng qua, năm nhà máy, hơn nữa là thị trường địa phương, hết ngày hôm qua đã mua hơn bảy mươi nghìn chai, so với số liệu Lục Tam Phong tính toán tương đối hài lòng.
Thị trường còn không hoàn toàn mở ra, số liệu như thế này xem như bình thường. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện.net
Cao Chí Dũng nhìn anh kiên định như thế, chỉ có thể im lặng, lấy một số văn kiện cần kí đưa cho Lục Tam Phong rồi vội vàng đi. Sản phẩm của Wahaha bị khấu trừ, đại lý lập tức gọi điện thoại cho tổng bộ, không đến nửa giờ, tình huống xảy ra cụ thể đã được đặt trên bàn giấy, thậm chí có một ít đại lý có thể lực cũng nhận được tin tức nói người của Thực phẩm Phong Giai đã đi bảo đáp hoặc mời khách ăn cơm. "Có thể!" Tổng giám đốc Tôn lật xem văn kiện, sắc mặt rất khó coi, trầm giọng nói: "Thằng nhóc này rất có tiền đồ, rất có thủ đoạn."
Vài tiếng chuông sau, vài người quản lý cấp cao vào phòng. "Đầu tiên, liên hệ Tứ Đại Thiên Vương, họ một nửa chúng ta một nửa tiền, sau đó liên hệ tòa soạn báo, lấy chuyện này náo lớn lên, sau đó chính là sản phẩm mới nhanh hơn, tháng này sẽ lên kệ." "Không thành vấn đề!" "Nhất định phải nhìn chòng chọc vào sản phẩm của họ, mấy cái hũ đấy quả thật ăn rất ngon, theo góc độ của tôi mà nói, sản phẩm rất có năng lực, cho nên chiếm phương diện mạnh hơn trên thị trường"
Buổi chiều, giới giải trí bùng nổ, Wahaha hợp tác với Tứ Đại Thiên Vương, đây quả thức chính là tổ hợp kì ảo. Các loại chó săn, phóng viên tạp chí, phóng viên báo lá cải chen chúc mà đến.
Đồng thời càng nhiều cuộc điện thoại đến các nhà máy Thực Phẩm Phong Giai, hy vọng đáp lại. Lục Tam Phong ở trong văn phòng vận động thân mình, giữa trưa vừa cơm nước xong ngủ cảm giác đã có tinh thần hơn hẳn.
Quản lí thị trường vội vã đi về hướng này, Lục Tam Phong nhìn bộ dáng của anh ta, trong lòng đã biết gặp chuyện đại sự không may. "Làm sao vậy?" Lục Tam Phong hồ. "Tổng giám đốc Lục, Wahaha thay Tứ Đại Thiên Vương ra mặt, nói chúng ta xâm quyền, điện thoại các nhà máy đều bị gọi đến điên cuồng, ngày mai chúng ta chắc sẽ lên đầu đề, hơn nữa chuẩn bị ra tòa khởi tố" "Tứ Đại Thiên Vương?" Trương Phượng Tiên ló ra từ văn phòng, buồn bực nói: "Chúng ta thế nào mà lại trêu chọc người trên thiên đình vậy?" "Mẹ nó là Tứ Đại Thiên Vương ca hát." Lục Tam Phong tức giận nói. "Ta đáp lại không? Chuyện này xử lý không tốt dễ dàng đắc tội lắm." "Tìm ra bốn người trong nhà máy, nói vốn dùng Tứ Đại Thiên Vương, kết quả thời điểm đóng dấu tuyên truyền lại sai lầm, giải thích, hơn nữa chân thành tha thiết mời Tứ Đại Thiên Vương đại ngôn cho chúng ta." "Được, tôi đi làm ngay!" "Đi đi." Lục Tam Phong hoạt động thân mình nói: "Đừng cho bọn họ triệt, tiếp tục để đó, ngày mai đối đáp nói, chúng ta đã lén đàm phán cùng Tứ Đại Thiên Vương vô cùng tốt, nếu đối phương còn phản kích, ta nói ta bị người khác lừa, rồi tùy tiện tìm ảnh chụp cá nhân ra, nói là người nọ đã đàm phán cùng chúng ta, đã đưa phí đại ngôn, bọn họ nguyện ý cãi cọ thì ta bồi bọn họ."
Quản lí thị trường kinh ngạc nhìn Lục Tam Phong, tuy anh là ông chủ của mình, nhưng anh ta vẫn cảm giác Lục Tam Phong thật sự rất vô lại, loại thủ đoạn này có thể làm người khác tức chết. "Hôm nay Wahaha muốn chơi ta, ngày mai anh liên tìm cho tôi tòa soạn báo hoặc là đài truyền hình, nhìn chằm chằm vào nước dinh dưỡng của Wahaha, đánh cho tôi, bọn họ không phải tuyên truyền tinh khiết thiên nhiên sao, đã nói bên trong tăng thêm tinh dầu, hơn nữa vẫn tuyên truyền chất dinh dưỡng khai vị, trị liệu cho trẻ em kén ăn, hỏi một chút, loại đồ vật này rốt cuộc là dược phẩm, hay vẫn là thực phẩm"
Tàn độc!
Quá độc ác, công năng chủ yếu của chất dinh dưỡng là khai vị cho trẻ em, bên trong là một ít sơn tra, táo đỏ, mật ong, một khi bị phân loại thành dược phẩm, vậy xem như hoàn toàn phế đi. "Còn có, tháng này giao nhiệm vụ cho bộ phận thị trường, đến trước cuối tháng, bảy trăm nghìn bình, bán không hết thì quản lí bộ phận thị trường rời đi, để bọn họ đến thị trường bán sĩ, quầy bán quà vặt, từ thành thị đến nông thôn, toàn bộ đẩy tiêu thụ cho tôi." "Tôi sẽ trở về họp" "Có tinh thần không?" Trương Phượng Tiên bưng một ly nước ra, hỏi: "Anh cũng quá ngoan độc, cảm giác như anh dường như hoàn toàn giết chết con đường của người ta." "Ai giết chết ai còn chưa biết." Lục Tam Phong uống nước, chất dinh dưỡng của Wahaha sau này quả thật bị định là dược phẩm bảo vệ sức khỏe, sau bị đẩy dời đi, nhưng ngay sau đó sản phẩm toàn diện bùng nổ. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện.net
Gần trưa, Lục Tam Phong ngồi sững sờ, anh vẫn cần nhắc tổng giám đốc Tôn làm thế nào để đối phó với chính mình. Đối với một nhãn hiệu mà nói, công kích vị trí sản phẩm tuyệt đối là thủ đoạn vô cùng tốt.
Mấy cái chai nhỏ tuyên truyền đến từ kỹ thuật nước ngoài, tiêu chuẩn nước ngoài, thậm chí còn tuyên truyền đến cả cây quýt đều từ nước ngoài, hơn nữa còn có đoàn đội phòng thí nghiệm dinh dưỡng nước ngoài chống đỡ được xác định là hàng tốt.
Nếu toàn bộ bị chứng thực là giả thì đối với sản phẩm này chính là đả kích trí mạng. Nó sẽ trở thành một cách kiểm nghiệm chỉ số thông minh của người mua, người mua sẽ không được người khác hâm mộ, thậm chí sẽ bị nhạo báng.
Lục Tam Phong duỗi thẳng người, cả người đều là mồi hôi lạnh, bản thân anh cũng có một nhược điểm rất trí mạng, vội vã đứng lên đến văn phòng Cao Chí Dũng, phát hiện không có ai, hỏi một chút mới biết đang ở phòng họp. Đến phòng họp, mở cửa, ánh mắt mọi người lập tức tụ lại trên người Lục Tam Phong. "Tổng giám đốc Lục, có việc gì sao?" Cao Chí Dũng buồn bực nói. "Anh ra đây một chút."
Cao Chí Dũng đi tới, hỏi: "Làm sao vậy?" "Bây giờ đi công tác xem đi, thế nào?" Lục Tam Phong "A? Có chuyện gì mà gấp như vậy?" hỏi. "Lỗ hổng, thiết kế sản phẩm có một lỗ hổng, giờ chúng ta cần một cái phòng thí nghiệm, cần một đám người nước ngoài, gần nhất vài ngày tới sẽ có rất nhiều phóng viên phỏng vấn, về phần phòng thí nghiệm nước ngoài, có kĩ thuật nước ngoài và vân vân, cứ để cho bọn họ thăm dò." Lục Tam Phong nhìn Cao Chí Dũng hỏi: "Anh cảm thấy đặt ở thành thị nào tốt hơn?"
Hơn nửa ngày Cao Chí Dũng mới phản ứng lại, phòng thí nghiệm vốn chính là cách tuyên truyền hù người thôi, không ai nhìn chằm chằm, hiện tại đối chọi gay gắt, một khi vị trí sản phẩm dao động thì toàn bộ đều xong. "Thành Minh, bên kia nhiều người nước ngoài, tôi cũng tương đối quen thuộc, trước đó có phụ trách thị trường Wahaha." "Được, tôi đưa anh đi, trước đến sân bay gần đây xem có vẻ hay không." Lục Tam Phong nói chuyện, mặc áo khoác, hai người vội vã ra khỏi nhà máy.
Chạng vạng bảy giờ chiều, một chuyến bay đến Thành Minh cất cánh, cùng lúc đó, Thực phẩm Phong Giải đáp trả, các tờ báo lớ, tạp chí chen chúc tới, một ít báo chí mẫn cảm ngửi được cái gì, bắt đầu dùng tiêu đề chiến tranh buôn bán.
Thị trường tự do canh tranh, chiến tranh buôn bán bùng nổ, dùng bất kì thủ đoạn tồi tệ nào, phân không rõ tốt xấu.
Buổi sáng hôm sau, mặc kệ là TV hay báo chí đều là chuyện về Tứ Đại Thiên Vương, hiện tại bốn người họ đảm đương lưu lượng, mà Wahaha cùng Thực phẩm Phong Giai hiển nhiên là bắt được ánh mắt hấp dẫn của bốn người.