Từ Tổng Tài Bạc Tỷ Thành Kẻ Ăn Chơi

chương 588: cuộc họp hội đồng quản trị

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lục Tam Phong vừa nói lời này, tất cả mọi người đồng loạt nhìn chằm chằm anh, tuổi còn trẻ, khẩu khí lại không nhỏ, vừa mới mở mồm đã đòi làm tổ tiên sống của người ta?

Quản lý đại sảnh đứng sang một bên chuẩn bị sẵn sàng xem kịch hay. Anh ta cũng không quản những chuyện này. Chuyện này không còn thuộc phạm vị của anh ta nữa. Tổng giám đốc Lý ở một bên thì khác. Anh ta nhìn từ trên xuống dưới Lục Tam Phong, rõ ràng là nhận ra được.

“Anh là Lục Tam Phong?” Tổng giám đốc Lý hỏi.

"Tôi là Lục Tam Phong, làm sao?" Lục Tam Phong nhìn anh ta nói: ”Anh biết tôi?"

Khoảng thời gian gần đây ai không biết Lục Tam Phong? Đến người ăn xin ngồi xổm trên đường, được được mấy tờ báo liên quan cũng biết Lục Tam Phong, đối với người biết một chút thông tin nội bộ, đối với cái tên này lại càng thêm kinh hãi.

"Tổng giám đốc Lục, xin chào, tôi từng nghe qua tên của anh, không ngờ là anh, hôm nay hóa đơn này tôi thanh toán, có thời gian chúng ta cùng ngồi xuống nói chuyện." Tổng giám đốc Lý lấy danh thiếp từ trong túi đưa nó ra.:”Đây là danh thiếp của tôi."

Lục Tam Phong xem qua một chút, bỏ vào trong túi, nói:”Có thời gian cùng nhau uống trà."

Tổng giám đốc Lý lịch sự nói mấy câu khách khí, nhưng trong lòng đang nghĩ Lục Tam Phong tiếng tăm lẫy lừng này sẽ giải quyết chuyện ngày hôm nay như thế nào, anh ta làm trong lĩnh vực kinh doanh, đương nhiên biết được chuyện Lục Tam Phong đã lật đổ tư bản Trần Thị, nhưng đám nhóc cứng đầu này lại không hiểu những điều đó.

Hơn nữa, bọn nhóc này còn thực sự dùng thế lực tư bản của mình khoa trương với Lục Tam Phong, nếu có chuyện gì xảy ra, người nhà sẽ đứng ra giảng hòa, bất kể là ai cũng phải nể mặt.

Cô gái tên bà nội Hoa kia hỏi người bên cạnh,Lục Tam Phong là ai?"

"Tôi không biết, tôi chưa từng nghe nói qua!"

"Quản anh ta nhiều như thế làm gì, đứng đây nghe bọn họ diễn trò, hôm nay đang cao hứng lại bị anh ta hủy sạch toàn bộ rồi."

"Vốn dĩ rất vui vẻ, bây giờ lại biến thành như thế này, anh ta nhất định phải trả tiền, xin lỗi tôi, nếu không cho dù có là Diêm Vương đến cũng không cứu nổi anh ta đâu."

Một người đứng ở phía sau miệng liên tục lẩm bẩm cái tên Lục Tam Phong này, cứ luôn cảm thấy cái tên này có chút quen thuộc, đột nhiên nhớ tới mấy ngày trước người trong nhà có dặn dò, gần đây nếu như gặp phải Lục Tam Phong, nhất định không được gây ra xung đột, người này lai lịch không rõ.

“Người trong nhà mấy cậu có từng nói với mấy cậu, gặp người tên là Lục Tam Phong, thì đừng có gây chuyện không?” Người đàn ông hỏi mọi người.

Mọi người ở đó nghe được lời này, đều suy nghĩ một chút, lập tức nhớ tới gia gia hình như đều đã từng dặn dò, nhìn nhau một cái, trong lòng run lên sợ hãi, cảm thấy có chút lâm vào thế bí.

Lục Tam Phong đứng bên cạnh nhìn thấy bọn họ đang hỏi nhau trước mặt mình như vậy, không khỏi muốn bật cười, tổng giám đốc Đỗ cười nói:”Thế nào? Người trong nhà dặn dò rồi, không thể động vào tổng giám đốc Lục sao?”

“Liên quan gì tới anh?” Người đàn ông gầy gò mắng lại.

“Vẫn còn cứng mồm sao?” Tổng giám đốc Đỗ trợn to hai mắt, giống như sắp ăn thịt người, vốn dĩ là muốn áp chế bọn họ, nhưng không ngờ lại bị mắng lại.

Một thanh niên có tuổi có vẻ lớn hơn một chút trong hội đó nhìn Lục Tam Phong, rõ ràng nhận ra rằng họ không nên chọc vào, những người này có thể gây họa, trong nhà khoảng thời gian này cũng luôn nhắc nhở, nhất định không được chọc vào Lục Tam Phong. Kết cục của Đường Đình Nhân đã đủ thảm rồi, không nói tới năm nay, năm ngoái Đường Đình Nhân đã bị trừng trị đủ ngang ngược thế nào.

Điều quan trọng nhất là những người trẻ tuổi này dù trong nhà có tiền, nhưng so với một tập đoàn tư bản lớn như Trần Thị, thì cũng chẳng là gì, mặc dù Lục Tam Phong sẽ không vì chuyện này mà lật đổ một công ty, nhưng vào thời khắc quan trọng bị mắc kẹt một chút, bọn họ sẽ không thể nào chống đỡ nổi.

"Được rồi! Các người nói có tiền chính là ông nội, tiền của tôi không nhiều bằng các người, cũng không phải là ông nội cái gì cả, nhưng tối hôm nay quá ồn ào rồi." Lục Tam Phong nói với mọi người:”Người trẻ tuổi vẫn không nên quá kiêu ngạo, ở nơi công cộng phải nghĩ tới cảm nhận của người khác, đã nghe rõ chưa?”

Lục Tam Phong mang theo khẩu khí dạy bảo, mọi người có mặt đều ngẩng đầu lên, trên mặt đầy vẻ bướng bỉnh bất tuần, bọn họ nghe lời người trong nhà, không tranh cãi, nhưng tuyệt đối sẽ không nghe lời Lục Tam Phong.

Người thanh niên gầy rất khó chịu, đút hai tay vào túi quần nói:”Được rồi, chúng tôi không tính toán với anh, đi thôi, chúng tôi vẫn muốn chơi tiếp."

"Thái độ này của cậu là sai rồi. Phòng riêng vốn là do chúng tôi đặt. Các người chiếm thì chiếm, cũng không nói một câu khách khí nào, còn ồn ào như vậy, hai vị này có nói thế nào, tuổi tác cũng lớn hơn các cậu rất nhiều, ít nhất cũng phải biết kính trên nhường dưới đúng chứ?”Lục Tam Phong giáo dục bọn họ:”Người trong nhà dạy dỗ các cậu như vậy sao?”

Mấy người đứng phía trước trợn tròn mắt, hình như rất không kiên nhẫn với sự giáo huấn của Lục Tam Phong, nếu không phải là trong nhà từng nói, đừng chọc vào người này, bọn họ đã sớm động thủ đánh nhau rồi.

"Chúng tôi sai rồi, có được chưa? Các người ăn xong rồi, thì đi đi, không thể trọc vào, chúng tôi tránh không được sao?" Bà nội Hứa với vẻ mặt không vui nói:”Muốn chúng tôi thế nào nữa?"

“Các người đáng lẽ ra nên xin lỗi chúng tôi!” Lục Tam Phong trịnh trọng nói.

"Dựa vào cái gì? Đừng có ở đây đôi co, tôi nói cho anh biết, đừng tưởng nhượng bộ thì được đẳng chân lân đẳng đầu, chúng tôi đã rất nể mặt anh rồi." Người thanh niên gầy dùng ngón tay chỉ về Lục Tam Phong, hét lên:”Trong mắt chúng tôi, các người chẳng là cái thá gì cả, nếu không phải là trong nhà dặn dò, anh đã sớm phải quỳ xuống gọi ông nội rồi, hôm nay tôi không xin lỗi anh đấy thì làm sao? Nói cho anh biết, ở Sông Hương này không có chuyện gì tôi không làm được.”

Tổng giám đốc Đỗ tức giận đến đỏ bừng mặt, anh ta chưa từng gặp chuyện gì tức giận như vậy, vừa định nói liền bị Lục Tam Phong dùng tay chặn lại.

"Nếu tiếp tục tranh cãi, có thể sẽ bị cậu ta làm cho tức chết, dứt khoát một chút."

Lục Tam Phong nói xong liền tiến lên một bước, vươn tay kéo ống tay áo ngắn của người đàn ông gầy gò về phía trước.

"Anh làm gì vậy? Anh thử động vào tôi xem!"

"Nào! Anh đụng vào thử đi!"

"Nếu anh dám động, hôm nay sẽ khiến anh bò ngang mà đi ra khỏi đây, dám động vào chúng tôi, có biết trong nhà chúng tôi làm gì không?"

Một đám thanh niên hét lên, đem đến cho bản thân một ảo giác rằng lòng can đảm đang được tăng thêm, Lục Tam Phong kéo anh ta qua, không nói gì liền giơ tay đánh, tát vào mặt, trực tiếp tát người đàn ông gầy gò, còn chưa kịp phản ứng, trở tay lại là một cái tát nữa vào mặt.

Lục Tam Phong bây giờ cùng với ngài Phùng coi như là trong trạng thái buộc chặt vào nhau, anh muốn ở đây gây chuyện, về cơ bản coi như là có thể nghênh ngang được, chỉ cần không quá đáng quá, ngài Phùng vẫn sẽ bằng lòng thu dọn chiến trường cho Lục Tam Phong.

Ba cái, rồi năm cái tát, đánh thẳng vào mặt đối phương, những người khác không ngờ rằng Lục Tam Phong thật sự dám đánh, bọn họ thường xuyên gây chuyện, nhưng rất ít người dám động tay đánh họ, chuyện này nhất thời làm bọn họ ngơ ngác tại chỗ.

“Tôi đánh rồi, có thể gọi điện thoại nói với ba mẹ mấy cậu, tạm biệt!” Lục Tam Phong nói xong liền đi ra ngoài.

Tổng giám đốc Đỗ và tổng giám đốc Trâu cũng cùng theo sau, đi ra ngoài. Bên ngoài nhà hàng, Lục Tam Phong và tổng giám đốc Trâu bắt tay nhau, nói,Bữa ăn hôm nay không ngờ lại gặp phải nhiều chuyện như vậy, đổi ngày khác chúng ta sẽ gặp mặt sau, chuyện về thương mại quốc tế còn cần phải giao lưu thêm, đây là danh thiếp của tôi."

Tổng giám đốc Trâu cầm lấy danh thiếp, nở nụ cười gượng gạo:”Vẫn là tổng giám đốc Lục tuổi trẻ phóng khoáng, tôi không thể động tay với bọn họ được, nếu không người nhà bọn họ gọi điện tới, nói tôi ức hiếp một đám trả."

"Nên đánh thì phải đánh, loại thanh niên không có giáo dục ấy chính là thiếu đòn, nói đạo lý cũng vô dụng, cho mấy cái bạt tai là lập tức thành thật ngay" Lục Tam Phong nói với Tổng giám đốc Trâu:”Đi đường cẩn thận, nếu đến đại lục thì gọi điện cho tôi, tôi sẽ tiếp đãi!"

“Yên tâm đi!” Tổng giám đốc Trâu nói, rồi đi lên xe. Nhìn xe tổng giám đốc Trâu đi xa, tổng giám đốc Đỗ nói với vẻ lo lắng:”Tổng giám đốc Lục, người nhà của thằng nhóc đó sẽ không tìm chúng ta đầu đúng không?"

“Anh vẫn còn sợ cái này sao?” Lục Tam Phong cười nói:”Đến một đám nhóc con còn không xử lý được sao?

Tổng giám đốc Đỗ thở dài nói:”Phía sau bọn trẻ này là đủ các công ty tập đoàn lớn, người đằng sau lưng chiều chuộng mẩu đứa này chắc chắn là người nhà, đối diện với anh như vậy, bọn họ chắc chắn sẽ giảng đạo lý, gặp phải tôi, vậy thì chính là dày vò rồi".

“Đừng lo, đẩy hết chuyện đó cho tôi.” Lục Tam Phong nhìn ba cô gái bên cạnh anh ta rồi nói đùa:”Tổng giám đốc Đỗ, không hổ danh là công ty giải trí. Xung quanh không thiếu phụ nữ, tối nay e là phải kiệt sức rồi”.

Tổng giám đốc Đỗ cười nói với ba cô gái:”Mau đi cùng tổng giám đốc Lục đi, không phải là muốn hot sao? Đây chính là cơ hội đấy, chỉ cần tổng giám đốc Lục gật đầu, mấy cô ở trong nước chắc chắn sẽ nổi lên như diều gặp gió."

Ngay khi những lời này nói ra, ba cô gái hai mắt sáng rực, lao thẳng về phía Lục Tam Phong.

“Được rồi, được rồi.” Lục Tam Phong vội vàng lui về phía sau nói: Tôi không quản được chuyện ai nổi ai không nổi đâu, tổng giám đốc Đỗ, về phương diện dẫn dắt minh tinh thế nào?”

“Việc hợp tác diễn ra rất suôn sẻ, phải nói là sếp Ngụy thật sự rất lợi hại.” Tổng giám đốc Đỗ nói với đầy vẻ ngưỡng mộ:”Tôi nói với lòng mình, tôi muốn đào tạo cô ấy lên làm tổng giám đốc của tôi.”

"Anh không cần nể mặt tôi, cứ dùng hết sức mà đào tạo," Lục Tam Phong cười nói:”Giờ đã muộn, tôi về trước, bận rộn hai ngày này, tôi phải trở về đại lục rồi."

"Được, có chuyện gì, trở về đại lục rồi nói."

Sau khi Lục Tam Phong từ biệt tổng giám đốc Đỗ, lên xe trở về khách sạn, rời đi không bao lâu, một người đàn ông

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio