Cơ Động làm sao lại không nhận ra sát cơ của Lâm Nhất Lỗi? Lần va chạm vừa rồi cũng khiến hắn càng hiểu sâu hơn đối với vị Công Tào Miện Hạ này.
Thần Hỏa Thánh Vương Khải màu đỏ sậm từ trong cơ thể chậm rãi hiện ra, bao trùm bên ngoài thân thể Cơ Động, kể cả gương mặt cũng được chiếc mặt nạ dữ tợn che khuất. Khí tức giết chóc không gì sánh kịp tuôn ra từ trong cơ thể hắn, không hề mảy may che dấu.
Đó là sát khí thuộc về Sát thần Tư Phổ Nhược Tư. Sát thần đang ở trong Hỏa Thần kiếm nên tất nhiên sẽ ảnh hưởng ít nhiều đến việc sử dụng kiếm của Cơ Động, nhưng ngược lại cũng bị Cơ Động mượn năng lực của hắn sử dụng. Năng lực đó giống như một loại sát khí thật thể giúp cho khí thế của Cơ Động tăng lên cực kỳ khủng bố. Ngay cả Đại Diễm Thánh Hỏa Long cũng nhận ra sự thay đổi mạnh mẽ trong khí tức của Cơ Động, liền ngẩng đầu lên không trung phát ra một tràng long ngâm phụ trợ.
Trần Tư Tuyền đang khẩn trương xem cuộc chiến, thấy sát khí của Cơ Động bộc phát ra hoàn toàn như vậy, liền hiểu Cơ Động đã thật sự nổi giận rồi. Rất có thể cục diện sẽ trở thành một cuộc chiến không chết không ngừng.
Nàng biết, phán đoán trước khi trở về của mình là hoàn toàn sai lầm, Lâm gia chắc chắc còn có một số nguyên nhân khác ngoài vấn đề mặt mũi, vì vậy không chỉ có gia chủ Lâm Bách Xuyên động thủ, mà ngay cả Lâm Nhất Lỗi, một Chí Tôn cường giả cũng không để ý đến thể diện mà phát động công kích đối với Cơ Động. Chuyện này muốn giải quyết êm đẹp e rằng rất khó khăn.
Nhưng Trần Tư Tuyền cũng không có quá nhiều lo lắng, nàng luôn có một sự tín nhiệm tuyệt đối về Cơ Động. Huống chi còn có nàng ở đây, bằng vào lực lượng của hai người, cho dù phải đối mặt với hai vị Chí Tôn cường giả, bọn họ cũng có năng lực để toàn thân rút lui.
Khí chất của Cơ Động xuất hiện biến hóa lớn đã làm ánh mắt Lâm Nhất Lỗi trở nên ngưng trọng. Đôi mắt sắc bén chăm chú quan sát sát khí nồng đậm đang tỏa ra trên người Cơ Động.
Song song với việc bước tới, ma lực nồng đậm liền bùng phát ra từ trên người Lâm Nhất Lỗi, tạo thành một tầng khí lưu nhanh chóng lan tràn ra ngoài, đó là hỗn hợp quang thải có hai màu đen và xanh.
Ngay khi tầng khí lưu kia vừa xuất hiện, bầu không khí trên diễn võ trường vốn đang bị đè nén lại càng trở nên mãnh liệt hơn.
Quang thải lưỡng sắc giống như một tầng sương mù nồng đậm trôi lơ lửng giữa không trung. Cơ Động hoảng sợ phát hiện, linh hồn lực của mình vốn đang tự do dò xét bên ngoài, giờ đây lại bị mạnh mẽ đè ép trở về trong cơ thể. Tình huống như thế này là lần đầu tiên hắn gặp phải, cho dù khi đối mặt với Long Hoàng hoặc Địa Long tổ, linh hồn đối phương vượt qua hắn cũng không cách nào đem linh hồn của hắn áp bách trở về như vậy! Huống chi trước khi chiến đấu, hắn phát hiện linh hồn lực của Lâm Nhất Lỗi còn xa mới bằng hắn, tại sao lại xuất hiện tình huống như thế này?
Ma Vực…!
Trong lòng Cơ Động lập tức hiện ra hai chữ này, đồng thời cũng trở nên cảnh giác hơn. Không chỉ là linh hồn bị áp chế, ngay cả hết thảy nhận thức chung quanh cũng trở nên mờ mịt, phảng phất như toàn bộ thề giới đều chìm vào trong bóng tối.
Lâm Nhất Lỗi lạnh giọng nói:
- Không nghĩ tới sao? Có phải linh hồn lực của ngươi đã hoàn toàn mất đi tác dụng? Nói cho ngươi biết cũng không sao, đây chính là ma vực của ta, thuộc về tinh thần ma vực, tên là Quỹ Hồn. Có thể chết trong Quỹ Hồn Ma Vực của ta cũng đã làm vinh quang tên tuổi của ngươi rồi. Ở bên trong Quỹ Hồn Ma Vực của ta, bất luận là kẻ nào, cho dù là thánh cấp cường giả cũng phải chịu ảnh hưởng mà trở nên chậm chạp, tinh thần lực không cách nào dò xét hết thảy chung quanh, chẳng khác nào là mất đi tất cả giác quan. Ngươi bây giờ có thể nghe thấy âm thanh của ta là do chính ta muốn ngươi nghe thấy. Ngươi cảm thụ không ra vị trí của ta bởi giác quan của ngươi đã bị phong bế. Trong hàng ngũ Chí Tôn cường giả, Lĩnh Hồn Ma Vực của ta chính là một trong những loại ma vực mạnh nhất. Có thể bắt ta sử dụng đến ma vực, ngươi phải cảm thấy tự hào mới đúng.
Lâm Nhất Lỗi không hề khoa trương. Cơ Động đã có nhiều kinh lịch nên hiểu rất rõ, Tinh Thần Ma Vực có đẳng cấp cao hơn so với những Ma Vực khác lấy dẫn động thiên địa làm lực lượng. Quỹ Hồn Ma Vực này bản thân không có lực công kích nhưng tác dụng của nó là che đậy tất cả giác quan. Mất đi giác quan thì làm thế nào mà đánh với đối phương được? Trừ phi là lập tức xông phá Ma Vực này, nếu không cũng chỉ có thể mặc người chém giết.
Bất quá, Cơ Động cũng đoán được hiệu quả của Quỹ Hồn Ma Vực này tuy đúng là kinh người, nhưng muốn thi triển loại ma vực cường đại như vậy, Lâm Nhất Lỗi sẽ phải trả giá rất lớn. Nếu không lão đã sớm sử dụng để đánh chết mình rồi.
Làm sao bây giờ? Sự tự tin của Cơ Động rốt cục cũng có chút dao động. Hắn không sợ cứng đối cứng, nhưng một khi mất hết tất thảy giác quan thì chỉ có thể mặc cho đối thủ hành hạ. Lấy tu vi của Lâm Nhất Lỗi, chỉ cần hắn duy trì tốt Ma Vực này rồi phát động công kích, chỉ cần Thiên Diệp Chưởng kia cũng đủ làm mình và Đại Diễn Thánh Hỏa Long bị thương.
Vừa lúc đó, không đợi hắn kịp phản ứng, một tia khí tức tinh tường xen lẫn chút lo lắng bỗng cường ngạnh xâm nhập vào trong linh hồn Cơ Động. Hết thảy cảnh tượng trước mắt hắn chợt sáng bừng lên. Hắn lúc này mới biết khí tức đó xuất phát từ một tia quang mang màu đỏ.
Cơ Động cũng không cho rằng tia quang mang này có ý định công kích mình, bởi vì… quang mang này dường như phát ra từ trên người hắn.
Cơ Động rất đỗi ngạc nhiên. Hắn nhớ Lâm Nhất Lỗi đã từng nói trong Quỹ Hồn Ma Vực này, hết thảy màu sắc đều hoàn toàn bị che đậy, tại sao quang mang màu đỏ này lại xuất hiện? Hơn nữa, quang mang này hình như còn phát ra từ cổ tay phải của hắn.
Không đợi Cơ Động kịp suy nghĩ, tia quang mang kia đã nhanh chóng ngưng tụ thành hình. Đó là một con mắt to màu đỏ, xinh đẹp lấp lánh hữu thần, mặc dù là được ngưng tụ từ quang thải nhưng lại vô cùng sinh động.
Một màn thần kỳ sau đó lại xuất hiện. Từ trong con ngươi màu đỏ bắn ra một luồng hồng quang hình cánh quạt chiếu xạ ra xa. Ngay sau đó, các giác quan thường ngày đã quay lại với Cơ Động. Trước đó hắn hoàn toàn mất hết cảm giác nhưng bây giờ trong phạm vi hồng quang xạ ra, mọi giác quan của hắn đã trở lại như trước.
Tròng mắt màu đỏ khổng lồ lơ lửng trôi nổi sau lưng Cơ Động, phảng phất như trở thành khung nền cho hắn. Một khắc sau đã có hơn vạn đạo hồng quang tản rộng ra khắp nơi, chiếu sáng hoàn toàn hắc ám thế giới trong Quỹ Hồn Ma Vực.
- Không, điều này sao có thể?
Cơ Động liếc mắt liền thấy Lâm Nhất Lỗi vẫn không ngừng phóng thích ma lực, tiếng khiếp sợ vừa vang lên cũng là từ trong miệng hắn phát ra.
Cơ Động không thèm để ý tới lão mà cúi đầu nhìn vào cổ tay phải của mình, nơi đó có Chu Tước Thủ Trạc đang không ngừng phóng ra quang hoa, tràn đầy tình cảm nói:
- Hỏa Nhi, là ngươi sao?
Trả lời cho Cơ Động là một tiếng phượng ngân to rõ vang lên, sau đó là một thân ảnh đỏ rực từ nơi cổ tay Cơ Động phóng lên cao, con mắt màu đỏ sau lưng Cơ Động cũng dâng lên theo, cứ như vậy mà trôi lơ lửng ở sau lưng nó.
“Phốc!”
Thế giới hắc ám chỉ trong khoảnh khắc liền vỡ tan hoàn toàn, hóa thành từng làn khí lưu màu xanh đen tiêu tán trong không khí. Không gian xung quanh Cơ Động hết thảy đều khôi phục lại bình thường, để lộ ra trong không trung một con đại điểu kỳ dị.
Con đại điểu này toàn thân dài chừng năm thước, sải cánh ước chừng mười thước. Thần kỳ nhất chính là chiếc đuôi huyễn lệ lấp lánh dài đến mười lăm thước. Nó có hình thù khá kì dị, đầu gà, cổ rắn, vuốt ưng, đuôi cá, rưng rùa và bộ lông vũ của khổng tước với hai màu đen trắng. Riêng lông mao trên lưng, đỉnh đầu và cái đuôi dài lại có màu vàng. Toàn bộ phần bụng cùng với móng vuốt mang một màu đen tuyền tuyệt đẹp. Từ dưới đất nhìn lên, có thể thấy phần lớn thân thể nó được bao phủ bởi một màu đen, chỉ có trong quá trình nó bay lượn mới mơ hồ thấy phần màu vàng.
Đúng vậy, đó là Hỏa Nhi, Thực Nhật Phượng Hoàng Hỏa Nhi.
Hỏa Nhi đã ngủ say rất lâu ở trong Chu Tước Thủ Trạc, nguyên nhân chủ yếu khiến nó ngủ say là vì sự xuất hiện của Đại Diễn Thánh Hỏa Long. Sự cường đại của Đại Diễn Thánh Hỏa Long đã kích phát ngạo khí của Hỏa Nhi. Vì vậy nó không còn dễ dàng xuất hiện nữa mà chuyên cần bế quan khổ tu trong Chu Tước Thủ Trạc.
Mối liên kết linh hồn giữa nó và Cơ Động tuyệt đối không thấp hơn sự liên kết giữa Cơ Động và Đại Diễn Thánh Hỏa Long. Cùng với sự tăng trưởng thực lực vủa Cơ Động thì tu vi của nó cũng thuận lợi tăng tiến. Lúc này Cơ Động thấy thân thể nó đã trở nên khổng lồ và xinh đẹp hơn rất nhiều, thậm chí hắn còn suýt nữa là không nhận ra nó. Thông qua khí tức của Hỏa nhi, hắn có thể phán đoán nó đã đạt tới trình độ cửu giai.
Theo lời mẫu thân của nó - Chu Tước Hỏa Phượng Hoàng - thì Hỏa Nhi chính là Âm Dương Song Hỏa Phượng Hoàng. Lần này nó xuất hiện từ Chu Tước Thủ Trạc chẳng khác nào như vừa niết bàn trọng sinh vậy, ngay cả Đại Diễn Thánh Hỏa Long cũng không cách nào lấn át được quang thải mà Hỏa Nhi phóng thích ra.
Từng tiếng phượng minh to rõ không ngừng vang lên từ miệng nó, Đại Diễn Thánh Hỏa Long sau lưng Cơ Động cũng không cam chịu yếu thế, cửu trảo mạnh mẽ đạp không bay lên, vờn quanh Thực Nhật Phượng Hoàng Hỏa Nhi. Cả hai xoay quanh nhau, tạo thành một cảnh long phụng hòa minh vô cùng mỹ lệ.
Con mắt màu đỏ khổng lồ kia đã dần dần biến mất sau lưng Hỏa Nhi. Hỏa Nhi cao ngạo nhìn về phía Lâm Nhất Lỗi, thậm chí còn mang theo vài phần khinh thường trong ánh mắt. Nội tâm hoang mang và bàng hoàng của Cơ Động đã làm Hỏa Nhi thanh tĩnh từ trong giấc ngủ say, hồng quang ngưng tụ thành con mắt kia chính là một trong những kỹ năng thiên phú của Hỏa Nhi, Phượng Hoàng Nhãn.
Phượng Hoàn Nhãn còn gọi là Chân Thực Nhãn - là một kỹ năng thiên phú đặc biệt của Chu Tước nhất mạch. Nó có khả năng phá giải hết thảy mê huyễn của tinh thần công kích, nhìn thấu hết thảy chướng nhãn pháp. Nếu nói Quỹ Hồn Ma Vực của Lâm Nhất Lỗi là khắc tinh của linh hồn Thánh cấp thì Phượng Hoàng Nhãn của Hỏa Nhi lại là khắc tinh của Quỹ Hồn Ma Vực này. Điều này đang nghiệm chứng cho câu nói “Trời sinh vạn vật, tương sinh tương khắc.”
Lâm Nhất Lỗi thoáng có chút ngây dại, một hồi lâu sau mới hồi phục lại tinh thần, nhìn Cơ Động nghi hoặc:
- Hai khế ước ma thú đồng chúc tính?
Tại thời điểm Đại Diễn Thánh Hỏa Long xuất hiện, không ai dám hoài nghi nó không phải là ma thú khế ước của Cơ Động. Chưa cần nói đến sự phối hợp nhuần nhuyễn của một người một rồng, mà chỉ cần nhìn vào thuộc tính giống nhau như đúc cũng đủ để kết luận quan hệ của bọn họ. Cực hạn song hỏa thuộc tính đã là rất hi hữu, cực hạn song hỏa ma thú cũng đồng dạng như vậy. Với thuộc tính đặc thù của Cơ Động mà lại có thể tìm được một ma thú đồng bạn có thuộc tính giống mình như đúc đã làm Lâm Nhất Lỗi kiêng kị. Có trời mới biết cho đến khi trưởng thành bọn họ sẽ mạnh mẽ như thế nào. Vì vậy lão mới hạ quyết tâm tiêu diệt đối thủ, quyết làm cho một người một rồng kia ngã xuống.
Thật bất ngờ khi giờ khắc này bên người Cơ Động lại xuất hiện thêm một con ma thú khác, hơn nữa tu vi cũng không kém Đại Diễn Thánh Hỏa Long là mấy, đã thế lại còn có thể phá giải Quỹ Hồn Ma Vực. Đây chắc chắn là một con Phượng Hoàng, biến dị Phượng Hoàng.
Trời ạ! Lại thêm một con ma thú đồng chúc tính xuất hiện.
Toàn trường yên lặng như tờ, nhìn hai con long phượng đang quay tròn trên không trung, trong lòng mỗi người đều có một cảm giác khó tin. Cho đến giờ phút này và kể cả lúc đối diện với Lâm Nhất Lỗi, Cơ Động cũng không phóng thích ra Âm Dương Miện của mình, thế nhưng hắn lại có thể chống lại công kích của Lâm Nhất Lỗi, đồng thời gọi thêm hai ma thú đồng bạn cường đại hỗ trợ.
Ánh mắt của vị Công Tào Miện Hạ Lâm Nhất Lỗi dần dần thay đổi. Vào lúc đầu trận chiến, hắn không thèm đặt thực lực Cơ Động ngang hàng, không thèm xem hắn là đối thủ với mình, chỉ muốn dùng thời gian ngắn nhất giải quyết tên thanh niên này, vãn hồi mặt mũi cho gia tộc. Nhưng sau khi Thực Nhật Phượng Hoàng Hỏa Nhi xuất hiện, Lâm Nhất Lỗi mới thực sự hiểu được người trẻ tuổi trước mắt kia thật sự có thực lực ngang hàng với mình, có đủ năng lực để đối kháng với mình. Phượng Hoàng Nhãn của Hỏa Nhi đã hoàn toàn khắc chế Quỹ Hồn Ma Vực của hắn, làm tự thân thực lực của hắn bị suy yếu rõ ràng.
Bản thân Quỹ Hồn Ma Vực là một ma vực rất cường đại. Hầu hết các cường giả cấp bậc Chí Tôn ai cũng không muốn đối đầu với loại Ma Vực này của Lâm Nhất Lỗi, tất cả đều rõ ràng sự lợi hại của Ma Vực này. Nhưng dẫu sao loại Tinh Thần Ma Vực này cũng có khuyết điểm của nó, người cường đại như Lâm Nhất Lỗi cũng phải tiêu hao một bộ phận lớn linh hồn lực mới có thể phóng thích nó hoàn toàn. Tiêu hao ma lực còn lớn hơn nhiều so với Ma Vực của những ma sư bình thường. Nhưng một khi Quỹ Hồn Ma Vực này gặp phải khắc tinh, như vậy một chút uy lực cũng không thể phát huy nổi.
Lâm Nhất Lỗi hít sâu một hơi, hai tay vung lên trên không trung, khẽ quát:
- Thủ hộ sinh mệnh của ta hỡi Địa ngục môn. Hãy mở ra đi!
Trong phút chốc, thế giới hắc ám lúc hắn phóng thích Quỹ Hồn Ma Vực lại một lần nữa lan tràn ra ngoài, nhưng lần này lão lại không đem ma lực phóng thích ra mà hoàn toàn nội uẩn bên trong, khiến thân thể lão nhuốm đẫm một màu xanh đen. Phía trước mặt Lâm Nhất Lỗi xuất hiện một cái đồ hình khổng lồ đường kính chừng mười thước. Đồ hình kia nhìn hết sức kì dị, phía trên có vô số ký hiệu pháp trận. Chứng kiến pháp trận to lớn trước mắt, Cơ Động thậm chí có thể từ đó phát hiện ra một chút dấu vết của Ngũ Hành pháp trận, hơn nữa nó còn tỏa ra một loại khí tức hỗn hợp hết sức quỷ dị mà hắn không thể phân biệt được rõ ràng.
Một khắc sau đó, cả vùng đất đột nhiên trở nên run rẩy, toàn bộ Đông Mộc thành cũng lắc lư theo. Trong pháp trận kỳ dị màu đen nổi lên ba động kịch liệt, một mầm cây nhỏ bé từ từ vươn lên nơi trung tâm trận pháp. Mầm cây nhỏ này có màu đen tuyền, vừa mới chui từ dưới đất lên liền nhanh chóng sinh trưởng, chỉ trong nháy mắt đã biến thành một gốc đại thụ cao tới gần ba mươi thước. Gốc đại thụ toàn thân màu đen, riêng lá lại có màu xanh, nhưng những đường gân trên phiến lá cũng đồng dạng là màu đen. Ma lực nồng đậm từ thân cây tỏa ra khiến ai nấy đều biến sắc.
Gốc đại thụ quỷ dị này có một đặc điểm, đó chính là tất cả cành của nó đều đặc biệt thon dài, rũ xuống từ tận ngọn cho đến gốc cây, thậm chí còn lan ra xa khắp nơi trên mặt đất.
-oo-