Tuyệt Thế Cường Long

chương 637

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 637 “Ha ha, tôi làm việc của tôi, trước nay chưa hề có ý muốn dây dưa với các người. Nhưng nếu như các người dám đến gần tôi, vậy thì cũng đừng trách tôi không nể nang người khác!” Tề Đẳng Nhàn quay đầu lại, khinh khỉnh nở nụ cười. “Chỉ là kẻ hèn trong một phân đà ở Long Môn mà thôi, làm gì có tư cách khiến tôi tan xương nát thịt?” “Ông có thể gọi tổng hội trưởng của Long Môn tới đây, ngay cả ông ta cũng chưa chắc có cái lá gan nói với tôi như vậy đâu.” Nói xong lời này, Tề Đẳng Nhàn lập tức rời đi. Long Môn chính là thế lực lớn nhất trong tất cả các thế lực của Trung Hoa, hội viên trên toàn thế giới lên đến mấy trăm vạn, tỉnh nào cũng được sắp xếp một phần đà riêng, đà chủ nào cũng có sức mạnh kinh người cộng với mạng lưới quan hệ đồ sộ. Tề Đẳng Nhàn nói ra lời cuồng ngôn này, thậm chí đến cả tổng hội trưởng cũng không để vào trong mắt, khiến cho người ta chỉ biết nghẹn họng, trơ mắt ra nhìn, cũng không biết nên nói hắn là kẻ to gan lớn mật, hay là không coi ai ra gì! “Ngày Tề, rốt cuộc anh đã dùng cách thần thông quảng đại gì vậy chứ, còn có thể huy động người của quân đội, bắn nát hết toàn bộ số xe tải của ông ta!” Lý Vân Uyển thấy Tề Đẳng Nhàn bình an trở lại công ty, không kìm được nỗi hưng phấn trong lòng mà hỏi. “Nếu như em muốn biết, vậy thì đêm nay đến nhà anh chơi đi, anh sẽ nói cho em nghe từng ly từng tí.” Tề Đẳng Nhàn nháy mắt một cái, ra trò mờ ám. Lý Vân Uyển xấu hổ đấm cho hắn một quyền, nói rằng: “Anh nghĩ cũng đừng có nghĩ, mấy ngày nay em phải ở với mẹ.” “Nếu như em không ở với bà ấy, nhất định bà ấy sẽ cực lực phản đối chuyện của hai đứa chúng mình.” “Anh đừng có úp úp mở mở nữa, mau kể lại cho em nghe đi!” Tề Đẳng Nhàn tóm tắt lại sự việc cho Lý Vân Uyển nghe. Lý Vân Uyển nghe được đầu đuôi câu chuyện thì vô cùng hả hê. “Đúng rồi, hôm nay anh gặp được một người phụ nữ trung niên trên đường, ngoại hình có rất nhiều điểm tương đồng với em, đó không phải là mẹ của em đấy chứ?” Tề Đẳng Nhàn hỏi. “Ở cửa Hoa Đào phía đông có phải không? Ồ… Có phải là người để tóc ngắn không thế?” Lý Vân Uyển kinh ngạc hỏi. “Hình như là tóc ngắn đó, bà ấy cũng nhận ra anh, còn hỏi bây giờ thanh niên làm việc ra sao nữa…” Tề Đẳng Nhàn đáp lại với vẻ buồn bực. Cái tên Hoàng Kỳ Bân kia mới hưởng thụ cả một đêm ở Cửa Hoa Anh Đào, thong dong bước ra ngoài, chẳng qua hắn đi tìm Lục Đông Hải gây chuyện, vô tình gặp được Hoàng Kỳ Bân ở cửa mà thôi. Cuối cùng tên đó cũng bị một cây gậy đánh chết, coi như đáng đời tên trẻ người non dạ không biết tiết chế mà thôi. Lý Vân Uyển sợ tới nỗi khuôn mặt trở nên tái nhợt, cô ta vỗ mạnh vào trán mình, nói rằng: “Xong rồi xong rồi, vậy có thể đó chính là mẹ của em đó! Bà ấy đang ở khách sạn, rất gần Cửa Hoa Anh Đào phía đông…” Tề Đẳng Nhàn nghe được lời xác nhận của Lý Vân Uyển cũng chỉ biết cười khổ, vị kia có vẻ đúng là mẹ của Lý Vân Uyển, lần đầu gặp mặt như vậy, thật đúng là không được ổn cho lắm! “Vậy là tiêu rồi, mẹ của em vốn đã muốn để cho em gặp gỡ đối tượng xem mắt mà bà ấy sắp xếp, bây giờ lại nhìn thấy anh tìm tới nơi như Cửa Hoa Anh Đào phía đông, vậy thì…” “Nếu như bà ấy gặp lại anh, vậy thì hảo cảm dành cho anh nhất định sẽ tụt xuống số âm mất!” “Chuyện này cho dù có muốn giải thích thì cũng chẳng thể nói rõ ràng ra được nhỉ…” “Vậy thì phải làm sao bây giờ?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio