Chương 680 “Tới rồi sao? Đi ăn thôi, hôm nay nhất định phải uống hai ly, xem như chúc mừng.” Hướng Đông Tình gật đầu chào hỏi Tề Đẳng Nhân, nói. Bữa cơm này cũng không phát sinh chuyện gì khác, kết thúc vô cùng đơn giản. Tề Đẳng Nhân cơm nước xong thì chuẩn bị chào tạm biệt, A Phúc đi ra tiển khách, cực kỳ khách khí. “Tề tổng về sau hy vọng ngài thường tới, tiểu thư nhà chúng tôi quá ít bạn bè, ngày thường muốn tìm một người nói chuyện cũng không được.” Thái độ của A Phúc với Tề Đẳng Nhân rất nhiệt tình, nắm tay hắn bắt tay liên tục. “Ấy…… nếu cô ấy không mời tôi, tôi làm sao dám tới chứ?” Tề Đẳng Nhân bất đắc dĩ cười. “Tiểu thư da mặt mỏng, không dễ mở miệng. Ngài là đàn ông, chủ động một chút thì có sao!” Trên mặt A Phúc tràn đầy ý cười, nói. Tề Đẳng Nhân ngây ngẩn, A Phúc nói “Tiểu thư nếu đã tình nguyện mời ngài tới nhà ăn cơm, vậy lần sau ngài cứ trực tiếp tới đây, tiểu thư cũng sẽ không nói gì. Tôi chăm sóc tiểu thư từ nhỏ đến lớn, con bé có tính cách, tôi đều rất rõ!” Tề Đẳng Nhân chỉ có thể đồng ý. A Phúc trao đổi số điện thoại với Tề Đẳng Nhân, nói “Về sau có chuyện gì, tôi sẽ trực tiếp liên lạc với ngài.” Tề Đẳng Nhân nói “Chú Phúc khách khí quá, tôi và Hướng Đông Lôi là bạn thân, cậu ta đã giúp đỡ tôi không ít chuyện, giúp đỡ Hướng tổng và tập đoàn Hướng thị là nghĩa vụ của tôi.” A Phúc nhìn Tề Đẳng Nhân rời đi, trên mặt tràn đầy ý cười, đây chính là người bạn nam đầu tiên Hướng Đông Tình đưa vào nơi này, điều này làm ông ta cảm thấy, quan hệ của hai người hẳn là không giống với người khác Bên này Tề Đẳng Nhân nhẹ nhàng ăn xong một bữa cơm, nhưng bên Kiều Thu Mộng đã xảy ra chuyện. Cô ta vừa về đến nhà không bao lâu, một người đàn ông trung niên mang theo một đám người tiến vào nhà. “Ai là Kiều Thu Mộng?!” Người đàn ông trung niên này vừa tiến vào nhà, trên mặt đằng đằng sát khí hỏi. Kiều Quốc Đào giật mình, nhận ra người đàn ông trung niên kia, ông ta là doanh nhân đến từ thủ đô, một ông chủ sở hữu khối tài sản lên đến hàng chục tỷ, tên của ông ta là Long Tông Toàn. “Long tổng, cơn gió nào đã đưa ngài tới nơi này của tôi? Tìm con gái tôi có chuyện gì sao?” Trên mặt Kiều Quốc Đào đầy ý cười làm lành hỏi. “Kiều Thu Mộng là con gái ông? Mau bảo cô ta lập tức cút ra đây!” Long Tông Toàn không chút khách khí mà nói. Kiều Thu Mộng đã đi ra, nhíu mày, hỏi “Long tổng, ngài tìm tôi có chuyện gì sao? Tôi từng đắc tội chú sao?” Cô ta và Long Tông Toàn chưa gặp nhau một lần nào, căn bản không biết đối phương nổi trận lôi đình tới tìm cô ta để làm gì. Bàng Tú Vân cũng tươi cười, nói “Long tổng, Thu Mộng nhà chúng tôi đã đắc tội gì đến ngài sao?” Đối mặt với người có bối cảnh ở thủ đô, hơn nữa còn sở hữu tài sản chục tỷ như Long Tông Toàn, bọn họ căn bản không dám đắc tội. Tập đoàn Long thị tùy tiện động một ngón tay, là có thể nghiền chết tập đoàn Kiều thị của bọn họ, cho nên, dù cho đối phương có vô lễ tới mức nào, bọn họ đều phải chịu đựng. “Không đắc tội tôi? Kiều Thu Mộng, chính cô tự mình ngẫm lại xem cô đã làm gì!” Long Tông Toàn cười lạnh nói.