Chương 841 Từ Ngạo Tuyết cau mày: “Hắn không thể xuống tay quang minh chính đại, không có nghĩa không thể dùng ám chiêu. Anh đã quên gương mặt đầy máu chuột lần trước rồi sao?” Gò má Vương Hổ giật giật, hễ nhắc đến chuyện này là anh ta thầm bực tức. Cả đời Vương Hổ đã bao giờ chịu thiệt nhiều thế đâu? “Ý cô là hắn sẽ âm thầm trừ khử tôi?” Vương Hổ khinh thường. “Phải.” Từ Ngạo Tuyết nghiêm túc gật đầu, giờ cô ta cũng khá hiểu tính cách của Tề Đẳng Nhàn. Tề Đẳng Nhàn và Hướng Đông Tinh phải chịu thiệt nhiều như thế, suýt thì bị tay súng của Vương Hổ g iết chết, nhất định hắn muốn trả thù. Ngày trước nhà họ Khang dây vào Tề Đẳng Nhàn ra sao, lão quản gia tên Khang Hướng Vinh có đi mà không có về thế nào, lòng Từ Ngạo Tuyết hiểu rõ. Vương Hổ không nhịn được mà cười ha ha: “Từ tổng cứ yên tâm, sao tôi lại không biết đạo lý không nên dùng ngọc sứ đập vào mái ngói cho được?” “Để đề phòng mấy trò mèo của Tề Đẳng Nhàn, tôi đã nhờ quan hệ gọi sư đoàn 81 đến giúp một thời gian.” “Nơi này canh phòng cẩn mật, cứ ba đến năm bước chân lại có một trạm gác!” “Tôi không tin tên kia còn mọc cánh bay vào được.” Nghe anh ta nói với vẻ rất tự tin, Từ Ngạo Tuyết không khỏi yên lòng. Đúng là rất an toàn nếu có sư đoàn 81. Chẳng trách Vương Hổ coi nhẹ Tề Đẳng Nhàn và những thủ đoạn lấy độc trị độc của hắn, thì ra anh ta đã phòng ngừa chu đáo từ lâu. “Thế thì tôi cũng yên tâm. Có điều khi ra khỏi cửa anh nên cẩn thận, chúng ta không thể đánh giá thấp tên này!” Từ Ngạo Tuyết nhắc nhở. “Từ tổng cứ yên tâm!” Vương Hổ cười ha ha, khuôn mặt đầy sát khí. “Thằng nhãi ranh đó có gan giở trò với tôi sao? Tôi sẽ cho nó biết tôi là ông nội nó!” Vương Hổ vốn sinh ra trong luật rừng nên không sợ những thứ này, thậm chí anh ta còn quyết định phải chơi chết Tề Đẳng Nhàn rồi mới cho qua. Đang nói chuyện với Vương Hổ, Từ Ngạo Tuyết bỗng thấy màn hình máy tính dao động. Dòng cổ phiếu vốn mang màu xanh của tập đoàn Hướng thị dần chuyển đỏ, hơn nữa, rất nhiều tiền vốn bắt đầu được rót vào! Cô ta không khỏi biến sắc! “Hướng Đông Tinh lấy đâu ra nhiều tiền như thế?!” “Hôm qua cô ta bị tôi cướp đi bao nhiêu tiền vốn cơ mà…” “Dạo gần đây cô ta còn định khai thác cảng nước sâu, dù có mười tỷ cũng không khác gì trứng chọi với đá.” Từ Ngạo Tuyết đập bàn, hai mắt mở to, lòng thầm nghĩ không ổn rồi. Vương Hổ nói: “Chỉ là Hướng Đông Tinh đang trả đũa chuyện hôm qua thôi, cô không cần lo lắng. Lạc đà gầy vẫn to hơn ngựa, bây giờ tập đoàn Hướng thị có nghèo đến đâu thì giật gấu vá vai vẫn đủ tiền vốn phản đòn.” Nghe vậy, Từ Ngạo Tuyết gật đầu như có điều suy nghĩ, thầm nhủ rằng anh ta nói cũng phải. Trước mắt Hướng Đông Tinh đang bị chèn ép quá nặng nề, nếu cô ta không phản đòn thì lòng tin vào tập đoàn Hướng thị sẽ hoàn toàn tan rã. “Từ tổng, tối nay cùng dùng bữa đi.” Vương Hổ ngỏ ý mời.